TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Bắc Vũ Đường lục tục thu được những bức ảnh gửi từ Âu Nam, những tấm ảnh này mang tính liên tục, rõ ràng là chụp trong cùng một lần.
Bắc Vũ Đường gọi điện cho Âu Nam, nhưng kết quả lại không có ai nghe máy.
Lúc trước đều là hắn gọi cho mình, mình thì mặc kệ hắn, giờ thì bị nghiệp nó quật.
Bắc Vũ Đường nghiêm trọng nghi ngờ hắn đang thừa dịp trả thù.
Khi Bắc Vũ Đường thu được một đoạn video ngắn kia, cô không thể ngồi yên được nữa.
Trong tay Âu Nam tất nhiên có nắm chứng cứ Bắc Thần giết người một cách không tưởng.
Bắc Thần giết người thì cô không lo.
Cô lo là vì cậu dùng dị năng giết người.
Từ hành động của Âu Nam có thể thấy hắn không báo chuyện này cho Âu gia, bằng không, Âu gia đã sớm cho người bắt cướp Bắc Thần đi.
Nếu Bắc Thần bị bát đại gia tộc theo dõi, tuyệt đối không phải chuyện gì tốt.
Kiếp trước, khi Bắc Thần giết người, cũng không dùng dị năng giết người bên ngoài, tất cả mọi người không biết cậu có dị năng đặc biệt này, cậu mới có thể bỏ trốn dưới thiên la địa võng.
Giờ biết cậu có dị năng như vậy, cách họ dùng đối phó cậu nhất định sẽ khác đi.
Vì tránh bi kịch xảy ra lần thứ hai, Bắc Vũ Đường quyết định đưa Bắc Thần đi trước. Cô muốn giải trừ nguy hiểm rồi mới lại đưa cậu về.
Giờ nơi này quá nguy hiểm, nếu không cẩn thận khiến cậu hắc hoá, vậy thì tiêu rồi.
Hôm đó, Bắc Vũ Đường kéo Bắc Thần, hai người ngồi đối mặt nhau.
“Bắc Thần, tớ đối xử với cậu thế nào?” Bắc Vũ Đường vẻ mặt trịnh trọng hỏi.
Bắc Thần cười nói: “Rất tốt.”
“Tớ muốn cậu đồng ý với tớ một chuyện, cậu có thể làm được không?” Bắc Vũ Đường lại hỏi.
“Chỉ cần là vì cậu, tớ đều làm được.” Bắc Thần trịnh trọng trả lời.
Bắc Vũ Đường nắm tay cậu, đôi mắt thanh triệt nhìn cậu chăm chú, “Sức mạnh mà ông trời ban cho cậu, tớ hy vọng cậu có thể dùng nó trừ gian diệt ác, giúp đỡ kẻ yếu, cậu làm được không?”
Bắc Vũ Đường không yêu cầu cậu không sử dụng dị năng, không yêu cầu cậu không giết người.
Có những lúc có những kẻ ác mặc kệ tất cả, chỉ biết hại mình hại người.
Bắc Vũ Đường không bao giờ nương tay với những người như vậy.
“Được.” Chỉ một từ nhẹ nhàng phát ra, lại bao hàm sự hứa hẹn của cậu với cô, hứa hẹn cả đời.
Bắc Thần trả lời rất dứt khoát, không chút suy nghĩ.
“Cậu thật sự có thể làm được chứ?” Bắc Vũ Đường hỏi lại lần thứ hai.
Cô thật sự lo lắng, nếu lỡ có gì bất trắc, sau khi hắc hoá, cậu sẽ vạn kiếp bất phục.
Cô không tin lời mình khiến mày Bắc Thần hơi nhăn lại.
Sau đó, Bắc Thần nâng tay phải lên, thề với trời, “Bắc Thần tôi ở đây thề với trời, nếu dùng sức mạnh của mình lạm sát người vô tội, vĩnh sinh vĩnh thế không nhìn thấy người mình yêu.”
Nói đến người mình yêu, đôi mắt cậu sáng quắc nhìn Bắc Vũ Đường.
Ánh mắt cậu khiến lòng cô khẽ run, không biết vì sao, trong nháy mắt cô thấy được bóng dáng Tiếu Nghiêm trên người cậu, nhưng ảo giác này nhanh chóng biến mất.
Người trước mắt, vẫn là Bắc Thần cô quen thuộc.
Bắc Vũ Đường hồi thần, cười kéo tay cậu xuống, “Ngu ngốc, ai cần cậu thề.”
Bắc Thần lại là chấp nhất hỏi: “Cậu tin tớ không?”
“Tin.” Sâu trong đáy mắt Bắc Vũ Đường giấu một tia áy náy.
Thấy cô nói tin, cậu lập tức nở nụ cười tươi rói như một đứa trẻ.
“Ngu ngốc.” Bắc Vũ Đường nhìn nụ cười đơn giản lại thỏa mãn kia, trong lòng có chút chua xót.
