Trần Bạch Hoàng im lặng chờ đợi, không dám làm gián đoạn khúc hồi tưởng
của vị sư phụ già. Phía trước mặt hắn là cảnh Tiểu Ô đang tha một đoạn
lòng lợn từ đâu tới, nhẹ nhàng thưởng thức bữa ăn, không quan tâm đến
đất trời. Một khắc sau, Dương lão đầu như thoát khỏi mộng cảnh,
trở về với thực tại. Lão nhân nhìn đến Tiểu Ô đang há mỏ nuốt chửng
miếng lòng lợn, ánh mắt trầm xuống, ngữ khí có hơi chút giận dữ: " Khi
còn uy người người kính sợ, đến lúc thất cơ lỡ vận chó gà cũng khinh." Trần Bạch Hoàng ánh mắt lộ ra một tia kinh nghi, chưa hiểu tiếng lòng của Dương lão, vội vã hỏi: " Sao sư phụ lại nói vậy?" Dương lão đầu thở dài, từ từ hồi tưởng lại, nhàn nhạt kể: " Năm đó ta vì tự
phụ tài năng của bản thân, hơn nữa lại được đại trưởng lão, sư phụ và
đường chủ đại sư huynh vô cùng yêu quý, ta chẳng hề quan tâm đến người
xung quanh nghĩ gì về mình. Thế nhưng thật không ngờ mầm mống ghen ghét
đố kỵ sớm trỗi dậy trong lòng sư huynh đệ đồng môn." " Ta vừa
tròn tuổi mười tám, Long sư qua đời. Khi ấy, thế gian trước mắt ta giống như mất đi một vầng thái dương, vô cùng tăm tối, bởi vì từ lâu ta đã
coi sư phụ như là cha mẹ của mình, bản thân ta không thể chịu nổi đả
kích ấy." " Kể từ khi Long sư qua đời, Nghị Ma Đường nổi lên sóng gió, và ta nghiễm nhiên trở thành cái đích ngầm cho người ta chỉ trích." " Những năm tháng thanh niên ấy thật không dễ dàng gì. Nếu không phải
đường chủ sư huynh luôn tin tưởng ta, có lẽ ta cũng không thể vượt qua
mất mát trong lòng, vượt qua nghi kỵ đồng môn để trở thành cao thủ tuyệt thế khi tuổi mới ngoài hai mươi." " Đương nhiên trước thực lực
cường đại của vi sư, những lục đục nội bộ, tiểu mưu tiểu kế nhằm hãm hại bêu xấu ta khi đó đều vô nghĩa." " Năm tháng trôi đi, Ma Trảo
Long Thánh dần trở nên mạnh mẽ, hô phong hoán vũ trên võ lâm giang hồ,
đánh đông dẹp bắc khó kiếm đối thủ, dù là gặp qua Yến Chủ vi sư cũng
không sợ hãi đưa thiết trảo lên nghênh tiếp." Lão nhân vừa đi
vừa nói, dáng vẻ tươi cười. Dường như đến hồi truyện này, người vô cùng
đắc ý, tựa như thanh xuân vẫn vương vấn ở trong lòng. Đột nhiên, ánh mắt lão nhân ngừng lại, tay trái bắn nhẹ ra chỉ kình về phía khóm trúc
trước mặt, giống như một hành động phát tiết nỗi bực dọc ẩn sâu trong
lòng.
Bạn đang đọc bộ truyện Mộng Giang Hồ tại truyen35.shop
Dương lão đầu ngữ khí đanh lại, nói tiếp: " Những tưởng cục diện cân bằng của Cửu Địa khi ấy sẽ tiếp diễn mấy mươi năm sau khi Yến
Chủ qua đời. Ta có thể đường đường chính chính mượn nhờ thế lực Nghị Ma
Đường cùng sự ủng hộ của ma đạo toàn Cửu Địa để lên ngôi Cửu Chủ. Thế
nhưng trời cao chẳng chiều lòng người." " Yến Chủ mất đi, Cửu Địa không có người nào kịp thời đứng lên vì đại cục làm trọng, bản thân ta
khi đó vẫn còn kém một chút lực lượng hỗ trợ, chưa đủ tranh phong cùng
thiên hạ." " Lợi dụng thời cơ đó, đại quân Thiên Quốc xâm nhập
Cửu Địa, đánh phá cùng cướp bóc. Nhiều môn phái còn đang tranh giành lại địa bản ảnh hưởng sau khi dư uy của Yến Chủ không còn, nào còn tinh lực để tâm đến ngoại xâm. Ngay lập tức Cửu Địa như ong vỡ tổ, loạn thành
một bầy. Vi sư khi ấy chỉ có thể tạm thời gác lại tham vọng, lui về củng cố nghị đường, cố gắng chờ thời cơ." " Khi ấy, Long Quốc cũng
đang loạn lạc đột nhiên xuất thế mười hai vị kỳ tài. Những người này
mạnh mẽ dẹp trừ nội loạn, phò tân Long Đế lên ngôi, đồng thời phát động
chiến tranh đưa đại quân vượt Bách Long Sơn, liên minh với các thế lực
Cửu Địa, xua đuổi quân Thiên Quốc ra khỏi bờ cõi Long Tộc. Mười hai kẽ
sĩ đó chính là Thập Nhị Trụ Quốc sau này." Trần Bạch Hoàng nghe
đến đây trong lòng sinh ra một cỗ nghi vấn, bèn xin lời để hỏi: " Đó
chẳng phải là một việc tốt hay sao? Sư phụ chẳng phải sẽ có thời cơ để
tranh giành Cửu Chủ?" Dương lão đầu nhếch mép, cười tự giễu: "
Ha ha! Tiểu tử ngươi sau này cần suy nghĩ sâu xa hơn. Đằng sau lớp lá
dong chưa chắc đã là bánh nếp xanh, mọi chuyện trên đời không bao giờ
đơn giản giống như biểu hiện bên ngoài của nó." " Giống như đạo
lý đó, thế gian nào có bữa cơm trưa miễn phí. Long Quốc chưa muốn xuất
hiện Cửu Chủ, liền sẽ không có Cửu Chủ mới." " Nếu là thời điểm
cân bằng, các thế lực đều an ổn hoặc mâu thuẫn không quá lớn, cao tầng
Long Quốc dù muốn cũng vô lực nhúng tay vào việc tranh đoạt Cửu Chủ. Thế nhưng khi ấy tứ bề loạn, các đại giáo cùng tông môn đều chịu tổn thất
nặng nề sau chiến tranh, nào có đủ lực dám cùng Long Quốc xoay cổ tay."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!