Ngọc Y có chút sợ hãi kêu lên, ánh mắt nhìn Phong Nguyệt mang theo vẻ khó tin.
“Thế nào?”. Nữ đế kinh ngạc hỏi.
Nàng còn cho rằng Phong Nguyệt chỉ là cố ý nói như vậy để tránh né nàng, nhưng mà không nghĩ tới lại là thật.
Chẳng lẽ Phong Nguyệt thân thể thật có chuyện?!
“Cái này… bệ hạ. Quận chủ thân thể quá mức bạc nhược, nếu không phải do thực lực cường đại, có nguyên năng đầy đủ chống đỡ, e rằng với tổn thương này, chỉ sợ…”.
Ngọc Y không nói hết, nhưng mà ý trong lời nói ai cũng hiểu.
“Làm sao có thể? Phu nhân, ngươi làm sao…”. Dương Quân sợ hãi đi tới muốn nắm lấy tay Phong Nguyệt hỏi, nhưng mà bị nàng dùng ánh mắt băng lãnh ngăn lại.
“Đến cùng quận chủ tình huống thế nào? Cho trẫm nói rõ ràng”. Nữ đế cau mày nói.
“Bệ hạ, quận chủ trên thân có hết thảy 17 vết thương ngầm, trước đó hẳn là trọng thương rất nặng. Hơn nữa mạch tượng có chút hỗn loạn, giống như… thân thể trúng độc nhưng bị ép xuống”.
“Nếu như không giải quyết những thứ này, chỉ sau một năm sẽ ủ thành tai hoạ ngầm rất lớn. Lúc đó, thần tiên khó cứu”. Ngọc Y nghiêm giọng nói.
“Cái gì?!”. Dương Quân kinh hãi thốt lên, sau đó ánh mắt nhìn về phía Phong Nguyệt trầm giọng hỏi.
“Phu nhân, đến cùng là có chuyện gì?!”.
“Vương gia, chuyện của thảo dân, không phiền vương gia quan tâm tới. Bệ hạ, thân thể thảo dân không tốt, còn mong bệ hạ chấp thuận cho thảo dân lui chức”. Phong Nguyệt cúi đầu nói.
“Ngọc ngự y, cho ta đem nàng kiểm tra thật kỹ, ta muốn biết đến cùng nàng bị thương cỡ nào, làm sao trị liệu”. Dương Quân sắc mặt lạnh lùng nhìn Ngọc Y nói.
“Vương gia, ngươi quản chuyện cũng quá rộng chứ? Chuyện của thảo dân, không phiền vương gia quản. Vương gia thân phận cao quý, không nên vì thảo dân mà bị ảnh hưởng”.
“Thảo dân không xứng”. Phong Nguyệt cười lạnh nói.
Dứt lời, nàng đứng dậy đi tới cúi người trước nữ đế nói.
“Thảo dân xin phép cáo lui”.
Phanh!
— QUẢNG CÁO —
Event
“Đứng lại!”. Nữ đế nhịn không được vỗ bàn quát lớn.
Nàng lúc này quả thực là bị chọc giận.
Thái độ của Phong Nguyệt quá tùy hứng, chẳng những không đem nàng xem ra gì, còn không đem tính mạng của mình coi ra gì.
“Quận chủ, ngươi muốn khi quân sao?”. Nữ đế lạnh lùng hỏi.
“Nếu như vì không muốn cùng vương gia qua lại mà khi quân, vậy tội này, thảo dân nhận”. Phong Nguyệt lạnh nhạt đáp.
“Ngươi! Tốt, đã ngươi không muốn, vậy trẫm không ép ngươi. Về phần ngươi muốn tiếp tục làm quận chủ hay không, không phải do ngươi quyết định”.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!