Bữa tiệc có không ít người, đạo diễn ăn uống vui vẻ cùng bọn họ, chưa được bao lâu đã uống rất nhiều rượu.
Những người đó Thời Bắc Thanh đều không quen biết, cho nên cậu không chủ động nói chuyện cùng bọn họ.
Bởi vậy, trên bàn cơm, Dụ Trần Thư được coi như người thân quen nhất với cậu.
“Nào, Bắc Thanh, ăn nhiều lên.” Đạo diễn thấy Thời Bắc Thanh vẫn ngồi im, sợ cậu cảm thấy bị lạc lõng, cố ý gắp thức ăn cho cậu: “Món này là đặc sản của tiệm, ngon lắm đấy, cậu nếm thử xem thế nào.”
“Vâng ạ, cảm ơn đạo diễn.” Thời Bắc Thanh lễ phép đáp lại.
Dụ Trần Thư ngồi bên cạnh nghe thấy Thời Bắc Thanh nói lời cảm ơn, im lặng liếc nhìn cậu một cái.
Từ trước tới giờ hắn còn chưa từng thấy Thời Bắc Thanh lễ phép mới mình như thế.
Hai tháng nay, công việc của hắn rất bận rộn, vài lần về nhà cũng chỉ ở một đêm rồi đi ngay, cho nên đã một thời gian dài hắn không gặp được Thời Bắc Thanh.
Thế nhưng việc tới gặp Thời Bắc Thanh để nói lời xin lỗi hắn vẫn luôn nhớ kĩ không quên, gần đây khó khăn lắm mới có thời gian trống, hắn quyết định đi gặpThời Bắc Thanh một chuyến, không ngờ lại nghe tin Thời Bắc Thanh muốn nhận phim, hắn dứt khoát từ chối hết các lời mời mà tham gia bộ phim này.
Khoảng thời gian trước CP của hắn và Thời Bắc Thanh được người ta gán ghép nhiệt tình, hắn còn muốn nhìn xem thái độ của đoàn đội Thời Bắc Thanh, thế mà bọn họ lại chẳng có phản ứng gì, vừa nhìn thấy đã thanh minh ngay lập tức, Dụ Trần Thư liền cũng cực kì phối hợp với bọn họ, không đẩy CP của hai người lên hot quá.
Thật ra các video fan cut ra hắn đều đã xem hết, đặc biệt là mấy video hot, cắt nối biên tập vô cùng hợp lý, BGM cũng phối hợp hoàn hảo, chính hắn cũng thấy hơi cảm động.
Điện thoại của hắn còn lưu vài fanart, họa sĩ vẽ bọn họ dưới dạng chibi, chính là hắn bảo Thời Bắc Thanh lấy nhiệt kế đo thân nhiệt. Truyện Điền Văn
Rất đáng yêu.
Lúc Dụ Trần Thư quay đầu nhìn về phía Thời Bắc Thanh, chỉ thấy Thời Bắc Thanh không hề đụng vào đồ ăn mà đạo diễn gắp cho cậu, mà là thừa dịp đạo diễn không chú ý tới, lén lút giấu thức ăn dưới cơm, cuối cùng chỉ ăn một miếng cơm trắng.
Nhìn thấy cậu làm như vậy, Dụ Trần Thư hơi nhíu mày, nhưng cũng không nói gì thêm.
Ngoại trừ miếng cơm ban đầu, lúc sau Thời Bắc Thanh không ăn thêm gì nữa, cho đến khi trên bàn cơm có người đột nhiên nhắc đến hắn: “Anh Bắc.”
Thời Bắc Thanh sửng sốt, ngẩng đầu nhìn sang.
Đó là một diễn viên khác trong bộ phim này, tên là Chu Tần An, cũng diễn vai phụ, vai trò không khác với Thời Bắc Thanh là bao, thế mà lại luôn kiêu ngạo không coi ai ra gì.
Hắn debut sau Thời Bắc Thanh, tuy rằng lượng fan không nhiều bằng cậu, nhưng là diễn viên phái thực lực, cho nên khá được các đạo diễn yêu thích, cũng coi như là hô mưa gọi gió trong giới.
“Tôi nhớ rõ tuổi của cậu lớn hơn tôi, đừng gọi tôi là anh Bắc.” Thời Bắc Thanh lạnh lùng đáp lại.
Chu Tần An nghe vậy lập tức cười xua tay: “Ầy, anh Bắc nói gì vậy, trong giới này của chúng ta không coi trọng tuổi tác, mà coi trọng tuổi nghề, anh debut sớm hơn em vài năm, em không được gọi anh một tiếng anh Bắc sao?”
“... Tùy cậu.”
Cho dù ba chữ mất kiên nhẫn đã viết rõ ở trên mặt Thời Bắc Thanh, Chu Tần An vẫn nói không chịu nghỉ.
“Còn nữa, anh Bắc anh làm nghề này lâu như vậy, sao vẫn phải diễn vai phụ thế này, anh xem em mới debut được một hai năm, lại có vị trí giống anh, qua mấy năm nữa, có phải em sẽ đuổi kịp anh không?”
Chu Tần An vừa nói ra câu này, cả bàn cơm lập tức im lặng, hào hứng nhìn sang.
Người bình thường đều có thể phát hiện ra Chu Tần An đang ngấm ngầm châm chọc.
Đặc biệt là đạo diễn, trông rất khó chịu, cũng không biết có nên lên tiếng hoà giải không, mà thực sự ông cũng không biết nên giúp ai.
Một người nổi tiếng hơn, một người diễn giỏi hơn, ônh thật hy vọng hai người bọn họ có thể chung sống hòa bình.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!