TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Số Phận

Chương 137: Hạnh Phúc (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 137 : Hạnh Phúc (1)
Một ngày tiếp theo, Ain chỉ dẫn các tộc nhân ôn lại các quy trình và kiểm tra các dụng cụ, thực phẩm,...
Đến tối, Ain mới quay về nhà, thấy cảnh bốn cô gái chuẩn bị tươm tất cho buổi lễ sắp tới, lòng hắn dâng lên niềm hạnh phúc.
Khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng đủ để Ain cảm nhận niềm vui khó tả, một cảm giác mới lạ, bởi ở kiếp trước, Thiên chỉ kịp chuẩn bị cho một buổi hẹn hò với Duyên ngay sau khi cô đặt chân đến miền Nam.
Hai gia đình chỉ vừa bàn bạc về ngày cưới, nên kinh nghiệm chuẩn bị đám cưới với Thiên vẫn còn mới mẻ.
Tự tay chuẩn bị mọi thứ là một cảm giác khó tả, rất khác với việc giao cho người khác làm. Ain từng trải nghiệm điều này khi tổ chức tiệc sinh nhật cho cấp dưới.
Tuy chỉ là một buổi tiệc sinh nhật đơn thuần nhưng nó mang lại cảm giác vui vẻ dành cho Ain, giờ đây là một đám cưới đầu tiên của bộ lạc càng làm cho Ain hạnh phúc hơn bao giờ hết.

Thời gian trôi qua, cuối cùng cũng đến đêm trước ngày cưới.
Ain ngủ li bì trên giường, kiệt sức vì cả ngày làm việc mệt mỏi. Bốn người Eny, Rin, Opf, Duyên nằm ở góc phòng, chợt tỉnh giấc. Họ bước đến bên Ain, nhìn
khuôn mặt hạnh phúc đang mỉm cười, như thể hắn đang mơ một giấc mơ đẹp.
Cả bốn nhìn nhau, rồi đồng thanh nói:
“Cảm ơn anh suốt khoảng thời gian vừa qua, anh đã luôn ở bên cạnh em, đã đồng hành với một người như em, lúc em buồn anh đã luôn dỗ dành, lúc em khó khăn nhất anh không bỏ rơi em.”
“Cảm ơn anh đã luôn chờ đợi em từ kiếp trước tới hiện tại, quảng thời gian qua anh đã luôn cố gắng cho đám cưới của hai ta, em rất vui vì nó đã hoàn thành nốt ước nguyện của hai ta kiếp trước.”
“Giờ đây, em không còn điều gì tiếc nuối. Em chúc anh hạnh phúc bên bốn người họ. Anh có biết chúc phúc cho người mình yêu bên người khác đau đến nhường nào không?”
“Nhưng anh có nhận ra không? Trong bốn người đó, mỗi người đều có một phần của em. Hãy trân trọng họ như trân trọng em nhé, và đừng để em bắt gặp anh lén phén với ai khác. Thôi, giờ em phải đi rồi.”
“Em yêu anh, Thiên...”
Dứt lời, cả bốn bật khóc, vội lau nước mắt, cúi xuống trao cho Ain nụ hôn, rồi ngã xuống, ngất đi.

Năm phút sau, nước mắt bất chợt rơi trên khuôn mặt đang ngủ say của Ain. Hắn nức nở lẩm bẩm:
“Ngốc, anh cũng yêu em mà...”

