Chương 125: Đá Bóng Nào
Lại thêm vài ngày nữa.
Buổi chiều, ngoài sân bóng tạm thời đang náo động, Ain chạy tới chạy lui, còn đám tộc nhân thì cố gắng đuổi theo quả bóng mà không có chiến thuật rõ ràng.
“A!”
Một tộc nhân bị hất văng ra khỏi sân và đau đớn kêu lên. Ain nhìn tình trạng rồi tức giận hét lớn:
“Trời, tôi đã nói từ đầu rồi mà! Đây là trận đấu, không phải trận chiến. Hành động như vậy là sai, là bị phạt đó, biết không?”
Còn tên vừa gây ra hành động kia thì cúi đầu nghe chửi. Không phải hắn cố ý, mà là nhìn thấy đối phương múa bóng trong chân, hắn ngứa mắt không chịu nổi.
Ain ra dấu cho hắn ra sân, một người khác vội chạy vào thay thế. Ain cũng bất lực, mặc dù hắn đã dạy luật rất kỹ càng, nhưng đám người này chỉ biết dùng cơ bắp mà thôi.
Sau đó, trận đấu tiếp tục. Cuối cùng, kết quả là một trận hòa nhạt nhẽo, nhưng lập kỷ lục khi mỗi bên bị đuổi 5 người và thay người hơn chục lượt.
Đơn giản là các tộc nhân vẫn còn mới mẻ với bộ môn này. Họ chỉ biết chạy theo quả bóng, dẫn đến bào mòn thể lực không phanh.
Ain nhìn trời rồi đi vào chòi trước nhà để nghỉ ngơi. Hắn vừa húp một ngụm nước thì Dio tiến lại, cười hỏi:
“Này, ổn không?”
“Ổn con khỉ! Đã dạy rồi mà cả đám như tăng động, ủi nhau làm gì không biết?”
Ain vẫn còn tức giận, nói. Dio chỉ cười nhẹ, vỗ vai Ain rồi bảo:
“Được rồi, mày cũng hiểu mà. Bọn họ đâu có phù hợp với môn thể thao này. Nhìn bọn nhỏ kìa, tụi nó đã dần quen rồi đó.”
Ain nhìn theo hướng tay của Dio. Ở một sân bóng nhỏ, 22 thân ảnh nhỏ nhắn đang cố đuổi theo quả bóng, hai đội chia ra: một bên cởi trần, một bên mặc áo.
Một đứa nhỏ có tốc độ cao nhất trong đám cởi trần bỗng bứt tốc, khi gần hết đường biên, nó phất bóng vào trước vùng cấm địa.
Nhìn đến đây, Ain bật dậy. Hắn không ngờ tụi nhỏ này lại thích nghi tốt đến vậy. Chỉ mới một thời gian ngắn mà chúng đã làm được những đường tạt bóng.
Chỉ tiếc là quả bóng bay quá xa, và dù có đến đúng vị trí thì tụi nhỏ cũng không có đủ chiều cao để đón bóng. Đám đông quan sát gần đó vỗ đùi tiếc nuối, còn nhóm tộc nhân vừa đá xong thì trố mắt, ngỡ ngàng vì còn có thể chơi như vậy.
Bọn họ cảm thấy xấu hổ. Cả đám chỉ biết dùng sức mà đá, trong khi đám nhóc chơi đúng luật và có cả kỹ thuật.
Nhìn đứa nhỏ đi bóng ảo diệu trong chân, rồi một đứa khác sút như thần đằng, khiến tất cả mọi người cười lớn. Ain lắc đầu, tuy kỹ thuật của lũ nhóc còn non nhưng tương lai của chúng đầy hứa hẹn.
Dio nhìn người bạn của mình cười thì cũng mỉm cười theo, rồi cả hai tiếp tục quan sát trận bóng buổi chiều tà. Giờ đây, mỗi buổi chiều đều có hai trận bóng người lớn, một nam một nữ, và hai trận của bọn nhỏ.
Dù việc chọn người tham gia có chút khó khăn do số lượng tộc nhân đông, nhưng nó vẫn thu hút rất nhiều người xem. Chỉ sau vài ngày, các chiến thuật sơ khai đã hình thành, nhưng tính đồng đội vẫn còn yếu, phần lớn vì mỗi ngày đội chơi lại hoàn toàn mới.
Các đòn võ cũng ít xuất hiện hơn, vì Ain phạt rất nặng nếu có ai vi phạm, thậm chí nếu nặng còn bị nhóm chấp pháp xử lý.
Điều khiến Ain bất ngờ nhất là trận đấu của phụ nữ trong bộ lạc. Nó ác liệt và nghiêm túc hơn nam giới rất nhiều, kỹ thuật và tốc độ cũng tốt hơn. Ain phải căng mình theo dõi mới kịp điều khiển trận đấu.
