TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ

Chương 22: Tiểu Tí


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 22 : Tiểu Tí
Nguyên liệu mà Trần Huy Hùng cần được lấy từ máu của loài thú tên là Ngọc Linh Chu. Nó thường sinh sống ven các đầm lầy trong rừng. Chúng có thân hình thon dài, kích cỡ tầm hai thước có màu sáng như ngọc, thân thể nó trong suốt có thể bằng mắt thường nhìn thấy nội tạng bên trong. Trên thân có đôi cánh mỏng nhưng không kém phần mạnh mẽ, môi lần bay đều tỏa ra khí tức ảo diệu.
Mà công dụng của đôi cánh Ngọc Linh Chu cũng không tầm thường, nó có khả năng dự báo mưa. Trong dân gian vẫn còn lưu truyền câu vè.
“Linh Chu bay thấp thì mưa, bay cao thì nắng, bay vừa thì râm.”
Những điều này hết thảy là Trần Huy Hùng đọc được trong sách hắn tìm ở thư phòng núi Đông. Vì là loài vật khá bình thường, rất dễ tìm kiếm nên trong sách ghi khá rõ ràng và chi tiết.
Từ trong bụi cây, từng đàn Ngọc Linh Chu bay ra như đang bị thứ gì đánh đuổi. Ngay phía sau nó, năm chiếc phi tiêu bay nhanh, mỗi cái đều được bao bọc ánh sáng màu lục bên ngoài. Phi tiêu mang đầy sát khí, như gió cắt mà phi qua đám Ngọc Linh Chu.
Mỗi lần phi tiêu sượt qua thì có hai đến ba thân thể Ngọc Linh Chu rơi xuống đất, sau khi rơi xuống đều đồng dạng mà bị hút vào đến tay người nào đó đang đứng trên kia.
Người đứng trên cây hai mắt lóa ánh sắc lục, hiển nhiên là đang dùng thần thức khống chế năm chiếc phi tiêu kia.
“Công pháp này quả thật có chút lợi hại, ta chỉ luyện được một phần tầng thứ nhất vậy mà đã có tiến triển như vậy.”
Gương mặt này quả thật chẳng còn ai ngoài Trần Huy Hùng, hắn đang đứng trên ngọn cây cao âm thầm quan sát sự uy lực của phi tiêu khi thi triển bằng công pháp chân chính. Pháp khí hệ Phong kết hợp với công pháp thuộc tính Phong, chả khác gì hổ mọc thêm cánh.
Phi tiêu vô tình tràn ngập sát khí sắc lục, đâm chém tan tành đàn Ngọc Linh Chu đang bay. Từng con rơi xuống đều được Trần Huy Hùng thu giữ, cũng may nhiệm vụ tông môn mà hắn làm chỉ cần xác của nó, toàn bộ máu đều được hắn rút vào một cái lọ.
Không lâu sau đó, cả bầy Ngọc Linh Chu đã bị diệt sạch, Trần Huy Hùng cũng đạt được mục đích kiểm tra thực lực của phi tiêu sau khi tu luyện qua công pháp. Chẳng còn điều gì vướng bận, hắn liền trở về trả nhiệm vụ rồi về phòng bắt đầu luyện đan.
Trở lại phòng, Trần Huy Hùng liền vỗ túi trữ vật lấy ra cái đỉnh to bằng vàng đưa tới trước mặt, cái đỉnh này được hắn tích góp linh thạch mà mua được từ cửa tiệm pháp bảo dưới thành Đô Hạ.
Tiếp đó hắn lấy sẵn ra vài loại nguyên liệu mà bản thân đã chuẩn bị từ trước, xếp theo hàng ngay ngắn. Trần Huy Hùng lấy ra viên đan dược có sẵn, dùng thần thức nhìn thêm một lần nữa. Cảm thấy mọi thứ đã đầy đủ, lúc này hắn mới dùng thần thức đưa tất cả nguyên liệu vào lò luyện đan.
