Chương 136 : Thời Gian Hạn Hẹp
Tỉnh dậy, Ain mở mắt ra, thấy bốn khuôn mặt quen thuộc đang nhìn mình. Hắn ngạc nhiên một lúc rồi phấn khích hỏi:
“Tỉnh rồi, mấy em sao rồi? Cơ thể có chỗ nào lạ không?”
Bốn cô nàng nhìn nhau, rồi quay lại nhìn Ain và lắc đầu. Hắn thở phào, sau đó hỏi thăm thêm nhưng chỉ nhận được những cái lắc đầu hoặc gật đầu.
Ain tự trấn an, cho rằng đó chỉ là di chứng tạm thời của việc gộp hai linh hồn. Hắn đi xuống giường, bước vào nhà tắm tẩy rửa cơ thể.
Sau đó, hắn đi vào bếp nấu một bữa ăn đơn giản cho những chiếc bụng đói đang réo sau lưng mình. Khi nấu xong, Ain dọn ra và như mọi khi, chăm chút đút thức ăn cho cả bốn.
Do chú tâm vào việc chăm sóc, Ain không nhận ra cả bốn người đang đỏ mặt. Sau khi ăn xong, như mọi lần, Ain mang bốn người vào trong giường ru ngủ.
Nhìn cả bốn đã nhắm mắt, hắn mới bước ra ngoài nhà để tiếp tục xử lý hàng tá công việc cần giải quyết trong hai ngày qua.
Mọi thứ chỉ còn khoảng năm ngày nữa là tới hôn lễ. Không khí trong bộ lạc trở nên háo hức.
Một khoảng sân lớn đã được dọn sạch để mọi người có thể tập hợp ăn uống. Từng chiếc bàn, ghế do nhóm chế tác được vận chuyển đến, còn nhóm xây dựng thì phụ trách sắp xếp.
Ain ra mặt chỉnh sửa các chi tiết theo ý mình. Dio không có kinh nghiệm trong việc này, nó chỉ biết chuẩn bị mọi thứ kịp thời gian. Những cổng chào, chậu hoa, cây cảnh được Ain tận tay sắp xếp lại.
Chỗ nào không ưng, hắn sẽ tự tay chỉnh sửa, vì tộc nhân của hắn còn đang bận rộn, Ain không muốn chỉ ngồi chờ.
Sau một ngày vất vả, Ain vội vàng quay về với trên tay là mấy bộ đồ lạ và những món linh tinh khác. Khi bước vào nhà, Ain thấy bữa tối đã sẵn sàng, Eny thấy hắn liền chạy ào ra ôm, nói:
“Anh Ain về rồi, ăn tối thôi.”
Ain cười, xoa đầu con bé, đặt mấy món đồ qua một bên rồi ngồi vào bàn ăn. Mấy cô nàng còn lại cúi đầu ngại ngùng.
Dù thức ăn vẫn quen thuộc, nhưng hôm nay Ain lại cảm thấy ngon lạ thường. Sau bữa ăn, Ain nhìn bốn người đang dọn dẹp mà hạnh phúc, tựa như khoảng thời gian hắn còn bên Duyên.
Đợi bốn cô nàng dọn dẹp xong, Ain bảo cả bốn vào phòng ngủ đợi. Bốn người nhìn nhau rồi đỏ mặt bẽn lẽn đi vào. Ain nhìn vậy thì khó hiểu nghĩ:
“Kêu vào để mặc thử đồ thôi mà, sao lại đỏ mặt thế nhỉ?”
Hắn vội cầm mấy bộ đồ đi vào phòng ngủ và giải thích cho bốn người hiểu việc cần làm. Nhưng không hiểu vì lý do gì, cả bốn cô nàng trên giường đều không một mảnh vải che thân.
Ain đỏ mặt vội giải thích rồi chạy ra ngoài, lòng ngực đập liên hồi, Ain không biết phải làm gì lúc này.
Cả bốn cô nàng vội vã mặc thử mấy bộ đồ mà Ain mang vào. Lần đầu mặc kiểu đồ mới, họ cảm thấy bỡ ngỡ, nhưng cũng nhanh chóng mặc xong vì bộ đồ không quá phức tạp như đồ thường ngày.
Cả bốn nhìn nhau rồi trầm trồ, Eny cúi xuống táy máy trước những thứ mới lạ của bộ đồ mang lại, Rin thì kiểm tra mọi thứ rồi tự tin đi ra ngoài.