Bọn trẻ thì chỉ được chơi trong 45 phút, mỗi hiệp là 20 phút. Tuy vậy, các trận đấu của bọn nhỏ rất hấp dẫn nhờ vào sự sáng tạo của chúng.
Dio hiện là trợ lý chiến thuật cho bọn nhỏ, mỗi hiệp cậu lại đổi đội để giữ công bằng.
Ain cũng thấy Dio rất phù hợp với vai trò này. Chiến thuật c·hiến t·ranh khi áp dụng vào bóng đá, chỉ cần biến tấu một chút là ổn.
Không kém cạnh là Pu, cậu ta cũng theo học hỏi, nhưng Ain biết rõ Pu chỉ muốn học cách vận hành một nhóm tộc nhân.
Những đứa nhóc khác như Ska, Pu, Ry,....Cũng đã bắt đầu tham gia bộ môn này. Tuy nhiên, do công việc bận rộn, họ vẫn chưa sắp xếp kịp thời gian để tham gia đầy đủ.
Eny cũng nhanh chóng nắm bắt cơ hội khi triển khai bán hàng rong. Những món như nước mía, bạch tuộc nướng, và mực nướng rất được yêu thích.
Đương nhiên, kèm theo đó là điều khoản mua trước trả sau, khiến ai cũng mua xả láng. Tới khi trả nợ thì lại phải đi tìm thêm thực phẩm để bù đắp. Ain chính là người đưa ra kế sách này cho Eny.
Vừa tạo điều kiện cho các tộc nhân thoải mái xem thể thao, vừa thu lại một ít vốn cho nhà kho. Điều này khiến nhóm đi săn, những người không muốn bị ghi nợ, phải cố gắng tìm thêm thực phẩm để bù lỗ.
Bọn họ không muốn bị ghi nợ, ghi nợ của bộ lạc Lạc Việt nhẹ nhàng rất nhiều chỉ tăng phần bộ lạc thu lại, số thực phẩm giữ thì ít đi trông thấy, nên đám người này rất sợ bị ghi nợ.
Còn nhóm tộc nhân không làm ra lương thực thì chỉ bị cắt giảm phần lương thực phân phát, tuy có ít đi nhưng lại vẫn ổn cho bọn họ, coi như là nhờ người ta nấu cho mình ăn thôi.
Mùa đông, tuy đi săn không còn náo nhiệt như trước nhưng Ry vẫn tuân thủ điều động một nhóm nhỏ đi săn để giữ sức mạnh để đề phòng, điều này là cần thiết cho nhóm cần tìm thêm lương thực.
Ry nhìn đám người đăng ký đi săn mà khó hiểu, nó vội gật đầu rồi xét duyệt v·ũ k·hí cho đám người này.
Sau đó, Ry lại mang bản báo cáo số lượng v·ũ k·hí được lấy cho Eny, con bé nhanh chóng đóng cái mộc của mình, Ry lại đi qua chỗ Mih nhờ đóng dấu.
Cuối cùng là đưa bản báo cáo cho Ain, hắn nhận lấy tờ giấy có ba cái mộc của nhà kho, phòng chế tác, và đội trưởng đi săn, mới gật đầu rồi đem tờ giấy mang cất.
Việc lằng nhằng này, chủ yếu để đảm bảo tránh việc tộc nhân lấy v·ũ k·hí mang đi trao đổi cho bộ lạc khác, xây chuồng trước khi bị trộm là điều tiên quyết của Ain.
Ai mà biết khi một tên nào đó có thể thoát khỏi đôi mắt của nhóm trinh sát, rồi âm thầm đi trao đổi hoặc âm mưu t·ấn c·ông Lạc Việt bằng v·ũ k·hí của chính bộ lạc.
Vì vậy mà Ain dày công tạo ra mấy cái mộc của đội trưởng cho mọi người, tuy vất vả nhưng đáng, mỗi người đều mang một nét riêng không ai có thể làm giả.
Chỉ làm giả giấy tờ đã khó rồi chứ đừng nói đến việc giả mộc đội trưởng, Ain nghĩ hơi xa rồi, nhưng đời ai nói trước chữ ngờ, cũng dễ hiểu việc đề phòng của hắn.
Sau khi được Ain phê duyệt, Ry ở lại nói thêm vài chuyện trước khi về báo cho đám thành viên đang nôn nóng, nó ngày thường cũng chỉ ăn ngủ tập luyện với đi săn.
Mãi gần đây mới có mấy môn thể thao mới làm con sâu tập luyện như nó ngứa ngáy, môn ưa thích là cử tạ, ném lao, ném tạ, còn bóng đá thì không phải sở thích của nó.