Cái lò được hắn dùng linh lực truyền vào, nhanh chóng phát ra ánh sáng hoàng kim đẹp mắt. Luyện đan là quá trình dài mà khởi đầu bằng bước đưa nguyên liệu, sau đó dùng pháp lực của bản thân làm nguyên liệu biến thành bột mịn.
Sau khi biến nguyên liệu thành bột mịn, tu sĩ phải dùng pháp lực điều khiển độ nóng của lò luyện tới độ thích hợp, việc này không dễ vì chỉ cần lò luyện bị sai nhiệt độ sẽ dẫn tới đan dược mất đi hiệu quả vốn có.
Khi đã hoàn thành hai bước trên tu sĩ đã coi như hoàn thành ba phần mười công đoạn. Phần quan trọng nhất chính là phải dựa theo đan phương mà luyện theo, nắm rõ chi tiết đan phương thì đan mới dễ luyện.
Mà loại đan dược này Trần Huy Hùng không có đan phương, hắn chỉ luyện theo cảm tính khi dùng thần thức xem xét qua thôi. Dù đã xem nhiều loại sách luyện đan trong thư phòng nhưng chẳng có đan phương nào giống với cái hắn cần, đây là lý do hắn vẫn chưa thành công.
Đan phương giống như tấm bản đồ dẫn đường, nó cho biết tỉ lệ cần có của các nguyên liệu trong một loại đan và cách để dung hòa các nguyên liệu đó. Trần Huy Hùng đã dùng thần thức nhìn qua viên đan không biết bao nhiêu lần nhưng vẫn không thể tìm công thức chính xác, hắn chỉ nhắm chắc được vài phần.
Huy Hùng chỉ áp dụng những cách thức của việc bài chế các chất trong môn hóa học mà hắn học được ở thế giới cũ, định dùng nó xem có hiệu quả không.
Nếu như không thành công, Huy Hùng dự định phải tới tàng thư ở núi chính để tìm kiếm, dù không có đan phương này thì có loại khác cũng chả sao. Hắn trãi qua nhiều lần làm nhiệm vụ cũng tích góp một số điểm vinh dự nhất định, ít gì cũng đổi được thuật luyện đan cấp thấp.
Lần này hắn chỉ thử nghiệm nên cũng không hy vọng gì nhiều. Nghĩ như thế, Trần Huy Hùng cảm thấy thoải mái mà liên tục truyền pháp lực vào lò luyện. Cái lò càng ngày càng nóng, ánh sáng hoàng kim tỏa ra ngày một dữ dội hơn. Chả mấy chốc mà nguyên liệu trong lò đã tan hết thành nước.
Việc còn lại của Trần Huy Hùng là giữ vững pháp lực truyền vào lò luyện trong một khoảng thời gian, đợi cho nước cô đặc kết lại thành viên đan. Công việc này không đơn giản, đòi hỏi người luyện phải khéo léo duy trì sức nóng ở một mức nhất định, giống như nấu cơm nếu lửa to quá thì dễ cháy, mà nhỏ quá thì lại bị sình.
Vậy nên mới nói mỗi luyện đan sư là những người mang sẵn trong người thiên phú luyện đan. Đối với người cùng bậc, họ luôn có ngộ tính cao hơn nhiều. Chính vì vậy, những tu sĩ có thiên phú luyện đan luôn được các tông môn hay các dòng họ tu tiên coi trọng, tích cực dùng tài nguyên bồi dưỡng.
Trãi qua một khoảng thời gian duy trì linh lực liên tục, trong người của Trần Huy Hùng cũng bắt đầu xuất hiện tình trạng linh khí xuất dẫn không đều. Điều này có lẽ là do pháp lực trong người hắn chưa đủ mạnh.

