TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ

Chương 19: Cổ bảo kỳ lạ


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 19 : Cổ bảo kỳ lạ
Nghĩ thông suốt, hắn cất lại mảnh gỗ trong túi áo, đợi khi nào về sẽ tới cảm ơn lão Ngô. Trần Huy Hùng định xoay người ra ngoài thì đột nhiên thần thức cảm nhận ở trong hang còn có cái gì đó. Thứ gì này không phải yêu thú hay gì mà chỉ là những thứ vô tri vô giác.
Thấy vậy Trần Huy Hùng cũng tò mò, hắn móc trong túi trữ vật ra viên đá lửa phát sáng rồi từ từ đi vào trong.
Càng đi vào bên trong hang, mùi tử khí bốc lên càng nồng đậm hơn, không gian cũng tối dần, cảm giác như bị màn đen nuốt chửng. Bất chợt từ trong đó bay ra không ngừng những con dơi, mắt chúng sáng lên màu đỏ chót, có lẽ đã không ai đi vào đây một thời gian dài rồi.
Đột nhiên hắn thấy một thứ khiến miệng không kìm được mà la lên.
“Thi thể người? Đây không lẽ là những người bị Đoạt Huyết linh chúa hút hết tinh huyết?”
Trần Huy Hùng đưa viên đá lửa lại gần thì thấy một đống t·hi t·hể nằm ngổn ngang, chỉ còn lại da bọc xương. Những cái xác như bị cấm chế gì đó mà không phân hủy. Bên cạnh mỗi t·hi t·hể còn có các túi trữ vật của người mất để lại.
Trần Huy Hùng thấy vậy thì nhẹ nhàng dùng thần thức thu những túi trữ vật đó lên xem, trong mỗi túi đều có một ít linh thạch và linh thảo dạng thường. Chắc có lẽ các tu sĩ nằm lại đây cũng không phải người có cấp bậc cao lắm. Trần Huy Hùng đoán có lẽ là từ Trúc Cơ trở xuống mà thôi.
Tuy vậy những tài liệu này đối với Trần Huy Hùng rất có giá trị, hắn vui mừng mà thu hết vào túi trữ vật của bản thân.
Đột nhiên thần thức của hắn lại phát hiện gì đó ở phía trước cách hắn không xa. Trần Huy Hùng vội tăng thêm thần thức quét qua thì thấy một vật gì đang nằm dưới kia, hắn đưa tay nhặt lên ngắm nghía.
Vật này lấm lem dính đầy bùn đất, trông khá cũ kĩ. Trần Huy Hùng dùng thần thức cảm nhận thì thấy bên trong vật này còn ít linh khí dao động, có lẽ đã cạn linh lực. Hắn nghĩ có thể đây là pháp bảo hay đồ vật gì của những cổ thi ở đây. Trong lòng Huy Hùng bỗng nhiên hiện lên ý nghĩ vui mừng.
“Dù cho họ có là tu sĩ cấp thấp nhưng với ta vẫn cao hơn. Tự nhiên có một kiện pháp bảo miễn phí thì quá tốt rồi!”
Nghĩ rồi, Trần Huy Hùng mỉm cười bỏ vật đó vào túi trữ vật, định về Minh Vân sẽ nghiên cứu thêm.
Trần Huy Hùng dùng thần thức dò xét thêm vài lần, khẳng định bên trong chẳng còn lại gì thì mới an tâm ra ngoài. Vừa ra tới ngoài ánh sáng làm hắn chói mắt, như vậy có thể thấy hắn đã ở trong hang cũng khá lâu.
Đi được một đoạn, đột nhiên Trần Huy Hùng quay lại. Hắn tụ linh lực vào tay chưởng một đòn, chưởng pháp mang một màu lục bay nhanh về phía miệng hang. Ầm một tiếng, miệng hang đã bị Trần Huy Hùng đánh sập, đất đá chặn hết lối ra vào.
Xong xuôi hắn mới thở dài rồi xoay người trở về tông môn.
Trần Huy Hùng dùng tay hạ một cái cây to phía trước, hắn nhìn vào những vòng trong thân cây để xác định phương hướng. Xác định xong, lập tức huy động linh lực thi triển khinh công chạy một mạch mà không ngừng.