Bước ra cùng là Duyên và Opf, còn Eny thì đi phía sau quan sát tà áo, với con bé mọi thứ nó và mấy cô nàng mặc quá mới, con bé cần quan sát để nắm chủ bộ đồ này.
Con bé có linh cảm đây không phải là bộ đồ bình thường, nó phải có một thứ gì đó đặc biệt nên Ain mới cho bọn họ thử trước.
Cả bốn vội vàng dùng tay che miệng lại vì trước mặt bọn họ là Ain trong bộ đồ áo dài nam giới, với màu đỏ nổi bật lên, những họa tiết lạ lẫm càng làm cho bộ đồ thu ánh nhìn của người khác.
Trên tay của Ain là một cây quạt bằng gỗ, đầu đội một thứ khá lạ, nó hình tròn và nhô ra phía trước.
Ain cũng quay lại nhìn bốn cô nàng rồi tặc lưỡi : “Đúng là hại nước hại dân mà, cũng may là mình hứng chịu giúp rồi”.
Phải nói bốn cô nàng mặc lên quốc phục trước kia của Ain là một thứ gì đó không thể tả được nét đẹp của họ, quốc phục đã đẹp, đằng này người mặc còn khiến nó nổi lên một tầm cao khác.
Dáng người này mà quay về kiếp trước là điên đảo thế giới, dáng hình cân đối, không quá mập hoặc ốm, nó hoàn hảo tuyệt đối, sự rắn chắc dưới lớp da mịn màng kia càng tôn lên sức sống mãnh liệt.
Dù cho đây không phải hình mẫu xinh đẹp trong mắt các tộc nhân, họ coi đây là sự ốm yếu, nhưng với Ain - một người hiện đại thì đây là tuyệt phẩm hắn đã dày công chăm sóc.
Nhận định về sắc đẹp có khác thì điểm chung vẫn có là sự mạnh mẽ của phụ nữ, không ngại gian khổ, dám xông pha chiến trường. Dù cho thời hiện đại phụ nữ đã thay đổi, họ không còn ở phía sau làm hậu phương mà dám đương đầu với đời để thể hiện sự mạnh mẽ của mình.
Không ai muốn người phụ nữ làm kẻ yếu, là người đàn ông, Ain chỉ chấp nhận trước mắt người mình thương, phụ nữ có quyền yếu đuối còn không có thì cứ thể hiện ra hết đi.
Như vậy thì phụ nữ mới bảo vệ mình được, dù cho bị một đàn sói săn thỏ, con thỏ không được từ bỏ mà phải thể hiện ra mình nguy hiểm, dù không có thể đánh lui được sói cũng phải chúng một đòn đau.
Để biết ai là kẻ nguy hiểm hơn, tinh thần đó được Ain truyền cho các tộc nhân nữ rất sớm, bọn họ cũng hiểu, và Duyên, Rin, Eny là hình mẫu lý tưởng.
Còn đối với mấy người bị q·uấy r·ối cũng là do bọn họ thích thể hiện sự yếu đuối để thu hút nam giới thôi, ai mà không muốn thể hiện sức mạnh trước mặt một phụ nữ yếu đuối.
Tất cả rồi cũng là hạt thóc, hiện đại hay cổ đại, quy luật đó không biến mất mà còn tiến hóa theo thời gian.
*( uhm, đây là lần đầu tui nói về phụ nữ và sắc đẹp nếu độc giả không thích có thể bỏ qua, hiểu biết của mỗi người khác nhau nên hiểu biết của tui không thể giống mọi người là chuyện thường, xin đừng vội chỉ trích).
Quay lại.
Hai bên nhìn nhau một lúc rồi Ain mới bước đến, tim của bốn cô nàng liền đập rộn ràng không biết chuyện gì sắp xảy đến, mặt cả bốn hơi ửng hồng.
Ain nghiêng người về phía trước, hai tay lấy một cái vòng giống hắn đeo, đặt lên đầu của Eny, xoay xoay một chút cho thích hợp rồi hắn làm cho ba người còn lại.
Ain không rõ đây gọi là gì nhưng nó thường xuất hiện trong các đám cưới xưa, theo trí nhớ của Ain, nam thì cái vòng lại được quấn to ra phía trước như kiểu vành mũ.
Còn nữ là như vuốt lên trên, các vòng vải cũng hiện rõ ra, phần vành ra cũng rộng hơn của nam đeo.
Bộ đồ mà Ain cùng với bốn cô nàng là áo dài, tuy nhiên do nhiều yếu tố như kiến thức hạn hẹp của hắn, lần đầu nhóm thủ công làm,...Nên nó có chút khác, tuy vậy tổng thể vẫn khá giống.
