TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Ngoan, Đừng Sợ Anh

Chương 92: Ngoại truyện Tố Giản 8_ Là tôi theo đuổi cô ấy


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Lục Giản nhìn hốc mắt đỏ bừng của Châu Tố, lông mày của anh nhíu lại, đáy lòng như chìm xuống biển, hoảng hốt muốn đưa tay lên lau nước mắt ở khóe mắt của cô.

"Châu Tố, cậu đừng khóc."

Châu Tố trừng mắt với anh một cái, cô lùi về sau một bước đề phòng bàn tay đang vươn tới của anh. Anh nhìn thấy cô như vậy, cảm giác cổ họng mình đắng nghét: "Xin lỗi cậu, tất cả đều là vấn đề của tôi."

“Là tại tôi không hiểu lòng mình, không nhận ra bản thân đã sớm thích cậu, lúc từ chối cậu, tôi cho rằng mình... Nhưng rồi tôi dần phát hiện mình sai rồi.”

Anh cụp mắt xuống, “Tôi nghĩ mình sẽ không quấy rầy cậu nữa, nhưng tôi nhận ra bản thân không thể kiềm chế được cảm giác muốn đến gần cậu...”

Lần đầu tiên Lục Giản nhìn thẳng vào trái tim của mình như vậy, cũng là lần đầu tiên anh thổ lộ tình cảm của mình với một cô gái.

Châu Tố nhìn anh, cô không thể tưởng tượng nổi những lời này là từ trong miệng Lục Giản nói ra.

“Cậu cảm thấy cậu nói những lời này tôi sẽ đồng ý đến với cậu sao?”

Cô nói.

Lục Giản khẽ nhíu mày, “Tôi biết bây giờ cậu vẫn còn tức giận.” Anh chỉ muốn nói với cô rằng anh thích cô.

Châu Tố chớp chớp hai mắt, hất cằm nhìn anh: “Tôi đã không còn là Châu Tố ngốc nghếch chạy theo sau lưng anh chờ anh gật đầu đâu. Bây giờ tình cảm của tôi đối với cậu thậm chí còn không bằng tình bạn bình thường. Chẳng qua cậu chỉ là cảm thấy có tôi ở bên cạnh, cuộc sống của cậu thêm chút màu sắc hay là vì cảm giác hư vinh của đàn ông đây.”

Sắc mặt Lục Giản trầm xuống.

“Lục Giản, tôi không còn tin cậu nữa.”

Châu Tố nghẹn ngào.

-

Châu Tố quay lại phòng ký túc xá, Lê Thiến quay đầu lại nhìn thấy cô thì chào hỏi: “Tố Tố nhanh lại đây! Hôm nay mình phát hiện một trò chơi cực kỳ vui luôn ha ha ha.”

Châu Tố đứng trước giường buông thõng mắt, lắc đầu không nói gì trèo lên giường, vùi đầu vào trong chăn, hành động này của cô khiến Lê Thiến ngây người.

Chuyện gì thế?

Bối Doanh Doanh nói chuyện điện thoại xong quay lại phòng, Lê Thiến kéo tay cô lại, chỉ chỉ giường của Châu Tố, nhỏ giọng nói: “Hình như tâm trạng của Tố Tố không tốt.”

Hai người thắc mắc đi tới bên giường của Châu Tố, khẽ kéo chăn của cô, “Tố Tố, cậu làm sao thế...”

“...Mình không sao, mình chỉ buồn ngủ thôi.”

Hai người đều nghe ra giọng nghẹn ngào của Châu Tố, hai người quay qua nhìn nhau, bỗng chốc không biết nên nói thế nào.

Bạn đang đọc bộ truyện Ngoan, Đừng Sợ Anh tại truyen35.shop

“Tố Tố, có phải cậu gặp chuyện gì không? Nếu cậu muốn nói cho chúng mình, chúng mình sẽ lắng nghe cậu, nếu như cậu không muốn nói, chúng mình sẽ không làm phiền đến cậu. Bối Doanh Doanh nói.

Giọng buồn buồn của Châu Tố truyền ra từ trong chăn: “Các cậu để cho mình một mình một lúc.”