Chỉ cần một câu nói của cô đã có thể khiến cậu vui vẻ và thỏa mãn đến vậy.
Đúng là một kẻ ngốc mà!
“Tớ đã đăng ký cho cậu vào một trại huấn luyện kín trong rừng, không những có thể rèn luyện thân thể mà còn khiến đề cao kỹ năng chiến đấu, thế nào, có phải rất cảm động không?” Bắc Vũ Đường mỉm cười hỏi.
Bắc Thần lại nhăn chặt mày, lời từ chối trước sau không nói ra được, lại nghe Bắc Vũ Đường nói, “Chờ đến lúc cậu mạnh mẽ rồi, sau này tớ còn cần nhờ cậu bảo vệ đấy.”
Bắc Vũ Đường thấy mày cậu nhăn chặt, trừng mi, cả giận nói: “Chẳng lẽ cậu không muốn bảo vệ tớ?”
Bắc Thần vội lắc đầu, “Không có.”
Chỉ là cậu không muốn rời khỏi cô.
Huấn luyện kín, có nghĩa là cậu sẽ không thể gặp cô trong một thời gian dài, không thể ở bên cô.
“Vậy khuôn mặt không tình nguyện kia của cậu là sao?” Bắc Vũ Đường híp mắt nhìn cậu chằm chằm.
Bắc Thần âm thầm thở dài một hơi, “Tớ ở đây cũng có thể học tập, cũng có thể khiến mình mạnh hơn, cũng có thể bảo vệ cậu.”
“Nơi này dù tốt cũng kém nơi đó.
Cậu phải biết là sát thủ lợi hại nhất thế giới đều từ đó ra.
Chuẩn mực của Bắc Vũ Đường tớ là, nếu không muốn thì thôi, nếu đã muốn thì phải là tốt nhất.
Cậu không muốn trở thành tốt nhất sao?”
Cậu không muốn trở thành người lợi hại nhất, cậu chỉ muốn ở cùng cô.
Nhưng nếu là cô muốn, cậu sẽ làm được vì cô.
“Tớ đi.”
Nghe được cậu đồng ý, Bắc Vũ Đường nở một nụ cười sáng sủa.
Bắc Thần bị nụ cười sáng sủa của cô mê mắt, si ngốc nhìn cô.
Bắc Vũ Đường giống như không chú ý tới ánh mắt cực nóng của cậu, vươn ngón tay út ra.
Trong khi Bắc Thần ngây người, cô kéo tay cậu, bẻ ngón út của cậu ra, vòng ngón út của mình qua, “Ngoắc tay.” Sau đó lại ấn hai ngón cái lại với nhau.
Khi hai ngón tay cái chạm nhau, đáy lòng Bắc Thần như bị thứ gì đó xúc động vậy.
Cậu ngơ ngác nhìn ngón tay cái của mình, tựa như thứ bị ấn xuống không phải ngón cái, mà là trái tim cậu.
“Giờ cũng đã ngoắc tay đóng dấu rồi, cậu không đổi ý được đâu.
Sau khi cậu thành người lợi hại nhất rồi, tớ có thể một đường đi ngang, không ai dám bắt nạt tớ.
Ahaha.” Bắc Vũ Đường mỉm cười nhìn cậu.
“Ừ.” Bắc Thần khẽ lên tiếng, giống như bị cô cảm nhiễm, cũng nở một nụ cười, trịnh trọng nói, “Sẽ không để ai bắt nạt cậu.”
Đúng lúc này, trong đầu Bắc Vũ Đường vang lên âm thanh của hệ thống.
[Đinh, độ hảo cảm của Boss phản diện với ký chủ là 100.]
[Tiến độ nhiệm vụ là 100.]
[Chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ.]
Âm thanh bất ngờ vang lên nhắc nhở nhiệm vụ hoàn thành khiến biểu cảm của Bắc Vũ Đường hơi sửng sốt.
Thì ra là chỉ kém một bước như vậy sao!
[Nhắc nhở hữu nghị, mong ký chủ lựa chọn phương thức rời đi hợp lý, tránh kích thích đến Boss phản diện, kiếm củi ba năm thiêu một giờ.] Minh nhắc nhở.
“Tôi hiểu.”
Bắc Vũ Đường hoàn toàn không ngờ, lúc này đã hoàn thành nhiệm vụ.
Quy tắc của hệ thống cứu vớt và hệ thống ngược tra quả nhiên rất khác nhau.
Hôm sau, Bắc Vũ Đường đưa Bắc Thần lên máy bay riêng.
Cô đứng phía dưới, nhìn Bắc Thần lên máy bay, nhìn máy bay bay lên bầu trời, biến mất trong tầng mây.
Trên máy bay, ánh mắt Bắc Thần luôn nhìn đoàn người bên dưới, mãi đến khi không nhìn thấy nữa.
“Chờ anh.”
Bắc Thần nhẹ giọng nói về phía nơi có cô.
Sau khi máy bay cất cánh, di động của Bắc Vũ Đường vang lên, một video được gửi tới, nội dung của nó chính là nội dung những bức ảnh đã gửi tới cô trước đó.