Ry ngồi nghe gì chiến thuật đau hết cả đầu, nhưng sức hút là điều không tránh khỏi, Ry cũng vài lần thử điều chiến thuật mà nó nghĩ ra, kết quả là Ain dí theo đuổi đánh.
Ai mà ngờ chiến thuật của thằng Ry là cho đội mình ép đội bạn ra biên, sau đó cưỡng đoạt bóng ngoài biên, khi nào không đạt thì c·ướp bóng từ chân thủ môn luôn.
Lối chơi này làm cho mọi người dẹt mắt, có người suy nghĩ vậy luôn hả?
Nhìn thằng nhóc đi khỏi nhà của mình, Ain chỉ thở dài, hắn vốn mong muốn Ry xem bóng đá ở một khía cạnh khác, năn nỉ lắm thằng Ry mới đồng ý đi xem nhưng kết quả là điều khó nói.
Nếu như Ry chịu học hỏi như Dio hiện giờ thì Ain đã không còn lo cho bộ lạc nữa rồi, thở dài, Ain tiếp tục coi các bản báo cáo khác.
Buổi chiều, tại sân bóng, hôm nay là chủ nhật nên đa phần các tộc nhân được nghỉ ngơi, bóng mặt trời ngã xuống cái đồng hồ, hiện ra số 3.
Hai đội bóng lần này được chia ra làm một bên có nhóm chế tác không mặc áo, đội trưởng là Mih, phía đội kia là nhóm đi săn mặc áo, đội trưởng là Tel.
Trọng tài chính là Ain, trọng bài biên là Duyên và Eny, khán giả có gần 400 tộc nhân đứng xung quanh cổ vũ.
Hai bên nhìn nhau, ánh mắt tóe lửa, Ain đứng ở giữa cũng đổ mồ hôi, hắn mong hai nhóm điên này đứng đánh nhau là được.
“ Toét”.
Trận đấu bắt đầu, đội có bóng là nhóm đi săn, dẫn đầu là Ry, nó dựa vào sức mạnh của mình mà áp đảo đối phương, chỉ tiếc là đây là bóng đá.
Một thành viên chế tác biết mình không đấu lại Ry, liền móc bóng khỏi chân của Ry, sau đó là dẫn quả bóng đi, Ry ngơ ngác vội đuổi theo nhưng đã không kịp.
Thành viên kia cảm nhận được hơi nóng phà vào lưng mình, hắn vội chuyền bóng sang cho một người đang lao đi ở cánh trái, một bóng hình quen thuộc là Mih.
Mih nhẹ nhàng nhận bóng, dù nó có chút lập bập nhưng không có ra ngoài biên, Mih tăng tốc vượt lên, vì một thành viên đi săn được Tel cắt cử ép ra biên.
Đây là cách ép cho đối phương hạn chế đi bóng, chỉ là Mih vẫn quá nhanh, hắn nhanh chóng vượt qua, lúc này thể lực chính là thứ mà cả đám cảm thấy được.
Cảm giác lồng ngực ép chặt, hơi thở dồn dập, tim đập liên tục, Mih chịu hết nổi, hắn giơ tay lên, một đường tạt đẹp bay vào trong vòng cấm.
Sau đó Mih ngã nhào, hắn cố gắng ngồi dậy xem kết quả của mình, khung cảnh đập vào mặt hắn là hỗn loạn, vì chưa có ai biết đánh đầu ra sao.
Nên cả đám tán loạn tranh vị trí đẹp tiếp bóng, thủ môn đội đi săn thì càng gấp gáp nhìn theo quả bóng, Tel cố gắng chọn vị trí đẹp nhưng không thể.
May mắn là hỗn loạn làm sao, quả bóng lại lăn tới chân của một thành viên ở ngoài, tên đó liền chuyền cho Tel, như kế hoạch Tel bức tốc, ở cánh đối diện với Mih cũng có một bóng hình chạy đi.
Mih lúc này giật mình vội chạy về, không quên kêu đồng đội chạy theo, cả đám nhao nhao đuổi theo.
Ry đang quay về, nhìn thấy tình hình vội thắng gấp rồi quay đầu, chỉ là Tel đã vượt lên một đoạn rồi, Tel liền gặp khó khăn khi có hai thành viên chế tác bắt đầu áp sát hòng đoạt bóng.
Tranh chấp quyết liệt, làm cho Ain ở gần đó căng mắt nhìn, Tel không biết thoát được liền đánh gót, Ry đang chạy lên, thì thấy bóng đang lăn tới mình.
cầu bình luận, cầu lượt đọc, cầu đề cử, cầu đánh giá
tấu chương xong Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!