“Vậy được...”

Buổi tối tắt hết đèn phòng, Bối Doanh Doanh và Lê Thiến đều đã lên giường, Châu Tố chầm chậm ngồi dậy trèo xuống giường, đi rửa mặt.

Cô nhìn bản thân trong gương, vành mắt đỏ bừng, khóe miệng mím chặt, trong lòng thầm mắng sao bản thân lại yếu ớt như vậy, lại vì Lục Giản mà rơi nước mắt.

Cô quay lại phòng trèo lên giường, cô ôm chăn, trong đầu vẫn còn đang quanh quẩn những lời tối nay của Lục Giản.

Ban đầu cô thực sự muốn từ bỏ anh, không thích anh nữa, nhưng lúc này anh chạy đến khiến dòng suy nghĩ của cô lung lay. Cô không vì không theo đuổi được anh mà quay ra ghét anh, mà ghét anh trước đó đối xử với cô thờ ơ tùy hứng. Dường như người nắm quyền chủ động trong đoạn tình cảm này vĩnh viễn là anh, anh không muốn có thể vứt bỏ cô, lúc muốn thì lại có thể đi kiếm trở về.

Nếu như anh thích cô, vì sao khi cô tỏ tình anh lại không suy nghĩ cẩn thận một chút, để cô đau lòng lâu như vậy.

Cô bị anh đẩy ra hết lần này đến lần khác, cô cũng biết mệt chứ.

Chẳng lẽ anh hy vọng cô sẽ lập tức đồng ý với anh, rồi hai người họ thành đôi? Vậy cô là cái gì đây, thích bỏ là bỏ thích yêu là yêu sao?

Cô tự nhận bản thân không phải là một cô gái hiểu chuyện, cũng có hơi” kiêu căng”, cả người toàn là gai góc, không chịu được ấm ức như vậy.

Hơn nữa tối nay Lục Giản nói thích cô, điều này khiến cô cảm giác không chân thực, cô luôn cảm thấy tất cả đều là do Lục Giản hiểu sai cái gì đó.

Rõ ràng lúc đầu khi cô theo đuổi anh, cô cảm thấy bản thân không thể khiến anh động lòng.

Với lại tối nay sau khi cô nói như vậy, yêu thích của anh đối với cô... chắc là bị cô dập tắt rồi.

-

Châu Tố trong lòng buồn bực không ngủ được. Đến gần hai giờ mới mơ mơ màng mảng ngủ thiếp đi, may là hôm nay là thứ sáu, sáng mai không có lớp.

Không ngờ sáng hôm sau tỉnh dậy, cô nhận được tin nhắn của Lục Giản gửi lúc hơn ba giờ sáng.

[Châu Tố, tối hôm qua tôi không biết ăn nói, rất nhiều chuyện nói không rõ ràng.

Tôi thật sự thích cậu, không phải giống như cậu nói là vì cô đơn hay hư vinh. Nếu như là vì như vậy, tôi cũng có thể đi tìm người khác, chỉ là bởi vì cậu là Châu Tố nên tôi mới thích cậu.

Mấy ngày này tôi vẫn luôn do dự không biết có nên đi tìm cậu không. Tôi biết cậu muốn quên tôi, chỉ là tôi không thể buông xuống được. Tôi chưa từng nghĩ bây giờ cậu sẽ lập tức đồng ý với tôi, đó không phải là tính cách của cậu. Tôi muốn nói với cậu, tôi sẽ cố gắng hết mình để kéo cậu về lại bên cạnh, lần này sẽ là tôi theo đuổi cậu.

Cậu có thể cho tôi cơ hội này không? Ít nhất cho tôi một lần được thể hiện tình cảm của mình. Trước đó tôi đã bắt nạt cậu như thế này, bây giờ tôi theo đuổi cậu, cậu có thể bắt nạt tôi lại.]

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngoan, Đừng Sợ Anh, truyện Ngoan, Đừng Sợ Anh , đọc truyện Ngoan, Đừng Sợ Anh full , Ngoan, Đừng Sợ Anh full , Ngoan, Đừng Sợ Anh chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top