Buổi sáng, trời còn lờ mờ thì không khí bên ngoài nhà của Ain đang nhộn nhịp, các tộc nhân vội vàng bày trí kiểm tra trước giờ thiên.
Trong nhà của Ain, xuất hiện mấy tộc nhân nữ mặc đồ dùm cho bốn cô dâu, còn Ain thì phải mặc từ sớm, đi ra phía trước nhà xem xét mọi thứ lần cuối.
Ichi thì cùng với gia đình nó đi tuần khắp chỗ diễn ra đám cưới, với mục đích khi ăn tiệc có ai tốt bụng quăng vài cái xương là được, dạo này lo chuẩn bị nên Ain không chăm lo thú cưng quá nhiều.
Mặt trời lên cao, những ánh nắng đầu tiên trong ngày mang lại sự ấm áp của mùa xuân, càng làm cho ngày đám cưới này càng may mắn hơn.
Dio ở trên bục nhìn xuống phía dưới, thấy mọi thứ đã tới giờ, nó nói to:
“Mời mọi người vào chỗ ngồi, vui lòng trật tự, không chen lấn”.
Dứt lời từng người từng người đi vào, không ai nói gì vì đã được thông báo chỗ ngồi từ trước, những người ở xa sân khấu thì có chút buồn nhưng phải chấp nhận.
Vì những người được ngồi gần với sân khấu là những người có quan hệ, chức vụ cao, vì vậy mấy người họ không phàn nàn gì, được ngồi là vui rồi.
Biết rằng ngoài kia vẫn có một lượng lớn tộc nhân làm nhiệm vụ canh gác để họ có thể an tâm tham gia bữa tiệc, nếu buồn nhất chắc là nhóm dò quặng của Lim, đang trên đường quay về.
Chờ cho các bàn đã chật kín, Dio mới hướng ra bên ngoài hét to :
“Xin chào mừng các vị tới đã buổi tiệc ngày hôm nay, không chờ đợi lâu nữa, mời mọi người hướng mới về cô dâu và chú rể đang bước vào sân khấu”.
Ain ở bên ngoài nắm lấy tay Eny và Duyên hai bên cười, rồi bước đi vào, ở phía sau lưng Ain là Opf và Rin.
Khi cả năm người bước đi trên tấm thảm vải, tiếng vỗ tay vang dội khắp nơi, cả bộ tộc như nín thở trước vẻ đẹp lộng lẫy của họ. Những bộ trang phục không chỉ nổi bật bởi màu sắc tươi sáng mà còn được trang trí bằng những họa tiết tinh xảo chưa từng xuất hiện trước đây. Chính những người khoác lên chúng lại càng làm cho vẻ đẹp ấy trở nên rực rỡ và cuốn hút hơn.
Ain có chút mất bình tĩnh nhưng khi liếc sang hai bên, Eny và Duyên đã đỏ hết cả mặt, Ain nhẹ nhàng xoa tay cả hai, rồi nhìn thẳng bước đi.
Hai cô nàng nhận thấy bàn tay ấm áp của Ain, cả hai ngước lên nhìn, thấy gương mặt ngượng ngạo nhưng vẫn bước đi về phía trước, cả hai cảm thấy hạnh phúc nho nhỏ trong lòng.
Cuối con đường là một hàng dài hai bên có nhiều cây hoa dại tươi và màu sắc đẹp đẽ, đây là những loại hoa mà Ain lựa chọn nhiều ngày mới được ở buổi lễ này, đương nhiên là nó đã được nhóm trị liệu kiểm tra kỹ càng.
Ain sợ đang làm lễ thì bỗng hoa phát ra phấn mê thì c·hết dở, Ain không muốn thấy cảnh đó đâu.
Khi bước đến nơi cuối cùng, Ain nhẹ nhàng đỡ bốn cô dâu lên sân khấu, Dio thì vội đứng qua một bên sân khấu.