Vẫn là hai tấm vải dài qua đầu gối, một phần trên từ thắt lưng trở lên được may liền, phần dưới thì giữ nguyên hai tấm vải, áo có cổ cao và được cài cúc lệch về một bên vai, có một cái quần dài màu đen mặc kèm.
Còn của mấy cô nàng thì áo dài có chiều dài đến gót chân, tà áo dài được chia làm hai phần trước và sau, phần tai áo có chút rộng do lần đầu làm nên mấy thành viên thủ công chưa có kinh nghiệm.
Ain vội nhìn rồi tấm tắc khen lấy khen để, sau đó hắn dò hỏi xem bộ áo dài có chỗ nào chưa ưng không để hắn nhờ nhóm thủ công sửa.
Bốn cô nàng liền lắc đầu, với bọn họ nhiêu đây là quá đủ rồi, điều gì hạnh phúc hơn người mình thương lại dồn nhiều tâm sức cho mình.
Ain nhìn vậy cũng gật đầu, rồi hắn bắt đầu dạy bốn người lễ nghi trong buổi lễ, cả bốn vụng về làm theo, Ain vội chỉnh sửa rồi lại cứ làm thử tới khuya thì mới chịu nghỉ ngơi.
Hôm sau, Ain tỉnh dậy với nụ hôn chào buổi sáng của Eny, hắn xoa đầu con bé, rồi cả hai bước ra, ba người kia chỉ mỉm cười, Ain đi vào nhà tắm.
Eny cũng đi phụ nấu cùng với ba người còn lại, Ain bước ra thì bữa sáng đã sẵn sàng, hắn cười nhẹ rồi thưởng thức những hạnh phúc nhỏ nhoi vừa bắt đầu.
Ăn xong, Ain vội đi ra chỗ trung tâm bộ lạc, bắt đầu nói về những thứ sẽ diễn ra trong bộ lạc, dù đã được nói từ trước nhưng những tộc nhân tham gia cũng dần hồi hộp trước khi bắt đầu.
Vì vậy mà buổi tập thử những tình huống không lường trước diễn ra, làm cho mấy tộc nhân khác cười như được mùa, Ain nhìn vậy thì lắc đầu thở dài.
Thời gian đã tới mông mà vẫn chưa đâu vào đâu, Ain bắt đầu vỗ tay kêu cầu tập lại, mấy tộc nhân cũng im lặng thử công việc của mình, người múa, người hát, người đàn.
Tiếng rộn ràng càng vang nhiều hơn, những tộc nhân khác càng bận rộn, những thành viên nhóm Dao, Dơi và chấp pháp càng bận rộn hơn bình thường.
Còn nhóm tộc nhân ở ngọn đồi thì càng gấp rút hơn, bọn họ tranh thủ xử lý công việc rồi còn tham gia tiệc cưới của tộc trưởng, đây là lần đầu bọn họ nghe và tham gia đám cưới nên rất tò mò.
Nhóm đi săn càng hối hả đi tìm những con vật ngon nhất dành cho buổi lễ, thằng Ry còn muốn mần luôn đám thú nuôi cho lẹ, nhóc Pea nghe vậy liền cầm lao đuổi dí mới ngăn được ý định của nó.
Rồi mọi chuyện của ổn thỏa vào ngày thứ ba trước khi buổi lễ được diễn ra, Ain ở trong nhà thì bận rộn chuẩn bị mọi thứ, mấy đứa nhỏ được huy động làm mấy việc lặt vặt trong bộ lạc.
Tụi nhỏ cố gắng ghi nhớ mấy lời nói của Ain, nhìn gương mặt ngờ nghệch, Ain cũng bỏ qua, hắn nôn lắm rồi à nhầm thời gian gấp lắm rồi.
Những yêu cầu dành cho người tham gia cũng được truyền ra, cũng không quá đặc biệt chỉ là ăn mặc sạch sẽ, nghiêm cấm nói xui rủi trong lúc tham gia.
Với hai yêu cầu trên thì các tộc nhân vui vẻ chấp nhận, họ cũng không dám làm trái ý, vì không cần tộc trưởng trừng phạt, chính họ tự phạt mình, một người đã kéo họ từ vực thẳm lên ánh sáng.
Giờ họ lại nói điều không nên trong ngày trọng đại của người đó, thì họ tự xử lý cho yên lòng.
tấu chương xong Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!