Kha Nhu bị một màn này quay như chong chóng, sao cô không biết từ khi
nào mà Tưởng Thiếu thừa cơ chen chân, rồi còn cả cô từ bao giờ lại thích Tưởng Thiếu.
Người này nói mớ sao!
Tưởng Thiếu không ngốc, hiểu được, cái thứ hôm qua quả thật là lạn đào hoa.
Đoán chừng người chơi này có được phần thưởng trò chơi, là cái loại có thể
làm người khác yêu thích hắn. Mà bộ dáng của đối phương dường như cảm
thấy cậu cũng được phần thưởng giống vậy, đã dùng trên người Kha Nhu
trước nên của hắn mới không có hiệu quả.
"Đê tiện vô sỉ, thế mà lại dùng thủ đoạn bỉ ổi này." Nam newbie tức giận đỏ mắt, định xông lên đánh Tưởng Thiếu.
Hai vệ sĩ từ phía sau Tưởng Thiếu vọt lên, một trái một phải chế trụ đối phương.
Nam newbie càng đỏ mắt, nếu hắn nhanh chút nữa, người Kha Nhu thích phải là hắn, người có phi hành khí là hắn, thậm chí có vệ sĩ hộ tống cũng là
hắn.
"Mày đừng có đắc ý, không phải tự mình có được....."
Tưởng Thiếu nhảy dựng, trò chơi không thể để người ngoài biết, nếu không tất
cả mọi người đều xui xẻo. Người chơi này hẳn là điên rồi, nhưng Tưởng
Thiếu điên cùng, lập tức bảo vệ sĩ đem người trói đi, còn bản thân thì
che chở Kha Nhu vào trường.
Nam newbie tức phát điên.
Mấy
người bạn cùng phòng của hắn tới nói: "Cậu định làm gì vậy, Tưởng thiếu
mà cũng dám chọc sao, lại còn chỉ mặt người ta mà chửi."
"Cái gì, Tưởng thiếu?" Nam newbie cảm thấy có gì đó không đúng.
"Đúng vậy!" Bạn cùng phòng phổ cập kiến thức cho hắn, "Chính là Tưởng gia có
quan hệ với hoàng thất đó, còn vị kia, Tưởng gia tiểu thiếu gia, đồng
thời là học trưởng năm trước vừa tốt nghiệp!"
Nam newbie: "......Gì, gì cơ?"
Không có khả năng, nếu đối phương thật sự là tiểu thiếu gia thì sao có thể chân chó như vậy.
Bên kia, Kha Nhu kỳ quái hỏi: "Đây là thủ đoạn bỉ ổi mà cậu nói?"
Tưởng Thiếu: "Cũng không khác lắm!"
Không, thật ra cái thủ đoạn bỉ ổi đấy đã bị ném vào bồn cầu rồi, còn đây chỉ
là cái kẻ sử dụng thủ đoạn đó thôi. Cái này dù sao cũng không thể giải
thích kĩ được nên khỏi cần nhắc lại.
Sau đó cậu ta nói việc này với Đàm Thu, hỏi: "Sao hắn cũng được đạo cụ?".
Chuyện này Tưởng Thiếu cũng không giải thích được, Đàm Thu vừa mới tiếp xúc
trò chơi lại càng không biết. Chẳng qua có một việc bọn họ có thể khẳng
định, chính là việc này hoàn toàn kết thúc.
Dù sao nếu là người
khác, bọn họ còn phải hoài nghi xem đối phương còn con bài chưa lật nào
không. Nhưng nam newbie này...... trong trò chơi đã biết là chẳng phải
người tài giỏi gì rồi, ra khỏi trò chơi vận may bộc phát mới được một
cái đạo cụ, làm sao có thể dễ dàng được cái thứ hai.
Đàm Thu nhận được tin lúc đang chơi game, cúp máy xong lại tiếp tục chơi.
Trò chơi thực tế ảo thể loại nhập vai, tính chân thật tương đối cao, nhưng
đối với người đã xuyên qua xuyên lại trong Luân Hồi Kính như Đàm Thu,
thậm chí là Tưởng Thiếu đã trải qua vài phó bản kinh dị cũng cảm thấy
nơi này giả tạo cực kỳ.
Một là vì kỹ thuật, thứ hai là do có một vài thứ không cách nào làm cho giống thật.
Tóm lại nơi này hoàn toàn là ảo, khác với Luân Hồi Kính, khác với trò chơi
vô hạn. Thế giới của hai chỗ kia đều là nửa thật nửa giả.
Khác
biệt rõ ràng nhất chính là nếu ở trong game thực tế ảo chết đi thì có
thể sống lại, mức độ đau đớn cũng có thể điều chỉnh. Nhưng hai chỗ kia
thì không, chết là chết, đau là đau.
Cũng bởi vì giống nhau nên cậu mới nhầm lẫn nghĩ rằng lại về Luân Hồi Kính.
Nhưng Đàm Thu lại biết không phải, vì Luân Hồi Kính sẽ không dễ dàng vượt qua như vậy. Càng đừng nói đồ vật trong Luân Hồi Kính có thể mang ra, đương nhiên mấy thứ như tri thức, nhận biết rồi cả thức tỉnh huyết thống nhất định là không giống.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!