Đôi mắt Bắc Vũ Đường hơi hơi nheo lại.
Quả nhiên, chuyện cô lo lắng đã xảy ra.
Trong tay Âu Nam có đồ cô muốn, chỉ là trước sau cô vẫn luôn nghi hoặc.
Vì sao trong tay hắn có một tin tức quan trọng như vậy mà lại không báo cho gia tộc.
Bắc Vũ Đường hoàn toàn không ngờ, người share cho cô những tấm ảnh dạo gần đây không phải là Âu Nam.
Âu Nam đến giờ vẫn không biết sự tồn tại của đoạn video kia, mà hắn cũng chỉ là một con rối trong tay người khác.
Bắc Vũ Đường gọi một cuộc điện thoại, cô nghĩ đối phương sẽ không nhận, không ngờ lại có người nghe.
“Cậu muốn gì?” Bắc Vũ Đường lạnh lùng nói.
“5 giờ chiều mai, em một mình đến hàng ở thành Nam.
Nếu 5 giờ ngày mai không thấy em, tôi sẽ khiến toàn thế giới xem đoạn video kia.
Nhớ phải đi một mình, không được để ai biết.” Âu Nam nói xong, theo lời người đàn ông thần bí kia ngắt điện thoại.
Bắc Vũ Đường nhìn điện thoại bị ngắt, cau mày.
Bên kia, Âu Nam tắt máy xong, khó hiểu nhìn về phía người đàn ông thần bí, “Video gì?”
Đến giờ Âu Nam vẫn không xem qua cái video kia, càng không biết là video như thế nào mà có thể khiến Bắc Vũ Đường ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ.
Hắn cũng tò mò, nhưng người đàn ông kia dường như không định cho hắn xem.
Người đàn ông thần bí lãnh đạm nói, “Cậu chỉ cần biết là tôi trợ giúp cậu chiếm được Bắc Vũ Đường là được.”
Sắc mặt Âu Nam khẽ thay đổi, nhưng không cáu giận với người này.
Giờ hắn vẫn còn phải dựa vào người này, chỉ có thể nghẹn cục tức này lại.
Người đàn ông thần bí nói tiếp, “Ngày mai cậu cứ làm theo lời tôi nói.
Cơ hội chỉ có một lần này thôi, hy vọng cậu nắm chắc.”
Không đợi Âu Nam lên tiếng, người đàn ông thần bí đã biến mất.
Sắc mặt Âu Nam nháy mắt trầm xuống.
Cảm giác bị người quản này khiến hắn thật sự không thoải mái.
Giờ hắn chỉ có thể nhịn, chờ hắn có được Bắc Vũ Đường rồi lại tính sổ cũng không muộn.
Hôm sau, Bắc Vũ Đường làm theo lời Âu Nam, một người đúng hẹn đến kho hàng thành Nam.
Bắc Vũ Đường nhìn kho hành bỏ hoang trước mắt, trên tường đầy dấu vết loang lổ, xung quanh cỏ dại mọc loang lổ.
Kho hàng này toạ lạc ở giữa sườn núi phía bắc thành nam, khu dân cư gần nhất nơi đây là thôn xóm dưới chân núi.
Kho hàng ở giữa sườn núi, thường ngày ít người đến, Bắc Vũ Đường dừng xe ở cửa, đi vào trong kho hàng.
Khi cô đi đến cửa, cánh cửa sắt đóng chặt từ từ mở ra.
Bắc Vũ Đường mặt không biểu cảm đi vào kho hàng, sau khi cô bước vào, cánh cửa phía sau từ từ khép lại.
Mi Bắc Vũ Đường hơi nhếch, vẫn không có phản ứng gì quá lớn.
Khi cửa kho hàng đóng lại, ánh sáng cuối cùng trong kho hàng cũng biến mất, nhất thời khắp nơi đều là bóng tối.
Bóng tối, có lẽ với người khác mà nói, rất không tiện, thậm chí là sợ hãi.
Vì không nhìn thấy, nên mới sợ.
Chỉ là với người có thể nhìn trong đêm như Bắc Vũ Đường mà nói, chẳng phải vấn đề gì lớn.
Bắc Vũ Đường nhân cơ hội này, đánh giá hoàn cảnh của kho hàng, đột nhiên, cô nhìn về phía tầng hai kho hàng, nơi đó có một căn phòng như là văn phòng vậy.
Cô thấy được trong phòng có hai người, một người là Âu Nam, một người đàn ông khác cô chưa từng gặp.
“Âu Nam, tôi đã tới rồi, đừng có giả thần giả quỷ ở đây.” Giọng Bắc Vũ Đường nghe như bình tĩnh, lại mang theo chút run rẩy.
Bạn đang đọc bộ truyện Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung, truyện Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung , đọc truyện Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung full , Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung full , Mau Xuyên Nghịch Tập: Boss Thần Bí, Đừng Trêu Chọc Lung Tung chương mới