TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Mộng Giang Hồ

Chương 21: Lại gặp Ngụy Dương


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Một buổi sáng, Cơm Trắng vừa cho ngựa ăn xong thì Tạ lão nói có người tìm gặp. Cơm Trắng cũng cảm thấy hơi bất ngờ, có chút khó hiểu, vì bình thường cũng chỉ có Tiểu Á, Phạm Tuyệt và Lê Lục Giang là tìm gặp hắn, mà bọn họ thì chẳng bao giờ cần nhờ Tạ lão cáo tri hắn cả. Nghĩ đi nghĩ lại, Cơm Trắng vẫn là tặc lưỡi, cũng muốn gặp thử người đến là ai.
Đứng gần cổng trại ngựa là một thiếu niên tuổi tầm mười lăm, gương mặt tuấn tú, dáng vẻ thư sinh, mặc một bộ trường bào màu trắng, tay cầm một bọc đồ bằng vải nâu. Thiếu niên chính là Ngụy Dương, con trai của thành chủ Bắc Biên Thành, là người đã giúp Cơm Trắng và Lê Lục Giang dàn xếp vụ ẩu đả hôm trước.
“ Gặp qua Trần huynh đệ! Tại hạ Ngụy Dương, hôm nay mạo muội đến bái phỏng, vô ý làm phiền Trần huynh, thật có lỗi.”
Cơm Trắng luống cuống, đối phương nói chuyện coi trọng lễ nghi như vậy khiến cho hắn không biết xưng hô thế nào cho phải. Ngốc nửa này, hài tử mới mở mồm.
“ Không sao... không sao! Mời Ngụy thiếu gia vào bàn ngồi dùng nước.”
Ngụy Dương cười cười, sắc mặt tuấn tú càng tươi sáng hơn, có thể làm cho các thiếu nữ mới lớn ngây ngất không thôi, ít nhất Cơm Trắng nghĩ vậy.
Cơm Trắng vội vã sắp xếp lại ghế cầu, lại pha trà rót nước mời khách. Hắn thầm cảm thấy may mắn khi được Tạ lão dạy pha trà cẩn thận, như vậy mỗi lần có dịp phải pha trà đãi khách, ít nhất hài tử sẽ không bị luống cuống mà làm phật lòng khách nhân.
“ Trần huynh đệ có hay ra ngoài thăm thú không? Hay chỉ sinh hoạt và chơi bời ở mục trường thôi?”- Nhấp nhẹ chén trà, Ngụy Dương cất tiếng hỏi.
“ Thi thoảng có đi! Nhưng nói chung ta cũng ngại ra ngoài, dẫu sao công việc ở đây cũng bận rộn, không tiện vì mình mà làm phiền người khác.”- Cơm Trắng từ tốn trả lời.

Bạn đang đọc bộ truyện Mộng Giang Hồ tại truyen35.shop

Ngụy Dương cười nhẹ, tỏ vẻ hiểu ý. Trong lòng vị công tử họ Ngụy này có một cỗ tư vị thoải mái không hiểu thấu, có lẽ y cảm giác nói chuyện với tiểu huynh đệ trước mặt này vẫn dễ chịu hơn nhiều khi nói chuyện với đám con cái nhà danh môn kia, không cần dụng tâm quá nhiều.
“ Hôm nay Ngụy mỗ đến đây, trước là muốn mượn đường xin lỗi vụ việc xấu xí hôm nọ, dẫu sao ta cũng là con cháu nhà thành chủ nhưng lại để việc ẩu đả xảy ra trước mặt, cũng nên có chút hành động. Sau là muốn giao hảo với Trần huynh đệ.”- Ngụy Dương lại từ tốn nói, hai thủ chưởng ôm vào nhau, đưa lễ.
“ Ấy! Ngụy thiếu ra xin đừng làm vậy, ta không nhận nổi cái lễ này. Dẫu sao mọi chuyện cũng đã qua rồi, mọi người cũng đã rời đi trong êm thấm, thiếu gia không cần để ý.”- Cơm Trắng vội vàng khoát tay.
Ngụy Dương mỉm cười hài lòng, lời nói của Cơm Trắng đúng hợp ý của y. Trước khi đến đây, Ngụy Dương cũng nắm chắc tâm lý, y biết một cái tiểu tử chăn ngựa nho nhỏ cũng sẽ không dám y đem khó dễ như thế nào. Hôm nay thiếu gia đến chẳng qua là cũng muốn cho vị trụ cột cao cao tại thượng Long Quốc kia một cái bộ mặt. Rõ ràng hôm đó Lê Lục Giang đại danh không nhỏ kia cũng là vì tiểu tử quê mùa trước mặt này mà náo động đến lão long vương đấy, không thể coi thường.
“ Vậy đa tạ Trần huynh đệ không chấp nhặt chuyện đó! Mọi người cùng dĩ hòa vi quý, tất cả đều vui vẻ. Ta lúc đó cũng là sợ hãi mọi người bất hòa đến mức không thể giải quyết.”- Ngụy Dương nói tiếp.
Trần Cơm Trắng lúc này cũng đã nhận ra ý đồ của Ngụy Dương, hắn cũng không quá để ý chuyện này, gan hắn cũng chưa đủ to để đi đắc tội người khác. Nghĩ đi nghĩ lại, Cơm Trắng cũng không cho là đối phương đến đây vẽ vời cho thêm chuyện, có lẽ đơn giản là vì muốn làm tận trách nhiệm của con cái thành chủ, vì thành chủ phân ưu chút sự vụ lông gà vỏ tỏi. Thiếu niên đã mười lăm, cũng nên có chút trách nhiệm với gia đình đấy.
Nghĩ đến đây, Cơm Trắng thấy mình không tỏ ý nhún nhường thì có hơi chút không được cho lắm, dẫu sao đối phương cũng là Ngụy đại thiếu gia, con nhà hào môn, địa vị cao cả không phải một tiểu tử chăn ngựa như hắn có thể so sánh.
Cơm Trắng nói: “ Chuyện hôm đó cũng là lỗi sai của ta. Bản thân quá không để ý xung quanh nên mới gây họa. Về phần công tử, ta nghĩ công tử cũng đã làm tròn bổn phận, việc phải nói cũng đã nói, mọi sự đều là ngoài ý muốn, hà tất ngươi phải để trong lòng.”

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Mộng Giang Hồ, truyện Mộng Giang Hồ , đọc truyện Mộng Giang Hồ full , Mộng Giang Hồ full , Mộng Giang Hồ chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top