Vô cùng khéo chính là, Lan Lăng Kim thị gần đây lại muốn tổ chức cuộc
thi săn bắn ở Bách Phượng Sơn, Cô Tô Lam thị đương nhiên nhận được thiệp mời. Lam Vong Cơ và Nguỵ Vô Tiện thương lượng một hồi, quyết định nhân
cơ hội này đi Bách Phượng Sơn tìm sự thật về cây Giao Hoạn. Chỉ là thân
phận của Mạc Huyền Vũ quá mức nhạy cảm, hôm nay đi ngang qua khu chợ,
Nguỵ Vô Tiện đang chuẩn bị mua một cái mặt nạ, để dùng che giấu thân
phận. Bọn tiểu bối từ nhỏ đã được hun đúc bởi đạo pháp chính
thống của Lam gia, lại bị Lam Khải Nhân mưa dầm thấm đất, thỉnh thoảng
nghe ông ấy lấy Nguỵ Vô Tiện làm ví dụ để giảng dạy về gương xấu, lần
lượt giảng giải từng điều gia quy Lam thị, đối với tác phong làm việc
của người này đã sớm có nhận thức triệt để, hiện giờ nhìn thấy, quả thật không oan uổng hắn. Nhưng điều khiến bọn tiểu bối cảm thấy bất ngờ
chính là, đại ma đầu số một trong miệng Lam Khải Nhân, tính tình lại hoà nhã dễ gần, cộng thêm bản chất thiếu niên, đi theo bọn chúng không hề
có khoảng cách, chỉ lát sau đã xem hắn như lúc là Mạc Huyền Vũ, thân
thiết hẳn lên. Mặt nạ ở chợ hầu hết đều chỉ có cái mã ngoài, nửa
ngày không chọn được cái nào hợp ý, nhưng lại chơi rất vui, năm ba tên
thiếu niên vây quanh Nguỵ Vô Tiện, vừa cười đùa giỡn hớt, vừa nghe hắn
khoe khoang kiến thức về các loại quỷ quái. Lam Vong Cơ thấy bọn họ cao hứng, cũng không trách cứ, chỉ ôm túi tiền đứng một bên. Trên mặt Nguỵ Vô Tiện lúc thì mặt nạ con thỏ, lúc là mặt nạ quỷ răng nanh,
nhìn thế nào cũng không điệu thấp, ngược lại giống như là chuyên đi gây
chuyện thị phi. Lam Vong Cơ đang định nói câu gì đó, cánh mũi
Nguỵ Vô Tiện nhúc nhích phập phồng, gỡ mặt nạ ra, "Đây... cái gì...?"
Ngửi thấy một làn hương rượu tinh khiết nồng đậm từ rất xa, nhất thời
đứng không yên, nghiêng người sang một bên, bay nhanh tới một ngõ hẹp
hẻo lánh. Đoàn người đi theo phía sau hắn, dưới chân tường một toà nhà cũ, thấy hai hình bóng quen thuộc. Một con quỷ sai béo tay cầm một vò rượu nhỏ, đang nhàn nhã thưởng thức uống rượu, một con quỷ sai gầy, bày sổ sách tràn lan, trong miệng ngậm một
cây bút, lật xem loạn cả lên. Nguỵ Vô Tiện nhìn thấy ngứa miệng,
cười tủm tỉm nói: "Hai vị quỷ sai đại nhân, chúng ta lại gặp nhau! Ngài
đây... đây là rượu của nơi nào vậy? Thật sự là thơm lừng khắp nơi nha". Quỷ sai béo thấy là hắn, suýt nữa bị nghẹn, cười tí tởn nói: "Ơ, gia, là
ngài à... Không dám nhận không dám nhận. Rượu này hả, đúng là không bán ở quán rượu. Vương gia ở ngay phía sau bức tường này, hôm nay có một ông
lão 100 tuổi qua đời, lúc còn sống phúc trạch rất dày, con trai con gái
đầy nhà, người trong nhà mời một người am hiểu, hiếu kính cho chúng ta
đồ tốt. Rượu nhà tự ủ, chúng ta không thể không châm chước một ít, chậm
mấy canh giờ, đợi đám con cái cháu chắt chít đều dập đầu gặp mặt rồi mới dẫn ông ta đi".
Quỷ sai gầy nhón tay lật cuốn《Sổ sinh tử》cả nửa ngày, rốt cuộc đã tìm ra, chỉ thấy đầu ngón tay hắn quẹt qua, giờ
tử vong lúc đầu của ông lão nhà Vương gia liền bị xoá đi, cán bút múa
may một chút, giờ mới được viết chồng lên. Loại hành vi hối lộ vô trách nhiệm lộ liễu trắng trợn này, bọn tiểu bối nhìn vào mắt, thè lưỡi kinh ngạc, sôi nổi bàn bạc. Nguỵ Vô Tiện chỉ nghe thấy không được uống
rượu, vô cùng thất vọng. Ánh mắt Lam Vong Cơ đảo qua những quyển sách bày đầy đất, Minh bộ (sách dưới âm phủ) nhiều vô số, con người sống một đời, đủ loại ràng buộc trên trần thế, đến lúc chết đi, tất cả đều được ghi lại tỉ mỉ,《Sổ sinh tử》,《Sổ tiền tài》,《Sổ công danh》,《Sổ thiện ác》,《Sổ công tội》....... Nguỵ Vô Tiện đang xoay người chuẩn bị bỏ đi, thì thấy Lam Vong Cơ nhìn không chớp mắt vào một quyển minh bộ trong số đó, trong lòng thầm nói, kỳ
quái, Hàm Quang Quân tâm thanh ý tĩnh, không tranh với đời như thế, cũng có lúc để ý đến vận cách số mạng của mình à? Cũng không biết thứ y quan tâm là cái gì? Tuổi thọ dài ngắn, công tội đúng sai trong đời, hay là
việc tầm tiên đắc đạo? Theo ánh mắt nhìn sang, quyển sách lẻ loi thu hút tầm mắt của Lam Vong Cơ, chính là --- 《Sổ nhân duyên》 Nguỵ Vô Tiện mắt sáng ngời, nói: "《Sổ nhân duyên》? Minh bộ còn có sách này? Quỷ sai béo ợ một cái, sờ sờ cái bụng, nói: "Đúng vậy, tất cả các mối nhân
duyên phu thê trên đời, đều ghi trong quyển sách này". Nguỵ Vô
Tiện nhớ tới chuyện bị đầu lâu khô nguyền rủa không cưới được vợ, nhất
thời cũng nảy sinh hứng thú. Cúi người ngồi xuống bên cạnh, đưa tay muốn cầm lên xem.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!