Khi nãy trong túi trữ vật của mấy t·hi t·hể tu sĩ trong hang Đoạt Huyết linh, Trần Huy Hùng cũng lấy được một ít linh thạch. Lượng linh thạch này tuy với người khác không nhiều nhưng với Trần Huy Hùng cũng đủ để hắn mua lại thanh kiếm tốt hơn. Thanh kiếm cũ của hắn bị vứt ở đâu bản thân hắn cũng không hề biết.
Về tới tông môn Minh Vân, Trần Huy Hùng vội bước tới bảng nhiệm vụ để nhận phần thưởng. Hắn lấy những con Đoạt Huyết linh ra kèm theo miếng lệnh phù của nhiệm vụ. Đột nhiên những xác Đoạt Huyết linh được lệnh phù thu lấy sau đó hiện ra trước mặt Trần Huy Hùng là một ít linh thạch kèm theo hộp đan Bổ Khí. Dĩ nhiên là không thể thiếu được thứ quan trọng nhất – điểm vinh dự.
Nhận xong, Trần Huy Hùng lẳng lặng rời đi, trong lòng vẫn có nỗi phiền muộn.
“Nhiệm vụ vừa rồi có sự tình quá nguy hiểm. Cũng may lần này thoát nạn, lần sau ta phải cẩn trọng hơn, tuyệt sẽ không nên đi một mình khi chưa nắm chắc." Trần Huy Hùng tự đáy lòng thầm nghĩ.
Nghĩ rồi hắn lại nhớ đến miếng gỗ của lão Ngô đã hóa thành phù kim mà cứu hắn, trong lòng thầm nghĩ phải tới cảm tạ ân tình này sớm. Hắn nghĩ cũng tìm hiểu xem lai lịch của lão Ngô có đúng chỉ là tổng quản tạp dịch hay không, nếu chỉ là tổng quản tạp dịch tại sao lại có phù chú lợi hại như vậy.
Trên đường về núi Đông, Trần Huy Hùng cũng hay tin Nhã Phương và Danh Cao phải đi làm nhiệm vụ gì đó mà thầy Thiết Tâm phân phó. Hắn cũng không quan tâm cho lắm, đành gác việc này qua mà tập trung tu luyện.
Ngồi trong phòng, Trần Huy Hùng mở chiếc hộp chứa đan Bổ Khí ra. Hắn dùng thần thức đưa viên đan bay lên trên ngang mặt, từ từ điều tiết hấp thụ đan vào cơ thể. Chỉ một lát sau cơ thể hắn đã có biến đổi, da thịt nổi lên chằng chịt mạch máu, trên lỗ chân lông có chất gì đó đen đen tiết ra, kèm theo mùi hôi khó chịu.
Sau một khoảng thời gian tu dưỡng, cuối cùng Trần Huy Hùng đã hấp thụ hết dược lực mà viên đan kia mang lại, trong lòng có chúc mừng thầm. Hắn cảm thấy bản thân đã tăng lên được một phần tu vi, nếu cho từ tầng bốn lên tầng năm là mười vạch thì chỉ hấp thụ viên đan kia đã giúp Trần Huy Hùng tăng được hai vạch rồi.
Hắn mừng lắm, thầm nghĩ phải tích cực làm nhiệm vụ để kiếm thêm đan dược kèm linh thạch, vả lại cũng cần tích điểm vinh dự sau này đổi lấy sách công pháp.
Về phần cái đồ vật mà Huy Hùng nhặt được trong hang Đoạt Huyết Linh. Hắn đã truyền linh lực vào nhiều lần những vẫn chưa thấy nó phản ứng. Mỗi lần chỉ thấy nó lóe lên như lửa nhỏ, sáng lên một chút rồi lại tắt ngóm đi.
“Chẳng lẽ linh lực chưa đủ, hay là nó hư rồi. Ở đây không biết pháp bảo có sửa được không?”
Trong lòng nghĩ ngợi một chút nhưng lại thôi, hắn nghĩ dù sao bản thân bây giờ vẫn còn quá kém, phải nhanh chóng tu luyện lên tầng năm để học luyện đan kèm theo tu luyện sách công pháp, đó mới là việc quan trọng bây giờ. Dù sao với pháp lực của bản thân, hắn cũng không tự tin rằng mình có thể dùng được cái vật kia dễ dàng.
Nghĩ xong xuôi, Trần Huy Hùng ngồi dậy đi ra ngoài, hắn muốn đi tắm để rửa sạch tạp chất do cơ thể tiết ra.
