TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Chồng của Mạc Đoá Đoá nhìn Mạc Thịnh Hoan, định nói gì mà lại thôi.
Tiếng khóc của cô bé vang lên không ngừng, thư ký Lý tươi cười hỏi lại lần nữa: “Xin hỏi anh còn có chuyện gì không?”
“Nhà họ Hạ chúng tôi, tuy không so được thực lực hùng hậu của nhà họ Mạc, nhưng năm xưa tôi và Mạc Đoá Đoá kết hôn, cô ta lấy thân phận là con gái út của nhà họ Mạc gả vào nhà tôi.” Chồng của Mạc Đoá Đoá nhìn Mạc Thịnh Hoan.
“Nhưng thật không ngờ, Mạc Đoá Đoá lại là con gái riêng...” Người đàn ông liếc mắt nhìn phòng bệnh, ý tứ vô cùng rõ ràng.
Ông cụ Mạc đã gạt anh ta.
“Cậu chủ Hạ.” Thư ký Lý mỉm cười: “Cô Mạc Đóa Đóa gả cho anh nhiều năm như vậy, còn sinh cho anh 2 đứa con, bây giờ anh mới bắt đầu để ý thân phận của cô ấy, có phải đã muộn rồi không?”
“Tôi đã nói rõ, cuộc hôn nhân giữa tôi và Mạc Đóa Đóa là hôn nhân giữa hai nhà.
Trong bữa tiệc thọ ông cụ Mạc đã nói rõ, không có đứa con gái Mạc Đóa Đóa này.
Vậy bây giờ cô ta đã không phải là người nhà họ Mạc nữa, cuộc hôn nhân này cũng nên nhanh chóng kết thúc.” Người đàn ông nhìn đứa bé trong tay mình.
“Tôi và Đóa Đóa có hai đứa, đứa này mang họ Mạc, tới lúc đó hy vọng nhà họ Mạc các anh có thể xử lý thỏa đáng.”
Cô bé nghe ba ruột của mình nói vậy dần dần ngừng khóc, trừng to đôi mắt, ngước mắt nhìn ba ruột của mình.
“Bất cứ việc gì cũng không thể đổ sang đời sau được.” Nụ cười chuyên nghiệp của thư ký Lý sắp không trụ được nữa: “Đợi ông cụ tỉnh lại, ông ấy sẽ cho anh một câu trả lời thỏa đáng.”
An Nhu nhìn người đàn ông nắm tay đứa bé rời khỏi, không nhịn được lại thở dài.
Đây mới là cuộc hôn nhân thương nghiệp vô cùng nghiêm túc.
Đối phương chỉ để ý đến thân phận của người kia, tới những lợi ích mà người kia có thể mang đến.
Ngày thường tỏ ra ân ái ra sao, cuối cùng vẫn không phải là tai họa đến thì tự mình phải mông bỏ chạy à.
An Nhu không nhịn được mà nhìn sang đối tượng liên hôn của mình.
Năm xưa, cậu và bà An cắt đứt quan hệ, còn ôm lấy chú mà khóc khản cổ họng.
Cho dù cậu thế nào, Mạc Thịnh Hoan cũng ở bên cạnh cậu, dang rộng vòng tay với cậu, vỗ về lưng cậu, mang lại cho cậu cảm giác an ủi và an toàn.
Mạc Thịnh Hoan cảm nhận được ánh mắt của thiếu niên, anh nghiêng mặt nhìn qua, chỉ thấy đôi mắt sáng rỡ của An Nhu, cứ như đang nhìn người anh hùng của mình.
Mạc Thịnh Hoan chớp mắt, đưa tay vòng qua vai của An Nhu, ôm lấy cậu thiếu niên rồi cúi đầu hôn lên.
Trái tim nhỏ bé của thư ký Lý bị hiện thực đả kích, ông quay đầu thì thấy hai người thân mật, trong lòng cũng thấy an ủi hơn đôi chút.
Ba người con của nhà họ Mạc, tuy Mạc Thịnh Hoan long đong nhất, nhưng bây giờ cũng coi như khổ tận cam lai.
Không những tìm được người mình yêu mà bệnh tình cũng đỡ hẳn lên, ngồi lên vị trí từng là của ông cụ Mạc.
Mọi chuyện giống như kỳ tích.
Nếu là một năm trước có người nói Mạc Thịnh Hoan sẽ bước ra khỏi căn biệt thự hoang vắng kia rồi nắm quyền quản lý nhà họ Mạc, thư ký Lý tuyệt đối không tin.
Nhưng sự thật bây giờ đã bày ra trước mắt.
