Cô của hiện tại vừa tỉnh táo vừa khôn khéo, không còn chút hình bóng của thời thơ ấu nữa.
Diệp Du Nhiên cảm thấy khủng hoảng.
Cho dù Mộ Tấn Dương luôn tỏ ra xa cách với Cố Hàm Yên, nhưng chung quy Cố Hàm Yên vẫn khác.
Diệp Du Nhiên không muốn ở trong bếp nữa nên xoay người lặng lẽ đi ra ngoài.
Mộ Tấn Dương cảm giác được người đứng đằng sau đã biến mất bèn ngoảnh lại nhìn, trong phòng bếp đã không còn bóng dáng của Diệp Du Nhiên, tay anh dừng lại một chút, sau đó anh quay đầu lại và tiếp tục nấu ăn.
Diệp Du Nhiên đi ra ngoài thì thấy Thịt Bò đang đi dạo, nó đã ăn uống no nê.
“Thịt Bò.”
Trong thời gian này, Thịt Bò và cô đã quen thuộc hơn rất nhiều. Nó nghe thấy Diệp Du Nhiên gọi mình bèn lắc đuôi chạy tới.
Diệp Du Nhiên sờ đầu Thịt Bò, nó cũng chống đầu vào tay cô như đang làm nũng.
… Truyện được lên trên app truyện hola nhé cả nhà!
Sau khi ăn xong, Diệp Du Nhiên lại bắt đầu chuẩn bị cho buổi họp báo vào ngày mai và bắt đầu bận rộn.
Mộ Tấn Dương thấy dáng vẻ đã có dự tính trước của cô nên cũng không hỏi nhiều.
Ngày hôm sau, Diệp Du Nhiên đặc biệt dậy rất sớm.
Mộ Tấn Dương nhìn đồng hồ, mới sáu giờ, vả lại hôm nay còn là ngày cuối tuần.
Anh ngồi dậy dựa vào đầu giường nhìn Diệp Du Nhiên ngồi trước gương và trang điểm, sau đó nói với giọng ngái ngủ: “Còn quá sớm.”
“Sớm chút cũng đỡ bối rối.” Diệp Du Nhiên vừa vẽ lông mày cho mình vừa nói chuyện với anh.
Diệp Nguyên Minh và đám người của Diệp thị đã chờ để cười nhạo cô từ lâu rồi, cô đương nhiên là hi vọng có thể làm không có chút sai sót nào.