Chương 124 : Khởi Công Xây Dựng Sân Động
Vài ngày sau, ở khu vực trống gần nhà Ain, nằm giữa nhà hắn và ngọn núi đá vôi, các công trình xung quanh gồm có vườn vĩnh cửu, cầu, và khu ép dầu.
Không như các công trình trước, lần này sân vận động mùa đông dự kiến có chiều dài hơn 300m và rộng 100m, là công trình có diện tích lớn nhất của bộ lạc.
Chính vì sự to lớn của nó mà nhân lực cần phải có một số lượng lớn chưa từng có, gần 600 tộc nhân tham gia xây dựng, Pu là giá·m s·át chính, Ain là trợ lý.
Nhìn mảnh đất đang được kẻ bởi các tộc nhân, Ain nhìn cảnh khói bụi mới hỏi Pu:
“Bộ bình thường tụi mày làm kiểu này hả?”
Pu nhìn hắn rồi gật đầu. Ain chỉ lắc đầu nói:
“Sao không dùng bột đá vôi đánh dấu?”
“Ủa, được hả?” Pu ngạc nhiên hỏi lại, còn Ain thở dài, sau đó hắn lấy một ít đá vôi nghiền nhuyễn ra, rồi rắc lên mặt đất.
Nhìn thằng nhóc đang chọc lớp bột đá vôi dưới đất, Ain chỉ cười ngờ nghệch, thầm nghĩ: Có cần như vậy không ta?
Nhanh chóng cả hai trở lại, Pu bắt đầu cho các thành viên xây dựng sử dụng bột đá vôi để vẽ sân vận động.
Sau khi xác định được vị trí xây, Pu cho các thành viên đóng cọc gỗ xuống, vì bột vôi rất dễ bị gió thổi bay.
Tiếp theo là việc đào móng sân. Pu đi dọc theo chiều dài của sân vận động, nhìn đám tộc nhân làm việc vụng về khiến một người điềm tĩnh như Pu cũng trở nên nóng nảy.
Không nổi nóng sao được khi Ain đang đứng sau lưng quan sát, làm Pu mất bình tĩnh là chuyện thường. Các thành viên cũ nhìn đội trưởng của mình rồi nhẹ nhàng hướng dẫn cho các thành viên mới.
Hồi Pu mới nhận chức đội trưởng xây dựng, họ còn có chút thoải mái, nhưng khi làm hỏng vài công trình, họ bị Dio quay về chấn chỉnh suốt một thời gian.
Thành ra họ không muốn bị thêm lần nữa, vì việc này đáng sợ lắm, dù Dio chỉ bảo tận tình nhưng không phải ai cũng hiểu.
Vì vậy mà mấy ngày sau, tình trạng tranh cãi xảy ra nhiều hơn, Pu phải xuống tận nơi giải quyết, vì nó không muốn công trình lớn này bị đổ vỡ.
Ain biết nhưng hắn không nói gì. Làm người đứng đầu phải có những lúc như thế này. Hắn muốn giúp nhưng nếu làm vậy lại hại người dưới trướng.
Sau hơn một tuần, tình trạng tranh cãi mới giảm bớt. Trong tuần đó, Pu mệt mỏi vì không chỉ có cãi nhau mà còn tình trạng đánh nhau âm thầm.
Hậu quả là Pu bị nhóm chấp pháp phạt mấy kg lương thực. Pu chấp nhận h·ình p·hạt nhưng vẫn chán nản, vì thành viên càng nhiều, ý kiến cũng nhiều theo.
Ai cũng không muốn mình sai, nhóm thành viên cũ muốn giúp các thành viên mới để công trình hoàn thành tốt đẹp, nhưng nhóm thành viên mới vẫn giữ tư tưởng của bộ lạc cũ.
Do đó, mâu thuẫn xảy ra, tranh cãi là điều nhẹ nhất. Thay đổi tư tưởng của các thành viên mới rất khó, đây là thử thách mà Ain giao cho Pu.
Nhưng đến giờ Pu vẫn chưa chứng minh được năng lực của mình với Ain. Nó ngồi trong nhà Dio mà than thở, Dio chỉ cười và cổ vũ.
Dio hiểu ý muốn của Ain. Nó không thể lúc nào cũng đưa ra lời khuyên cho người bạn thân, đôi khi tự tìm ra lời giải là cách tốt nhất.
Thất vọng đi ra khỏi nhà Dio, Pu thở dài lẩm bẩm:
“Làm gì bây giờ? Hơn một tuần rồi mà phần móng còn chưa làm xong, aiz.”
