An Mộc ôm chăn, đem cơ thể cuộn tròn trong một góc ở trên giường, cô nhìn Vệ Uy, ánh mắt kiên định:
“Vệ Uy, tôi muốn hỏi anh một chuyện.”
Vệ Uy nhíu mày, muốn nói thân thể của cô càng quan trọng, nhưng nhìn thấy bộ dáng kia của An Mộc, rốt cuộc vẫn là đem lời nói nuốt xuống đi:
“Cô cứ nói.”
An Mộc từng câu từng chữ mở miệng:
“Ngày năm tháng sáu, mười năm về trước, Phong Kiêu ở đâu?”
Vệ Uy sửng sốt, sự tình mười năm trước, theo lý thuyết, ai có thể nhớ rõ ràng?
Nhưng cố tình, Vệ Uy nhớ rõ.
Bởi vì một năm kia, Phong Kiêu mười chín tuổi, hắn thống lĩnh Mafia, vừa mới thành lập, bởi vì đắc tội người khác, bị một đường đuổi giết.
Anh cùng Phong Kiêu mất đi liên hệ.
Chờ đến thời điểm tìm được Phong Kiêu, Phong Kiêu một thân bị thương, ở……
“Thành phố C.”
Vệ Uy trả lời.
Tim An Mộc nhói lên, hít sâu một hơi:
“Vì sao lại ở đó?”
Vệ Uy liếc mắt nhìn An Mộc một cái:
“Năm đó thiếu gia bị người ta đuổi giết, tình huống cụ thể tôi cũng không rõ ràng lắm, nhưng thiếu gia lúc đó ở thành phố C.”
Ở thành phố C, bị đuổi giết……
An Mộc đột nhiên nghĩ tới một loại khả năng!
Cô lập tức từ trên giường nhảy xuống, cầm lấy áo khoác, liền chạy ra bên ngoài.
“Mộc Mộc, cậu định đi đâu đó?”
Diệp Đồng Đồng sốt ruột đi theo phía sau cô:
“Mộc Mộc, đã trễ thế này, một mình cậu ra ngoài không an toàn!”
Nhưng An Mộc lại làm như không nghe thấy, mang một cái kính liền chạy ra ngoài.
Diệp Đồng Đồng gấp muốn chết, cũng chạy theo cô, một người không mang giầy, một người mang dép lê, liền như vậy chạy ra ngoài khách sạn, nhưng bởi vì trời cũng đã muộn, đây lại là khách sạn cao cấp, cho nên xe taxi rất ít.
Đợi trong chốc lát, liền nhìn thấy Vệ Uy lái xe đi tới:
“Lên xe.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!