Cuối cùng, Lục Phong Thanh cũng không thể lấy mấy tấm ảnh chụp Mạc Nguyệt Lãng để nộp báo cáo được. Chụp ảnh diễn viên nhỏ ở sân bay là để công ty đăng Weibo, nhưng chụp Mạc
Nguyệt Lãng thì khác, công ty không cần đăng Weibo cho hắn, Weibo do hắn tự quản lý, vì thế nên Lily có ảnh của Mạc Nguyệt Lãng cũng không thể
sử dụng. Cũng may Lily không giống Quan Diệc Huy, trong công việc Lục Phong Thanh có phạm phải sai lầm, cô cũng không hề tức giận, chỉ
kiên nhẫn góp ý: "Không phải cậu nghĩ thân phận của Mạc Nguyệt Lãng cao
hơn, nên ảnh của cậu ấy có giá trị hơn chứ? Bây giờ cậu không còn là
phóng viên, công việc của cậu không phải là theo đuổi thần tượng, mà là
nhiếp ảnh gia." Tuy rằng lí do Lục Phong Thanh chụp Mạc Nguyệt
Lãng không giống như Lily nói, nhưng Lily lại làm cho cậu cảm động. Bây
giờ cậu không phải là chó săn đi chụp lén, mà là một nhiếp ảnh gia chân
chính, mặc dù kĩ năng chụp ảnh vẫn cần phải cải thiện. Chắc hẳn
Mạc Nguyệt Lãng biết Lục Phong Thanh chụp hắn cũng không thể mang bức
ảnh đi nộp, nên mới đề nghị cậu gửi ảnh cho mình, nếu không những tấm
ảnh này chỉ có thể để trong thư mục máy tính. "Đúng rồi." Lily mở lịch trình trong tay ra, dùng ngón trỏ dò các hạng mục, cuối cùng dừng ở ba chữ "Mạc Nguyệt Lãng". Cô ngẩng đầu lên nói với Lục Phong Thanh:
"Ngày mai Mạc Nguyệt Lãng có một cái quảng cáo lớn kêu chúng ta sang làm trợ lý." Lục Phong Thanh sững sờ: "Làm trợ lý?"
"Không phải cậu quen Mạc Nguyệt Lãng sao?" Lily dùng ngón giữa đẩy kính, "Anh ấy không có trợ lý, cậu đến đó làm việc vặt đi." Ý tứ trong lời nói của Lily, giống như trong tất cả các bộ phận chỉ có
Lục Phong Thanh quen biết với Mạc Nguyệt Lãng. Có điều Lục Phong Thanh
nghĩ đi nghĩ lại, dường như thật sự như vậy. Mặc dù cậu và Mạc Nguyệt
Lãng chỉ mới gặp nhau hai lần, nhưng chắc hẳn cậu là một trong những
người ở đây quen thuộc với hắn nhất. Mạc Nguyệt Lãng. Hơn nữa Mạc Nguyệt Lãng còn biết tên cậu, nhưng mà cậu vẫn không hiểu vì sao Mạc
Nguyệt Lãng biết. "Được." Lục Phong Thanh đồng ý. Cậu không ngại
làm việc vặt, dù sao ở studio chụp ảnh quan sát cũng có thể học được
không ít mẹo. Studio chụp ảnh của Nhạc Ngu không ở bên trong trụ
sở chính, mà nằm ở ngoài đường vòng đai bốn, trước kia là nhà xưởng bỏ
đi. Diện tích studio hơn hai ngàn mét vuông, và tất cả các cửa sổ đều là kính mờ, đồng thời còn cố ý xây dựng các chủ đề khác nhau ở từng khu
vực, là một trong những studio tốt nhất trong nước. Lục Phong
Thanh đã chỉnh ảnh xong, nét mặt Mạc Nguyệt Lãng thật sự rất sang trọng, đúng là tương xứng với khí chất của hắn. Ngày hôm sau chụp ảnh quảng
cáo, dự định chín giờ bắt đầu, Lục Phong Thanh tới nơi lúc tám rưỡi, kết quả là chín giờ mới có người đến mở cửa.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!