Bỗng Pu nhận ra Ska đang ở khu vườn, nó không suy nghĩ mà đi lại. Ska nhìn thằng bạn mình đi tới cũng dừng công việc dang dở, cười nói:
“Úi trời, Pu đội trưởng xây dựng, chẳng phải đang xây dựng công trình lớn nhất bộ lạc sao? Đi đâu đây?”
Công trình sân vận động đã được các tộc nhân khác biết đến, nhưng hiện tại họ vẫn chưa thấy gì quá nổi bật. Ska, dù ít ra khỏi nhà tổng hợp, vẫn biết thông tin này.
Đủ hiểu sức hút của sân vận động lớn đến mức nào, nhưng nhìn bộ dáng của Pu, Ska liền im bặt.
Nó kéo Pu vào một chỗ rồi ngồi dò hỏi. Pu cứ thế khóc lóc, Ska chỉ cười khổ. Đây là Pu cứng cỏi, ít nói mà nó hay biết sao?
Sau khi Pu kể hết khó khăn mình đang gặp, Ska nhẹ nhàng nói:
“Sao mày không thử đi hỏi từng người xem sao? Họ có ý kiến đúng không? Vậy ghi lại ý kiến của họ, rồi tập hợp tất cả lại, làm thử một công trình nhỏ theo ý
kiến của họ xem có thành công hay không.”
Pu nghe xong liền lâm vào trầm tư, sau đó kích động lắc vai Ska, nói:
“Cảm ơn mày, tao sẽ thử, à không, tao đi liền!”
Nói xong, Pu chạy đi mất. Ska nhìn bóng dáng kia rồi thở dài, nói:
“Như vậy được chưa, Ain?”
Không có tiếng đáp trả, Ska quay lại khu vườn, tiếp tục công việc.
Pu sau khi nhận được lời khuyên liền ở tù lì trong nhà hơn vài ngày để làm mô hình sân vận động, do lần đầu làm mô hình nên nó có chút không như ý.
Sau đó, Pu lon ton đi khắp nơi thu thập ý kiến của các thành viên mới, để rồi tổ chức một buổi họp giữa hai nhóm thành viên mới và cũ.
Không biết cuộc họp diễn ra thế nào, chỉ thấy bọn họ nói với nhau rất nhiều, sau ngày hôm đó, nhóm xây dựng đã trở lại làm việc, tiến độ xây dựng khởi động lại sau thời gian dài trì trệ.
Nhìn ra bên ngoài, Ain mỉm cười. Khung cảnh nhộn nhịp của công trường trở lại khiến hắn vui vẻ. Để công trình cứng cáp hơn, Ain hướng dẫn làm bê tông cốt thép.
Bê tông được làm từ cát, sỏi, xi măng và nước, trộn lại với nhau. Sau khi khô cứng, nó trở thành thứ rất khó phá vỡ. Tuy không đạt chất lượng như kiếp trước của Ain, nhưng trong thời đại này vẫn quá đủ.
Thép được làm ra thì đơn giản hơn, khi nung một quặng sắt, các thành viên chế tác bỏ thêm than để gia tăng cacbon vào trong sắt, tuy nhiên việc này cũng khác hạn chế do cần nhiều công đoạn hơn.
Khi nung quặng sắt tới nóng đạt mức dẻo liền lấy ra rèn để loại bỏ xỉ, công đoạn này rất cực và nóng, sau đó lại đưa vào lò, chờ cho quặng tan thành dung dịch liền cho than thêm vào.
Lúc này lò đã đạt độ nóng rất cao, khoảng 1500 độ hoặc hơn, vì vậy mà sơ xuất là đi tong, cuối cùng là đợi nguội đi sau một thời gian.
Lấy thép thô ra các thành viên chế tác lại rèn lần nữa để loại bỏ tạp chất và gia tăng tính chất của vật liệu.
Sau đó là thử nghiệm mức độ an toàn và so sánh giữa mỗi lần thêm than, xem đâu là mức cacbon phù hợp, khi đạt yêu cầu mới sản xuất công nghiệp được.
Chỉ là đến khi thép được sản xuất hàng loạt, mùa đông đã tới được một tháng, chính vì vậy mà công trình sân vận động lại bị dang dở lần nữa.
Nhưng Ain cũng có chút mừng, vì quá nôn nóng mà hắn quên mất việc dạy tộc nhân về các môn thể thao.
Trong một tháng vừa qua, Ain đã giảng dạy cho tộc nhân về các môn thể thao mà hắn biết.
