TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Ngoan, Đừng Sợ Anh

Chương 91: Ngoại truyện Tố Giản 7_ Lời tỏ tình của Lục Giản


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Châu Tố thở phì phò quay đầu lại tiếp tục xem phim, anh nói gì cũng không để ý đến anh nữa.

Lục Giản ngồi bên cạnh, khóe mắt rơi vào một bên mặt trắng hồng của cô, nhớ lại dáng vẻ xù lông vừa rồi của cô, khóe miệng anh khẽ cong lên ——

Cô dường như vô cùng đáng yêu.

Lục Giản bình thường đều cảm thấy chỉ cần người bên cạnh tức giận với anh, tâm trạng của anh cũng sẽ không thoải mái. Nhưng vừa rồi cô hung dữ với anh như vậy, anh lại không hề cảm thấy khó chịu, hay muốn rời xa cô.

Mà bọn họ dường như trở về như lúc trước, cô ở trước mặt anh thường xuyên lộ ra vẻ mặt kiêu căng như vậy.

Lúc đó anh chỉ cảm thấy không biết nên làm gì với cô, chứ chưa từng cảm thấy phiền chán.

Nếu như anh sớm nhận ra bản thân có cảm giác với cô, không phải là loại cảm xúc bình thường như đối với bao người khác.

-

Sau khi hai tiết kết thúc, phim vẫn còn một đoạn ngắn, cô giáo nói nếu muốn xem tiếp thì có thể ở lại xem còn ai muốn về thì có thể rời đi.

Châu Tố muốn xem cho hết nên cô định ở lại, quay đầu nhìn Lục Giản ở bên cạnh cũng không có dấu hiệu thu dọn đồ đứng dậy.

Cô do dự một lúc hỏi: "Không phải cậu đã xem bộ phim này rồi à, sao vẫn còn chưa đi?"

Lục Giản mấp máy môi, "Xem từ lâu lắm rồi, tôi đã quên hết nội dung phim."

"..." Vậy mà mới vừa rồi anh còn nhiệt tình kể trước nội dung phim cho cô đó.

Sau khi xem phim xong, cô thu dọn đồ đạc đi ra khỏi phòng, Lê Thiến gọi đồ ăn bên ngoài, Bối Doanh Doanh thì như thường lệ đi ăn cơm cùng bạn trai, cô nghĩ dứt khoát đi nhà ăn cho xong rồi về ký túc xá làm ổ.

Cô đi đến nhà ăn số hai, rất nhanh đã phát hiện Lục Giản đi theo sau lưng mình!

Cô dừng lại, đứng trước mặt anh: "Cậu, sao cậu lại đi theo tôi?"

"Tôi cũng muốn đi đến nhà ăn số hai." Anh nói với giọng điệu vô cùng thành thật.

Cô nghi ngờ quay đầu lại, trong lòng đang suy nghĩ có phải cô đã hiểu lầm anh rồi không, Lục học bá một lòng chỉ muốn học tập sao có thể có tâm tư khác với cô?

Là do cô suy nghĩ lung tung thôi, tự dưng dựng chuyện.

Cô mà làm quá lên có khi lại thành trò chơi trong mắt anh.

Cô cố gắng không suy nghĩ vớ vẩn nữa, đi lên tầng hai của nhà ăn, tìm món cơm cá nướng cô thích nhất.

Bởi vì cô không có người giành chỗ trước, lúc này nhìn đâu cũng thấy kín kết chỗ rồi, ngay cả tìm bàn có chỗ trống cũng không dễ dàng. Trước chỗ lấy cơm cá nướng còn đang xếp một hàng dài...

Haiz, ăn một bữa cơm mà cũng mệt mỏi thật đấy.

Cô quay người đang định rời đi, bỗng sau lưng truyền đến giọng nói trầm thấp của Lục Giản: "Tôi giúp cậu tìm chỗ, cậu đi chọn món mình muốn ăn đi."

Cô hơi ngạc nhiên, quay đầu lại nhìn anh.

Bạn đang đọc bộ truyện Ngoan, Đừng Sợ Anh tại truyen35.shop

Đáy mắt anh lộ ra một chút vẻ sợ sệt bị từ chối, trong lòng cũng không biết anh làm như vậy có phải biểu hiện hơi rõ quá không.

Châu Tố vẫn chưa trả lời, Lục Giản che giấu cảm xúc trong mắt mình, quay người đi tìm chỗ ngồi, không cho cô có cơ hội từ chối.

Châu Tố: ??

Hôm nay Lục Giản uống nhầm thuốc à?

Cô thật sự cảm thấy Lục Giản không đúng lắm.

Cực kỳ không giống bình thường.

Cô đi lại xếp hàng ở hàng cơm cá nướng, một lúc sau Lục Giản đi tới tìm cô, nói: "Chỗ ngồi ở bên tay trái gần cửa sổ trong cùng."

"... Ừm."

Anh rời đi lấy cơm của mình.

Sau khi Châu Tố lấy được cơm cá nướng thì đi tìm chỗ ngồi, cô nhìn thấy Lục Giản đã đơn giản chọn thức ăn nhanh rồi ngồi sẵn ở chỗ đã tìm.

Cô ngồi xuống đối diện anh, anh đưa đũa thìa cho cô, Châu Tố nhìn chằm chằm anh mấy giây, anh hơi chột dạ: "Sao, sao thế?"

"Không có gì, cô hiếm khi cười với anh, "Chỉ là tôi phát hiện gần đây cậu có tính người hơn một chút."

Lục Giản: "..."

Châu Tố yên lặng ăn cơm, Lục Giản muốn nói chuyện với cô, anh cố gắng tìm chủ đề: "Châu Tố, cuối tuần này câu lạc bộ rubik có buổi liên hoan... Cậu có đi không?"

"Không đi."

"Vì sao?"

"Ở đó có người tôi không muốn gặp, tôi đi làm gì?" Châu Tố nhìn anh, "Hơn nữa cậu không biết mục đích ban đầu tôi tham gia câu lạc bộ đó là vì cái gì sao?"

Bây giờ nhiệm vụ đã thất bại, cô muốn cắt đứt toàn bộ những chuyện có liên quan đến anh.

Lục Giản cụp mắt, anh nghe hiểu ý trong lời của cô.

Là anh đã đẩy cô ra, anh nào có lý do để hy vọng xa vời cô sẽ lại chủ động chứ.

Châu Tố nhìn sắc mặt anh tối lại, trong lòng cũng nghẹn lại, hiển nhiên không nên nhắc lại chuyện theo đuổi trước đây giữa hai người bọn họ được. Bọn họ có thể miễn cưỡng giống như hai người bạn cùng ăn một bữa cơm, nhưng anh vẫn luôn kháng cự với chuyện cô đã từng theo đuổi anh.

"Lục Giản cậu yên tâm, tôi sẽ không gây thêm phiền phức cho cậu đâu, chắc cậu vui lắm nhỉ?" Cô cố gắng đè cảm xúc chua xót xuống, mỉm cười với anh một cái rồi đứng dậy bưng khay cơm lên, "Tôi ăn no rồi, đi trước nhé."

Lục Giản vẫn ngồi tại chỗ, đôi mắt anh cụp xuống không nhìn anh được cảm xúc trong đó.

-

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ngoan, Đừng Sợ Anh, truyện Ngoan, Đừng Sợ Anh , đọc truyện Ngoan, Đừng Sợ Anh full , Ngoan, Đừng Sợ Anh full , Ngoan, Đừng Sợ Anh chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top