Bạn đang đọc bộ truyện Số Phận tại truyen35.shop

Dio nhìn cả năm đã ổn liền nói:
“Mời mọi người đứng dậy chuẩn bị buổi lễ.”
Ain liền đứng sang một bên, bốn cô dâu đứng một bên, còn ở bên dưới tất cả tộc nhân vội vàng kiểm tra quần áo chỉnh chu chưa, Dio nhìn thấy tất cả đã an ổn liền nói:
“Nhất bái thần hộ mệnh”.
Ain cùng với bốn cô dâu cúi đầu về hướng tế đàn được đặt hình con rùa, các tộc nhân thì cúi đầu cầu nguyện.
“Gào.”
Một con rùa lớn ngoi dậy sau mặt nước tĩnh lặng gầm lớn, thay cho lời chúc phúc, Ain hét lớn:
“Cảm ơn thần hộ mệnh đã chúc phúc.”
“Cảm ơn thần hộ mệnh.”
Tất cả tộc nhân vội hô to, khi ngước lên nhìn thì mặt nước đã tĩnh lặng như ban đầu, Dio cũng nhanh chóng nói tiếp:
“Nhị bái cha mẹ”.
Cả năm người cúi lạy trước hai thanh gỗ khắc tên cha và mẹ của Ain, đây là cha mẹ kiếp của hắn, còn bốn cô dâu đã quên mất tên cha mẹ mình nên họ coi cha mẹ Ain cũng là cha mẹ mình.
Ain đứng dậy, dỡ bốn người rồi đứng đối diện bốn cô nàng, Dio nhìn thế nói tiếp:
“Phu thê giao bái”.
Ain cúi đầu về phía bốn người, phía đối diện cũng như vậy, Ain ngẩng đầu lên rồi ra hiệu cho bốn người, hắn sợ bốn cô nàng không biết cứ như vậy thì dở người.
Ngay lúc Ain ngẩng đầu dậy thì bên dưới liền vỗ tay rần rần chúc mừng. Sau khi an ổn thì Ain mới nhìn xuống dưới, hắn hít vào một hơi sâu rồi bình tĩnh nói:
“Cảm ơn mọi người đã đến buổi tiệc ngày hôm nay.”
“Bộp bộp bộp.”
Mọi người liền vỗ tay, Ain chờ cho tiếng vỗ tay kết thúc mới tiếp tục nói :
“Không chờ đợi quá lâu, bắt đầu bữa tiệc, chúc mọi người ngon miệng.”
Dứt lời Ain, từ bên hông vị trí bữa tiệc, xuất hiện nhiều tộc nhân vội vàng di chuyển, họ chính là những thành viên nấu ăn đưa thức ăn vào bàn.
Từng người từng người bắt đầu thưởng thức bữa tiệc, đám nhỏ thì thích thú trước mấy món có hình dạng lạ lẫm như mực ống, mực được tỉa cắt rất đẹp.
Mấy người lớn thì vui vẻ trước hương vị của rượu trái cây, dù đã uống nhiều lần nhưng lần này thì vui hơn hẳn, lão Ky nhìn mấy món ở bàn bên thì trầm trồ, nhưng cũng chịu vì lão cũng đã lớn tuổi ăn mấy món kia không phù hợp lắm.
Tuy thức ăn không có món nào mới mẻ nhưng với mọi người thì ăn trong không gian sạch sẽ, thức ăn được trang trí đẹp mắt và đặc biệt là một buổi lễ trọng đại như vầy thì bọn họ thấy món đó đã được nâng lên một tầm rất cao.
Ain và bốn cô dâu cùng đi xuống từng bàn mời rượu trái cây, mọi người trong bàn lúc này mới dành những lời chúc của riêng mình cho cô dâu và chú rể.
Sau đó là Ain đáp lễ lại bằng cách uống hết một ly rượu trái cây, uống hết là có một thành viên nữ nấu ăn đi theo đưa cho Ain một ly khác, để sang bàn kế tiếp.
Cứ như vậy chừng mười bàn là Ain thấy có tám cô dâu trước mắt, lắc đầu hắn định uống tiếp thì Eny đã giật lấy rồi uống cái ‘ực’ mấy người trong bàn thì nhìn con bé ngạc nhiên.
Ain thì cười khổ, không ngờ Eny vẫn như vậy, hắn nhìn xung quanh thì nuốt nước bọt một cái, hắn có chút ân hận a.
Bỏ qua gần mười mấy bàn của đám nhỏ, năm bàn của mấy lão già trong bộ lạc, và hơn mười lăm bàn đang canh gác cho bộ lạc, thì số lượng còn lại cũng là gần tám mươi bàn.
Ain đã xong mười bàn, giờ cho bốn cô dâu mỗi người mười bàn thì Ain vẫn còn ba mươi bàn chờ mình, hắn thấy mình lúc chuẩn bị hơi ngốc khi cho đám tộc nhân tham gia nhiều như vậy.
Hắn nhìn sang bốn cô nàng thì cũng có ánh mắt như mình, đám tộc nhân thì cười ha hả khi nhận ra sự khó khăn của tộc trưởng, Ain tự ái nha.
Thế là hắn một mạch đi thẳng tới bàn thứ năm mươi rồi lảo đảo đi tìm một góc sân khấu để tìm chỗ xả, sau vài phút thì hắn mới quay lại, có vài phần tỉnh táo.
Bốn cô dâu cũng không vừa khi cùng Ain đi hết ba mươi bàn còn lại, sau đó là như Ain, tìm chỗ để xả.
Dio đang ở trong bàn với đám Pu, Ry, Ska, Zua nhìn Ain và bốn cô dâu thì khó chịu nói:
“Đó thấy chưa, tao nói nó rồi làm ít thôi, không chịu giờ thấy cái cảnh.”
Mấy người trong bàn thì mỉm cười, thấy Zua cười Ry ở bên không chịu nổi nói bâng quơ:
“Mốt ai cưới nhớ rút kinh nghiệm nha, không là chịu không nổi rồi như thằng Ain đó.”
Nói xong, Ry liền quan sát, Zua ở bên thì đỏ mặt rồi bỗng nó giật giật cơ mặt, Dio nhìn hai đứa thì lắc đầu, Ska ở bên chỉ cười khúc khích.
Mấy người còn lại thì nhìn nhau cười khổ, hể cứ ở gần nhau là hai đứa nó lại không chọc thì cũng đánh nhau, cũng may đây là buổi lễ của Ain nên Zua không dám làm gì quá lớn.
Chỉ b·óp c·ổ Ry mà thôi, thằng nhóc thì cũng không vừa khi dùng ngón tay chọc vào mũi của đối thủ, Dio phải làm người can ngăn hai cái đầu nóng.
tấu chương xong Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Số Phận, truyện Số Phận , đọc truyện Số Phận full , Số Phận full , Số Phận chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top