Bạn đang đọc bộ truyện Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ tại truyen35.shop

Giai đoạn cuối cùng của luyện đan cũng đã xuất hiện, Trần Huy Hùng cũng cảm nhận được điều đó. Hắn giơ tay lên, bắt chéo các ngón tạo thành pháp quyết, trong miệng lẩm nhẩm chú ngữ, hô vang.
“Kết!”
Lập tức linh khí xung quanh lò luyện đang dao động dữ dội, giờ bây toàn bộ đã tập trung bị hút vào trong lò. Trãi qua thêm hồi lâu thời gian, đột nhiên trên nắp lò xuất hiện luồng khói trắng bay vọt lên, linh khí quanh chỗ này cũng từ từ mất đi, đó là dấu hiệu đan đã thành.
“Thành công rồi sao?”
Huy Hùng có chút động tâm, hắn mong chờ có thể luyện thành công đan này. Cho dù không tốt đi nữa nhưng cũng coi đây là cơ sở để hắn có thể tiếp tục tu luyện thuật luyện đan. Trần Huy Hùng dùng thần thức nhìn lên, từ trong lò đỉnh bay ra một viên đan dược lớn bằng mắc tay, nó phủ trên đó là lớp bụi mịn.
Hắn nhẹ đưa đan lên gần miệng thổi một cái. Lớp bụi trên viên đan từ từ bay đi, để lộ ra lớp bên dưới một màu sáng lóa như vàng. Đây chính là đan dược khi thành hình, nó có một lớp màu tím bên ngoài tỏa ra khí tức hơi kỳ.
Trần Huy Hùng vừa nhìn thì nhận ra ngay, trong lòng dâng lên niềm vui. Hắn cũng không vui mừng quá lâu, vì đan hắn luyện không theo đan phương nên màu sắc không giống với đan gốc, dám chừng hiệu quả không những thua kém thậm chí có khi còn phản tác dụng so với đan Bổ Khí kia.
Nhưng nghĩ lại thì đan này dù gì cũng là bán thành phẩm, Huy Hùng đã tiêu trừ những thuộc tính gây hại của linh thảo ra ngoài rồi, đan này cùng lắm thì chỉ giảm chất lượng, hoặc méo công dụng ban đầu chứ tuyệt đối chẳng có độc tính trong đó.
Suy nghĩ hồi lâu vẫn chưa quyết định dùng thử hay không, Trần Huy Hùng quyết định đưa cho con chuột nhỏ tiểu Tí của hắn thử trước. Đan dược này có dược hiệu mạnh nên hắn phải dầm viên đan thành ba phần nhỏ, sau đó mới đưa cho tiểu Tí.
Chuột nhỏ vừa nghe mùi thơm liền chạy tới, nó đưa cái mũi hửi khịt khịt, sau một lúc thì nhau ngấu nghiến viên đan trên đất.
Một lát sau bỗng nhiên người nó xuất hiện dị tượng lạ, toàn thân tỏa ra màu khí lức kỳ bí màu tím huyền ảo. Con chuột hoảng sợ kêu lên chít chít không thôi, những luồng linh khí cũng dao động kéo nó lên cách đất một đoạn không nhỏ.
Trần Huy Hùng thấy vậy thì ngạc nhiên không thôi, hắn vẫn cắn răng chờ xem liệu tiểu Tí có xảy ra chuyện gì. Một lúc sau luồng linh khí dao động hòa hoãn trở lại, tiểu Tí thân thể mệt mỏi rơi bệt xuống dưới sàn nhà.
Thấy nó có vẻ mệt nhưng quả thật là nó không sao, cũng không có bất kỳ biến dị nào xảy ra, Trần Huy Hùng có chút bối rối. Hắn hơi nghi ngờ, không biết hắn luyện có phải Bổ Khí đan hay không vì đan này chỉ bồi thể cường tráng, bài trừ khí hư trong cơ thể tu sĩ ra ngoài, làm gì có biểu hiện nào như tiểu Tí.