Thời tiết ban đêm trên đỉnh Đông Minh Vân thật đẹp, ánh trăng chiếu rọi xuyên qua từng ô cửa, trông thơ mộng làm sao
Tại một cửa tiệm trong thành Đô Hạ, ngoài cửa treo đầy binh khí của người học võ bình thường, nào là đao, kiếm, chùy, khiên... đều là những thứ có thể đoạt mạng một cách nhanh chóng.
Bên trong tiệm, có một người thanh niên mặc đồng phục của tông môn Minh Vân đang ngồi, trên vai trái còn có phù hiệu của núi Đông.
Người thanh niên không ngừng liếc mắt quan sát, hiện ra trước mặt hắn là vô số đồ vật hình dáng khác lạ, hình như không phải đồ vật bình thường. Bên trên vách tường còn có khác loại pháp khí mà rõ ràng là thuộc về những người tu tiên.
“Cửa tiệm này nhiều đồ thật!” Thanh niên mặc đồng phục Minh Vân thầm nghĩ.
Đột nhiên từ sau lưng vang lên tiếng nói, vừa lúc nghe được thì lại thấy từ trong đó có người bước ra.
“Đã để quý khách đợi lâu, xin mời xem qua vật này!”

Bạn đang đọc bộ truyện Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ tại truyen35.shop

Người vừa nói có thân hình hơi to, trên đầu có đội chiếc mũ vải, vành miệng và cằm có phất phơ hàng râu ngắn. Ông ta vừa cười vừa nói, giống như nói nhiều hơn một chút thì sẽ được tiền nhiều hơn.
“Trần Huy Hùng, người thấy sao. Thanh kiếm này có hợp ý không?”
Người thanh niên đang ngồi kia chẳng phải ai ngoài Trần Huy Hùng, hắn được người ta giới thiệu tiệm pháp khí này nên định đến chọn một món vừa giá mà dùng.
“Người xem người xem, thanh kiếm này có tên Ngự Thiên. Được những người thợ có tiếng tăm đúc thành. Ta nghe nói nguyên liệu cũng làm nên cũng không đơn giản nha. Nó được làm bằng loại khoáng thạch gì đó trên trời rơi xuống, do đó mới có tên là Ngự thiên.”
“Kiếm này ta thấy rất thích hợp với người, nó có công dụng hấp thụ và phát động linh lực mạnh hơn những thanh kiếm thường nhiều lần. Lưỡi kiếm sắc bén dễ dàng áp chế địch nhân.”
Vị chủ cửa tiệm binh khí tên Phi Hùng không ngừng nói, thấy thế Trần Huy Hùng đành lên tiếng ngắt lời, nếu không ông ta có thể nói đến đêm.
“Vậy được ta lấy vật này. Cho hỏi cần phải tốn bao nhiêu linh thạch?”
Chủ cửa tiệm suy từ một lát, ông ta hết nhìn Trần Huy Hùng lại nhìn xuống thanh kiếm Ngự Thiên nói.
“Ta thấy vậy đi, bình thường với người khác thì lấy giá khác. Nhưng đối với tông môn Minh Vân, ta cũng có chút quan hệ. Vậy được ta lấy của ngươi ba mươi linh thạch.”
“Ba mươi linh thạch lận sao. Ông chủ nói thách ta sao?” Trần Huy Hùng làm vẻ mặt nghi ngờ hỏi.
“Không thách, ta tuyệt đối chỉ lấy giá góc. Nếu giảm nữa thì ta e là lỗ vốn mất.”
Huy Hùng mở miệng kì kèo, hắn mang trong người bốn mươi linh thạch, số linh thạch này đều là hắn lấy được ở hang Đoạt Huyết linh. Định bụng là sẽ mua thanh kiếm, nếu còn dư nhiều thì lấy thêm một bộ pháp khí dùng t·ấn c·ông tầm xa. Vậy mà giờ đây thanh kiếm này cũng đã ba mươi linh thạch rồi.
“Thôi được rồi ta mua, ông có thể bớt tí linh thạch, coi như làm quà gặp mặt được không?”
Ông chủ nghe vậy thì có chút nhăn mặt nhưng cũng sớm bình thường, cuối cùng nói.
“Được, tính như vậy đi, coi như ta bán rẻ hai mươi tám linh thạch. Thế nào? Thuận ý ngươi chưa?”