Khởi điểm của kỳ tích chính là cậu thiếu niên bị người nhà ép đi xem mắt, không cần cậu chủ Thành Hoàn ưu tú kia.
“Anh Mạc, em buồn ngủ rồi.” An Nhu ôm cổ của Mạc Thịnh Hoan, dựa vào lòng ngực của chú như con gấu túi nằm mọp lên thân cây không chịu buông tay.
Mạc Thịnh Hoan xoa đầu An Nhu, ánh mắt trở nên dịu dàng.
“Chúng ta về thôi.”
“Vất vả cho chú rồi thư ký Lý.” An Nhu vẫy tay với thư ký Lý, vui vẻ nắm tay Mạc Thịnh Hoan vội vã về nhà.
Điều hòa trong bệnh viện mở vừa đủ, khiến An Nhu cảm thấy hơi lạnh.
Tới khi ở bên ngoài một lúc, nhiệt độ bên ngoài hơn ba mươi mấy độ, An Nhu kéo Mạc Thịnh Hoan nhanh chóng chui vào xe, điều hòa trong xe lặng lẽ thổi.
Nóng lạnh đan xen, An Nhu không nhịn được mà hắt hơi.
Bác tài thấy vậy thì lập tức tắt điều hòa trong xe.
Bây giờ tiểu tổ tông này là người yêu quý nhất của gia chủ nhà họ Mạc, nghe nói tiểu tổ tông này đi học, cậu chủ Thịnh Hoan cũng phải đi theo, một bước không rời.
Nếu không phải ông cụ Mạc đích thân đi mời e là anh cũng không muốn đến công ty.
Mạc Thịnh Hoan sờ trán của An Nhu, đôi lông mày khẽ nhíu lại, đôi mắt màu đen mang vẻ lo lắng, vô cùng cẩn thận.
“Không sao đâu.” An Nhu cười híp mắt kéo tay của anh mà lắc lắc: “Cơ thể của em vẫn ổn mà.”
Không phải An Nhu nói khoác, suốt một năm này, ngay cả bị cảm cũng không có, cậu hơi cảm thấy có gì đó sai sai.
An Nhu uống một gói rễ bản lam, ngày hôm sau cậu trở lại bình thường.
“Đợi lần này, sau khi ba tỉnh lại, em cảm thấy không cần phải giấu nữa.” An Nhu dựa vào người của Mạc Thịnh Hoan, cậu đã có dự tính sẵn rồi.
Bây giờ chú là trụ cột của nhà họ Mạc, cho dù ông cụ Mạc muốn mình về nhà dưỡng thai thì cũng phải xem chú có đồng ý hay không.
Chỉ cần chú và mình đứng cùng một chiến tuyến, An Nhu không cần phải sợ ông cụ.
Hơn nữa lần này tỉnh lại, ông cụ Mạc có thể đã bị tổn thương nguyên khí, muốn nhúng tay vào chuyện khác thì cũng phải lực bất tòng tâm.
Mạc Thịnh Hoan nhìn cậu thiếu niên với cái bụng khẽ nhô lên, đưa tay nhẹ nhàng sờ vào.
Tai của bác tài phía trước dựng lên, lúc nãy vẫn còn lén suy nghĩ, chuyện gì mà phải giấu ông cụ.
Kết quả một lúc sau, ông ta nhìn qua kính chiếu hậu rồi đột nhiên đôi mắt mở to.
Tay của cậu chủ Thịnh Hoan nhẹ nhàng sờ vào bụng của cậu chủ An.
Lúc trước ông ta không để ý, bây giờ nhìn kỹ thì rõ ràng là có chuyện gì đó!
Bác tài cảm thấy mình phát hiện ra bí mật động trời, đột nhiên tập trung tinh thần, cố hết sức giữ vững tay lái một chút.
An Nhu cảm nhận được Mạc Thịnh Hoan đang sờ bụng mình, trong đáy lòng âm thầm tính toán.
Kỳ nghỉ gần như nhanh chóng trôi qua, sắp tới kỷ niệm 1 năm ngày cưới của hai người.
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Khi Sống Lại Liên Hôn Với Chú Của Nam Chính tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Khi Sống Lại Liên Hôn Với Chú Của Nam Chính, truyện Sau Khi Sống Lại Liên Hôn Với Chú Của Nam Chính , đọc truyện Sau Khi Sống Lại Liên Hôn Với Chú Của Nam Chính full , Sau Khi Sống Lại Liên Hôn Với Chú Của Nam Chính full , Sau Khi Sống Lại Liên Hôn Với Chú Của Nam Chính chương mới