Tình hình không ổn, Trần Huy Hùng liền truyền thêm một ít linh lực cho tiểu Tí, nhằm để giải trừ dược lực của linh đan trong cơ thể nó. Nói gì thì nói, tiểu Tí là con chuột đem lại may mắn cho Huy Hùng, hắn cũng chỉ muốn thử thuốc chứ không muốn làm hại nó.
Xong xuôi, Huy Hùng đặt nó nằm vào một tấm vải nhỏ được hắn chuẩn bị, để nó lại trên bàn. Bản thân hắn thì lên giường, xếp bằng hai chân, tay bắt quyết đặt bên đùi nhắm mắt dưỡng thần.
Sáng hôm sau, Trần Huy Hùng còn đang nhắm mắt thì lại nghe tiếng động gì đó. Hắn từ từ mở ra thì trước mặt xuất hiện cảnh tượng kỳ lạ.
Bên trên sàn nhà có một con vật gì đó, mũi nhọn, hai tai to, tay chân cơ bắp cuồn cuộn, thân hình cao tầm một thước. Nó còn không ngừng làm ra bộ dáng ưỡn người qua lại như muốn khoe cơ bắp. Bỗng nhiên nó kêu lên hai tiếng “chít, chít” làm Huy Hùng bất giác gây cả người.
“Tiểu Tí, là ngươi?”
Không thể tin con vật trước mặt chính là con chuột không có tay mà Trần Huy Hùng nhận nuôi. Hắn không ngừng suy nghĩ, không hiểu con vật này từ đâu lại như vậy, chỉ ăn một loại đan bình thường mà lại trở nên như thế. Quả thật nằm ngoài dự tính của Huy Hùng.
Tiểu Tí thấy chủ nhìn nó thì đứng phốc dậy bằng hai chân, bộ dạng y đúc con người. Nó đi đến bên Huy Hùng, dùng ánh mắt trìu mến mà nhìn hắn, bụng nó kêu lên vài tiếng ọc ọc. Thì ra là nó đói, cho nên mới sáng đã lục tung căn phòng để tìm thức ăn.
Thấy cái màn này Trần Huy Hùng chỉ biết lắc lắc cái đầu cho qua. Hắn cũng không có ý kiến gì, thôi thì con vật kia thành ra như vậy cũng gọi có cái hay, từ đây hắn sẽ dùng loại đan lỗi kia cho nó, xem thử có giúp nó tiến giai thêm được chút nào không. Nếu được thì mỗi khi hắn ra ngoài cũng có thú nuôi trông nhà.
Trần Huy Hùng đem ra vài miếng thức ăn nhỏ đưa cho tiểu Tí. Bản thân hắn thì lại lấy Phong Lăng quyết ra để nghiên cứu mà tu luyện, công pháp này hắn chỉ vừa luyện được một phần tầng thứ nhất, định bụng phải tranh thủ để tiến lên tầng thứ hai. Có như vậy thức lực hắn mới tăng nhanh được.
Nghĩ như thế trong lòng hắn đột nhiên nhớ tới hình ảnh cái tên Văn Đinh núi Bắc. Vài ngày trước hắn có nghe phong phanh có người nói Văn Đinh đang bế quan tu luyện để trả thù ai đó chơi xỏ hắn gì đó.
Chỉ nghe nhiêu đó thì Huy Hùng đã đoán được Văn Đinh có ý định nhắm đến hắn và hai người kia. Cho nên giờ đây hắn phải tăng nhanh thực lực, không thể để bản thân khi ra ngoài phải rơi vào tình huống bất lợi.
Trần Huy Hùng khẽ mỉm cười, tay lật từng trang sách, miệng khẩu quyết lập tức quanh hắn có luồng khí dao động kỳ dị khiến cho tiểu Tí cũng phát hoảng vội chui vào một góc nhai thịt. Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ, truyện Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ , đọc truyện Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ full , Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ full , Người Ta Muốn Thành Tiên, Ta Chỉ Mong Kiếm Vợ chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top