Trần Huy Hùng nghe vậy thì cười hè hè, hắn đưa tay lấy ra số linh thạch để trả, sau đó thu thanh kiếm vào bên trong túi trữ vật.
Thấy mục đích đã đạt Trần Huy Hùng đứng dậy rời đi. Vừa mới đi mấy bước đột nhiên mắt hắn thấy vật gì đó. Thứ này nằm trong một giá đựng nhưng bụi lại bám đầy như lâu rồi chưa có ai sờ qua.
“Ông chủ, có thể nói cho ta nghe bộ phi tiêu này được không?”
Trần Huy Hùng thấy trên giá có để một bộ phi tiêu gồm năm cái, mỗi cái to bằng bàn tay. Phi tiêu có ba cánh nhọn, mỗi cánh đều là những lưỡi sắc bén. Bộ phi tiêu này có vẻ ngoài tuy cũ nhưng Huy Hùng cảm nhận nó tỏa ra uy lực vô cùng sắc sảo.
“Bộ phi tiêu này có tên là Phong Kim Tiêu, nó là một bộ pháp khí sơ cấp thuộc tính Phong. Sở dĩ nó nằm ở đây lâu như vậy vì ít có tu sĩ có thuộc tính Phong sử dụng nên vẫn chưa ai muốn mua.”
“Thuộc tính Phong? Quá tốt!” Trần Huy Hùng thầm nghĩ.
Hắn không ngờ vô tình ngắm phải đã chọn được pháp khí phù hợp với bản thân.
“Nếu không ai mua thì ông có thể bán rẻ lại cho ta không? Ta muốn đem về nghiên cứu thử qua xem có lợi ích gì? Dù gì thì để đây một thời gian cũng rỉ sét mà?”
Ông Phi Hùng nghe vậy thì trầm tư suy nghĩ, thấy cũng có chút hợp lý, cuối cùng nói.
“Vậy cũng được, ta bán rẻ cho ngươi mười lăm linh thạch. Ngươi thấy sao?”
“Mười lăm linh thạch sao? Ông bớt một ít được không? Dù sao cũng có ai mua đâu!” Huy Hùng làm vẻ trầm ngâm nói.
Chủ cửa tiệm nghe vậy thì suy nghĩ một lát rồi nói.
“Quả thật vật này không ai mua nhưng năm đó ta có cũng không rẻ. Như vậy đi, ta lấy cậu mười hai linh thạch được không?”
Huy Hùng nghe vậy thì trong lòng có chút vui sướng nhưng lại nén điều đó không lộ ra trên mặt, hắn quay lại nói.
“Được, vậy ta xin ủng hộ ông thêm vật này vậy! Linh thạch đây?”
Nói rồi hắn một tay giao tiền, tay còn lại thu bộ pháp khí phi tiêu vào trong người.
Vị chủ cửa tiệm cầm tiền trên tay mà nhìn Trần Huy Hùng bước ra khỏi quán, trong lòng có chút tiếc nhưng lại thôi. Dù gì bộ phi tiêu này bán cũng không ai mua, ông ta đã đem đấu giá nhiều lần đều đồng dạng là trả về nên thôi đành chịu lỗ tí vậy.
Trần Huy Hùng bước đi xa cửa tiệm binh khí đó được một khoảng, hắn lúc này mới phát tiết niềm vui sướng lên mặt.
“Thật không ngờ vừa đủ số linh thạch mà ta kiếm được!”
Vừa nghĩ hắn vừa dùng thần thức nhìn vào túi trữ vật mà cả mừng. Tuy cả hai chỉ là pháp khí sơ cấp nhưng với Huy Hùng mà nói thì cũng đã đủ dùng rồi. Dù sao thì hắn chỉ mới là Ngưng Khí tầng bốn mà thôi.
Trần Huy Hùng trong lòng đã có chút an tâm, với những kiện đồ vật mà hắn mới sắm được thì giờ hắn tin rằng bản thân sẽ lợi hại hơn trước, vừa t·ấn c·ông áp sát lại vừa t·ấn c·ông từ xa. Có được chúng, hắn nghĩ sẽ làm nhiệm vụ tông môn dễ dàng hơn, từ đó kiếm thêm linh thạch mà mua thêm một số pháp khí. Ngoài ra Trần Huy Hùng cũng cần một số tài liệu để hiểu thêm về pháp bảo. Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ, truyện Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ , đọc truyện Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ full , Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ full , Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top