Chương 18: Nhập học
Trong khuôn viên của trường, cây cối hài hòa cùng các khu nhà mang lại vẻ tươi mát, bình dị khác hẳn với phố phường tấp nập bên ngoài Dương Hạ vừa đi qua. Theo chỉ dẫn của người gác cửa, Dương Hạ đi theo con đường gạch lát hướng tới phía Nam của học đường. Lâu lâu hắn cũng gặp vài học viên mặc đồng phục giống y hệt 2 người ở cửa, họ nhìn Dương Hạ với vẻ tò mò. Chắc những học viên này không phải tò mò vì có người lạ, mà nhìn phục trang bên ngoài của hắn bây giờ giống 1 tên khất cái hơn, quần áo thì nhiều bụi đất, trên người túi lớn túi nhỏ, còn thêm một cây cung lớn đeo qua ngực.
“Công Tác Phòng”
Ngước nhìn lên biển hiệu, Dương Hạ biết mình đã tìm đúng chỗ, thoáng chỉnh trang lại, phủi bớt đi bụi đất trên người, hắn mới tiến vào trong.
Bên trong phòng, bàn chính giữa gian lớn thì bỏ trống, phía bên phải còn một dãy bàn có vài người đang làm việc, thấy Dương Hạ đi vào, một người thanh niên cỡ hơn 20 tuổi ngẩng đầu lên nhìn hắn nói:
-Có việc gì tới đây, ghi danh đúng không, nếu đúng mau lại đây làm thông tin.
Xem ra gần đây cũng nhiều trường hợp vào nhập học như hắn, những người ở đây cũng quen thuộc rồi. Thái độ của người phụ trách cũng hơi có vẻ ngạc nhiên vì bình thường dù có những đứa trẻ nghèo khổ hơn cũng phần lớn là có phụ huynh đi cùng, như đứa trẻ này đi 1 mình thì thật sự là hiếm gặp.
-Xin chào, ta là Ngô Hán Văn, quản sự của Bắc Bình học đường, ngươi muốn ghi danh đúng không?
-Dạ đúng vậy, chỉ là không biết nếu không có tiền đóng học phí có sao không thưa quản sự?
-Haha không sao, học đường được phủ thành chủ chu cấp, chỉ là có chia ra làm 2 hệ, thứ nhất là ngoại viện thì học viên sẽ đóng thêm phí xây dựng đồng thời không ở lại trong học đường. Thứ hai thì là nội trú, hệ này thì không cần phải tốn khoản phí nào cả, được phủ thành chủ chi trả cho mọi chi phí sinh hoạt cho tới năm 15 tuổi, nhưng sau đó phải vào xung quân hiệu lực cho phủ thành chủ tới năm 20 tuổi.
-Ta nói này anh bạn nhỏ, nói xung quân có vẻ mất tự do, nhưng mà đó cũng là 1 con đường, nếu vào làm Bắc Bình quân, có công huân còn có thể lên chức, từ đó con đường kiếm tiền tài cũng không hề nhỏ. Đương nhiên vào quân thì phải có luật của q·uân đ·ội, không thể tự ý trái lệnh, không thể đào ngũ. Ngươi phải suy nghĩ kỹ.
Dương Hạ 1 bên trầm ngâm, Ngô Hán Văn nói hắn suy nghĩ là cho hắn mặt mũi, chỉ riêng việc hắn đến đây 1 mình và bộ dạng rách rưới như vậy, rõ ràng là đã biết Dương Hạ không có sự lựa chọn nào khác rồi.
-Đa tạ Ngô quản sự nhắc nhỏ, ta xin đăng ký vào nội trú!
Ngô Hán Văn mỉm cười, không ngoài dự đoán, mắt nhìn người của hắn cũng không thể sai được.
-Vậy ngươi đưa tay cho ta.
Cầm lấy cánh tay gầy gò của Dương Hạ, ánh mắt Ngô Hán Văn cũng hơi sáng lên:
-Ồ, tư chất 6 thành 4, hạt giống không tệ, nếu như cố gắng mấy chục năm nữa làm chấp sự trong thành này cũng không phải không có cơ hội.
-Họ Tên?
-Dương Hạ.
-Bao nhiêu tuổi?
-Dạ mới hơn 11 tuổi 1 tháng
-Ồ vậy là cũng mới khai linh, quê quán, cha mẹ thế nào?
….
Hỏi đáp một lúc lâu, Ngô Hán Văn mới dừng lại, thể hiện ý đã đầy đủ thông tin, xong hắn quay qua quay lại điền viết thêm vài loại giấy tờ, vài loại sổ sách. Xong xuôi hết, hắn quay qua bên cạnh:
-Tiểu Chu, ngươi đưa Dương Hạ đi nhận quần áo, thuận tiện giới thiệu 1 vòng học đường cho hắn biết chỗ ăn ở học tập, cùng với vài quy định cần phải nhớ.