Đầu tiên là môn thể thao vua kiếp trước của Ain: bóng đá. Ain cũng không ngoại lệ khi yêu thích môn thể thao này.
Chỉ là hắn vốn không đủ thể chất để theo con đường cầu thủ chuyên nghiệp, tình yêu với bóng đá của hắn cũng từ đó là phai mờ theo thời gian lớn lên.
Để giờ đây thể chất không còn là vấn để, tình yêu năm nào đã sục sôi tỉnh dậy, chính vì thế mà trong các buổi dạy về bóng đá được hắn dạy rất kỹ càng.
Hắn dạy rất kỹ càng, và các tộc nhân nam giới háo hức nghe theo tộc trưởng. Đây không chỉ là môn thể thao vui vẻ mà còn là cách rèn luyện thể chất đỉnh cao.
Tính chất chiến thuật cơ bản được Ain cũng dạy, còn bọn họ trong trận đấu tự thân biến hóa, hắn cũng không biết quá rõ các chiến thuật hiện đại.
Các bài dạy về vị trí, ký hiệu, luật lệ, và vai trò của trọng tài được Ain truyền đạt. Còn nữ giới, Ain băn khoăn tìm môn thể thao phù hợp, nhưng hiện tại chưa có.
Sự chênh lệch khá nhỏ, chỉ cần rèn luyện đúng cách là cân bằng được, nhìn Eny xem có ai chịu nổi một đấm của con bé không, kể cả Ry tự hào mạnh mẽ cũng phải rén đôi phần.
Học phải đi đôi với hành, một sân bóng cơ bản được làm ra, Ain đương nhiên làm trọng tài điều khiển, biên có Duyên và Eny trấn thủ.
Trái bóng được làm từ bàng quang động vật, chủ yếu làm từ của loài heo, hươu, nai do chúng đàn hồi khá tốt, sau khi lấy bàng quang, các tộc nhân làm sạch chúng.
Sau đó là dùng da thú may xung quanh thành một hình quả bóng, tuy khá khó nhưng cũng không ngăn cản niềm khao khát thử sức môn thể thao mới.
Sau vài ngày, quả bóng được hoàn thành một nửa, các tộc nhân lấy bàng quang để vào trong quả bóng, sau khi ổn định hình dáng là bơm không khí vào.
Và bơm bằng miệng, sau khi bơm căng tràn các tộc nhân liền khâu lại bằng chỉ nhỏ, đây là sợi vải lanh nhỏ nhất mà nhóm tộc nhân trung niên làm được.
Buông tay ra khỏi quả bóng, không có dấu hiệu xì hơi, các tộc nhân liền lớp da còn lại may vào, sau đó là thử tâng vào lần xem kết quả.
Lần đầu làm nên còn sơ sót khá nhiều, dù vậy thì đám con nít của bộ lạc vẫn lấy quả bóng bị hư ấy ra sân thử.
Nhìn đám trẻ vui vẻ chạy theo quả bóng, còn tộc trưởng thì bất lực hò hét vì tụi nhỏ phạm luật.
Các tộc nhân nhìn vậy thì mỉm cười, rồi đám nam giới cũng hào hứng chạy vào tranh quả bóng, vốn nó đã xẹp từ bao giờ.
Còn mấy người phụ nữ thì cười tít, ai ngờ người mình thương lại có lúc như trẻ con như vậy.
Mấy lão già thì thở ra một hơi, sắp tới bọn họ cũng được nghỉ ngơi, trước khi có mấy môn thể thao thì giải trí chỉ có đàn, múa, hát, với tập luyện.
Nên mấy người già phải đau lưng phục vụ cho các tộc nhân còn lại, bây giờ bọn họ lại cảm thấy tộc trưởng thật chú ý tới tình trạng của các tộc nhân, chỉ một môn thể thao đã giải quyết được nhiều thứ.
Đâu ai biết rằng hắn chỉ muốn tổ chức một sân vận động để thỏa mãn ước muốn cá nhân là tham gia một sân vận động, hắn còn muốn lập ra một giải đấu mang tên Olympic của kiếp trước.
Chỉ là Ain hiểu muốn làm việc đó rất khó khăn, cuộc sống của tộc nhân hắn vẫn đang chưa tốt, sức mạnh q·uân đ·ội vẫn còn non trẻ và còn nhiều vấn đề khác.
cầu bình luận, cầu lượt đọc, cầu đề cử, cầu đánh giá
tấu chương xong Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!