Thật ra hắn cũng như vậy, hắn cũng không thích ăn đồ ăn ngoài, nếu có điều kiện Dụ Trần Thư sẽ ở nhà tự nấu ăn.
"Đương nhiên rồi, tôi kiếm cơm bằng nhan sắc mà, hừ." Thời Bắc Thanh nói còn nâng nâng cằm, khoe khuôn mặt mình với Dụ Trần Thư.
Dụ Trần Thư còn đang định khen phụ họa vài câu, lại nghe thấy Thời Bắc
Thanh thở dài: "Ai, mặt đẹp có ích lợi gì, vẫn bị mắng vì kĩ năng diễn
xuất tệ hại thôi, nếu tôi cũng diễn tốt như anh, vừa rồi ai mà kêu tôi
uống rượu, tôi sẽ tức giận bỏ về luôn."
Nếu nói cậu chỉ đóng phim vì tiền thì có thể mặt dày mặc kệ ai mắng thì mắng, nhưng là cậu thật
sự rất thích diễn xuất, chỉ là diễn không được tốt lắm, nếu không lúc
trước cậu có thể đi theo con đường làm thần tượng chứ không phải diễn
viên như bây giờ.
Dụ Trần Thư nhìn Thời Bắc Thanh mặt mày ủ rũ, nhịn không được cười một tiếng.
"Diễn xuất đơn giản giản, lần sau tôi sẽ dạy cậu." Dụ Trần Thư khẳng khái nói.
"Thật hả?" Thời Bắc Thanh bất ngờ vui sướng: "Vậy được, tôi tha thứ cho anh chuyện lần trước mắng tôi."
Dụ Trần Thư vừa lòng gật đầu, đây đúng là phản ứng hắn mong muốn.
"Vậy lát nữa tôi làm cơm tối mời cậu, xem như quà tạ lỗi, được không?" Dụ Trần Thư nhân cơ hội hỏi tiếp.
"Anh biết nấu ăn hả?" Thời Bắc Thanh vô thức nói.
Trong mắt cậu, Dụ Trần Thư là người bận rộn tới nỗi không có thời gian tự nấu ăn ở nhà, hơn nữa Dụ Trần Thư nhìn cũng không giống người thạo chuyện
bếp núc.
Nói không chừng hắn cũng chỉ biết làm món trứng xào cà chua?
"Nấu cơm khó lắm sao?" Dụ Trần Thư duỗi tay lấy khăn giấy, đưa cho Thời Bắc Thanh lau tay.
Thời Bắc Thanh sửng sốt, sau đó đưa tay nhận tờ khăn giấy lau hết nước dính trên tay.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!