Thanh niên Tiểu Chu trông có vẻ chỉ khoảng 20 tuổi, dáng người cao gầy, có làn da trắng nõn như là con gái, điển hình của người ngồi bàn giấy lâu, ít khi chạm tới ánh nắng mặt trời. Khác với Ngô Hán Văn cảm giác xuân phong phấp phới khi nói chuyện với người khác, Tiểu Chu này có vẻ kiệm lời hơn, chỉ dạ một tiếng rồi ra hiệu cho Dương Hạ đi theo mình.
Hai người một lớn một nhỏ trước sau đi xuyên qua từng đại viện phòng ốc, đi tới đâu Tiểu Chu đều báo tên và hướng dẫn tác dụng cho Dương Hạ. Dù nhìn có vẻ khó gần nhưng mà hắn vẫn làm tròn chức trách của mình, không có chút nào khinh thường vì vẻ bần hàn của Dương Hạ. Một bên thì Dương Hạ cũng cố gắng ghi nhớ những lời Tiểu Chu nói, hắn cũng không muốn mấy ngày đầu vào đây đã vi phạm gì đó, tránh rắc rối không cần thiết.
Đi đủ một vòng học đường, dừng lại ở góc phía Đông, hai người đi tới một khu dãy phòng liền kề nhau. Mở cửa phòng số 304, bên trong cũng đã có người ở qua, chỉ là 4 cái giường nhưng mới có 2 cái là thấy có người sử dụng.
-Từ bây giờ ngươi là thành viên của phòng 304, buổi sáng ngủ dậy và giờ ăn trưa ăn tối sẽ có hiệu lệnh 3 hồi trống, 5 hồi trống thì tập trung ở thao trường phía Bắc. Mọi sinh hoạt sẽ gói gọn trong khu phía Đông này, không được phép đi lung tung, không được tự ý ra khỏi học đường nếu không được cho phép. Ngoài ra có các điều nội quy khác có thể xem ở bảng nội quy ngay đầu dãy nhà. Bây giờ ngươi đợi ở đây, ta sẽ mang đồ dùng cá nhân cho ngươi.
Tới giờ Dương Hạ mới có thể từ từ quan sát kỹ hơn nơi mình sắp sống mấy năm tiếp theo. 4 cái giường đơn xếp liên tiếp nhau chứng tỏ phòng này quy chuẩn là 4 người ở, 2 cái đã sử dụng thì hắn là n·gười t·hứ 3· sau này còn thêm 1 người mới nữa, may mắn không phải là em út trong phòng rồi. Đồ đạc được phát cũng không thấy gì nhiều, chăn gối cùng với 1 cái tủ nhỏ đựng đồ đạc, đầu giường ai muốn treo thêm đồ thì chắc phải tự đóng đinh làm giá treo đồ nhỏ, vậy là chỗ treo cái cây cung này cũng được giải quyết.
Đảo qua một vòng, hắn mới thở ra 1 hơi, cuối cùng chuỗi ngày màn trời chiếu đất gặm thịt khô lương khô cũng kết thúc, chút nữa là hắn được tắm rửa rồi nằm ngủ, nghĩ tới mà đã thấy sảng khoái.
Đúng lúc này bên ngoài có tiếng động truyền tới:
-Tiểu Kim ngươi quét dọn xong đi trước không đợi ta, huynh đệ vậy thật không tình nghĩa!
-Ai bảo ngươi chậm như rùa, ta còn muốn tranh thủ nghỉ ngơi 1 chút trước khi ăn tối nữa đây.
Quay lại đằng sau nhìn, Dương Hạ nhìn thấy hai đứa nhóc trạc tuổi mình, cả hai đều dáng người tiêu chuẩn, một tên thì da ngăm đen nhan sắc trung bình, còn người tên Tiểu Kim trong miệng kẻ còn lại thì da vàng vọt, mặt còn có nhiều tàn nhang.
-Xin chào, ta là người mới tên Dương Hạ, rất vui được làm quen.
Dương Hạ cũng rất đúng lúc giơ giơ tay lên, miệng mỉm cười chào 2 tên nhóc này một cái.
-Ồ, đúng lúc 2 người ở phòng này về, đỡ công chờ đợi giải thích, đây là bạn cùng phòng mới của các ngươi, các ngươi giải thích cho hắn luôn về việc chia lịch dọn dẹp của phòng. Còn đây là đồ đạc của ngươi, Dương Hạ.
Tên Tiểu Chu này cũng thấy có người thì đẩy luôn việc cho, đồng thời đặt 1 đống đồ đạc của Dương Hạ lên trên giường rồi quay người rời thẳng đi không thèm nhìn 3 tên nhóc thêm 1 cái nào.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!