Lúc trước cho dù có cương cứng, chờ khoảng một khắc, thì tự mình sẽ tiêu đi.
Nhưng lần này, không chỉ không tiêu đi, hơn nữa trong cơ thể còn âm thầm dâng lên một ham muốn tình dục xa lạ, máu giống như nhẹ nhàng sôi trào, cả người nóng bừng.
Nghe thấy Nguỵ Vô Tiện nói, "Lam Trạm, ngươi thật sự không tự mình giải quyết một chút à? Thứ này cứ căng trướng mãi không tốt đâu, sẽ nghẹn đến hỏng á".
Không muốn để ý tới hắn, lại không có cách nào ném đi cảm giác bực bội bị hắn nhìn chăm chú, quét mắt nhìn người nọ một cái.
Không biết vì sao, lại không dời được ánh mắt đi.
"Trước nay ta chưa từng thấy ngươi như thế này...."
Nguỵ Vô Tiện nói, si ngốc nhìn y, trong ánh mắt mang theo vài phần mờ mịt, còn có vài phần... cảm xúc nào đó mà y không thể miêu tả.
Y đau khổ nhẫn nhịn, cố tình Nguỵ Vô Tiện còn khoa tay múa chân làm động tác thủ dâm.
Không biết từ khi nào, ở trong mắt y, ánh mắt và tư thái của Nguỵ Vô Tiện đều đã thay đổi.
Ý cười tủm tỉm trong mắt hắn, khoé miệng thường xuyên phóng túng câu lên với y.
Chạy đến một bên tự mình xem Xuân Cung đồ, không thể kềm chế mà cắn cắn khoé môi, đôi môi mềm mại, làm như mời người ta nếm thử.
Gương mặt hơi hơi ửng hồng, chạy tới phía y, đôi mắt sáng ngời giống như ngọc đen mang theo ánh sáng chiếm lấy hồn phách người ta, tựa như đêm đó hắn uống Thiên Tử Tiếu, hơi say, tuỳ ý, không dấu vết câu đi ánh mắt của mình.
Còn có vòng eo của hắn, dáng người linh hoạt đêm hôm đó cùng y bất phân thắng bại, vòng eo lúc thì cực kỳ mềm mại, lúc thì mạnh mẽ bùng nổ.