Lý do cô đoán vậy vì cô gái đó khá xinh đẹp lại ngồi ở tạo cảm giác như một tiểu thư đài các, rất giống với nữ
chính trong truyện. Vừa nhìn thấy, sẽ khiến cho các chàng trai mê đắm,
thương cảm.
Cô đứng chần chừ nhưng vẫn quyết định mỉm cười đi tới.
Quản gia Chu cười nhìn cô chào hỏi.
“Phu nhân. Đây là em gái Lục tiên sinh, tiểu thư Lục Minh Vũ.”
“Tiểu thư, đây là phu nhân của Ngài Lục, Tô Đồng Đồng. Tôi đi chuẩn bị bữa tối, hai người cứ nói chuyện.”
Nói xong, quản gia Chu đi tới nhà bếp.
Lục Minh Vũ nghe xong sắc mặt trở nên trắng bệch, cô ta dường như rất kinh
ngạc, không ai nói cho cô ta biết Lục Chiếu Hành kết hôn.
Tô Đồng Đồng thấy người như sắp khóc tới nơi, không khỏi cảm thán:
'Chẳng lẽ nam nữ chính mới đó mà xảy ra xung đột rồi à? Bắt đầu từ tình thân sang tình yêu rồi à?
Nhưng nghĩ đến tương lai Lục Minh Vũ có khả năng sẽ lấy tim cô thì trong lòng cô liền rất khó chịu, không thể nào chấp nhận nổi. Cho dù nữ chính
không làm gì cả, thì cô cũng không thích. Cuối cùng dù ai có tội hay vô
tội thì chỉ có mình cô đau mà thôi.
Nhưng là hiện tại, cô trước
tiên không nên làm gì. Nữ chính là người mà nam chính đặt lên đầu quả
tim, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa. Cô tốt nhất không nên đắc
tội, nếu không đến lúc đó người thiệt là cô.
Vì thế cô khách khí chào hỏi
“Chào buổi tối.”
Lục Minh Vũ lúc này mới lấy lại tinh thần, cứng đờ đáp lại:
“Chào buổi tối, chị dâu.”
“Không cần kêu chị dâu đâu, tuổi chúng ta cũng không cách nhau lắm, kêu tên tôi được rồi’’
Cô nghe hai chữ chị dâu liền cảm thấy nổi hết da gà.
Tiêu Diễn nói anh sẽ về ăn bữa tối, không biết là thật không nhỉ?
Lục Minh Vũ nhận thấy Tô Đồng Đồng đối với cô ta có chút lạnh nhạt, cảm
thấy có lẽ mình vừa làm gì đắc tội cô, vì thế giải thích nói:
“Xin lỗi, trước đây em vẫn luôn nằm viện, không có người nói cho em biết anh trai đã kết hôn, nên khi nghe có chút kinh ngạc, nếu có gì thất lễ với
chị, thì mong chị bỏ qua cho’’
Tô Đồng Đồng cong khóe môi, lộ ra một tia cười nhàn nhạt:
“Không sao. Tôi cũng cảm thấy chuyện này rất bất ngờ, tôi kết hôn như nào tôi
còn không biết nữa mà, nên cô ngạc nhiên là phải, haha.”
Lục Minh Vũ: “......”
Lời này khiến cho Lục Minh Vũ không hiểu được.
Tô Đồng Đồng cố ý nói như vậy, chính là muốn gợi lên lòng hiếu kì của nữ
chính, sau đó hỏi cô. Nếu nữ chính biết rõ mục đích của Lục Chiếu Hành,
còn để cho anh ta cướp sinh mạng người khác cho mình. Vậy mà ở đây lại
tỏ vẻ mình ngây thơ vô tội, thì đúng thật là một bạch liên hoa. Cặn bã
với bạch liên hoa đi cùng với nhau, thật đúng là một cặp trời sinh.
Vào thời điểm không khí dần trở nên khó xử thì Tiêu Diễn xuất hiện.
Anh nhìn Lục Minh Vũ nhưng không có biểu tình gì, chắc là đã biết Lục Minh Vũ xuất hiện.
Nhưng thật ra Lục Minh Vũ rất hiếm khi gặp người cậu này nên vừa thấy anh xuất hiện, lập tức cung kính đứng lên chào:
“Chào cậu ạ”
Thái độ y như một học sinh gặp giáo viên.
Bởi vì buổi sáng mới ở chung nên Tô Đồng Đồng đối với Tiêu Diễn đã không
còn sợ hãi như trước, thậm chí nhìn thấy Tiêu Diễn, cô cũng quên chào
anh. Tiêu Diễn không chịu cho cô dùng kính ngữ với anh, lại còn hay làm
nũng với cô, nên làm cô vô hình chung liền không nhìn đến anh.
Cô thả lỏng,nhưng Lục Minh Vũ bên này lại rất khẩn trương.
Vì thế Tô Đồng Đồng cũng đành phải đứng lên, cùng nhau nghênh đón Tiêu Diễn.
Tiêu Diễn tùy ý phất tay một cái, ý bảo các cô ngồi xuống.
Sau đó trên mặt mang theo một ý cười nhìn Tô Đồng Đồng nói:
“Về sau không cần như vậy, đều là người một nhà, làm như khách quý đến chơi không bằng.”
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!