TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Số Phận

Chương 138: Hạnh Phúc (2)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 138 : Hạnh Phúc (2)
Trong lúc Ain bận rộn đi mời rượu từng bàn, sân khấu chính đã trở nên rộn ràng khi một nhóm tộc nhân bước lên, chuẩn bị cho màn trình diễn văn nghệ.
Những tộc nhân nữ duyên dáng trong trang phục quen thuộc bắt đầu di chuyển nhịp nhàng, tay vung nhẹ theo những bước múa uyển chuyển.
Những bước chân mềm mại hòa quyện với tiếng nhạc vang lên, từ tiếng trống dồn dập, tiếng đàn đá rộn ràng cho đến tiếng sáo du dương, tất cả như đánh thức cả không gian tiệc cưới, khiến ai nấy đều cảm nhận được sự phấn khởi lan tỏa khắp nơi.
Tuy nhiên, tâm điểm của màn biểu diễn lại không nằm ở điệu múa hay nhạc cụ, mà là ở giọng hát chính của Rok. Nhiều người, bao gồm cả Ain, thoạt đầu đều nghĩ rằng anh chàng lực lưỡng này hẳn sẽ sở hữu một giọng khàn khàn thô ráp, như tiếng ca nổi tiếng của Chaien trong một bộ phim hoạt hình ở kiếp trước của Ain.
Nhưng ngay khi giọng ca ấy cất lên, toàn bộ không gian bỗng nhiên như ngưng lại trong một khoảnh khắc bất ngờ. Rok bắt đầu với một âm thanh trầm ấm, mạnh mẽ, và nội lực đến bất ngờ.
Mỗi từ, mỗi câu hát đều vang lên rõ ràng và có sức ảnh hưởng đến kỳ lạ, tạo nên một không khí gần gũi và đầy cuốn hút.
Ain, giữa cuộc trò chuyện với khách mời, cũng phải dừng lại một giây, ngạc nhiên quay đầu nhìn về phía sân khấu, hắn vốn rất dở trong môn âm nhạc, có năm nào đó mà hắn xém bị cô giáo đánh rớt môn này nhưng lại được tha.
Hắn cũng chẳng thích một ca sĩ nào trong quá khứ nhưng với giọng của Rok bây giờ làm cho Ain phải ngây ngốc, đúng là không ngờ.
Các tộc nhân bên dưới sân khấu cũng chìm trong sự ngạc nhiên và thích thú. Có người khẽ gật đầu theo nhịp nhạc, có người cũng ngân nga theo bài hát, có người mỉm cười khi cảm nhận được sự khác biệt trong giọng hát của Rok.
Tiếng vỗ tay vang lên khi Rok hoàn thành nốt cuối cùng, cả hội trường như vỡ òa trong tiếng reo hò, mọi người vui vẻ tán thưởng, khiến cho bầu không khí của tiệc cưới trở nên sôi động hơn bao giờ hết.
Sau đó là màn độc tấu thổi sáo của Garu, vốn làm trong không gian biển cả nên bài sáo của hắn mang âm hưởng nhẹ nhàng du dương, có lúc thì dữ dội như một cơn bão.
Một lần nữa hội, trường vang lên tiếng reo hò, đặc biệt là nhóm thành viên hải sản, bọn họ không biết từ lúc nào mà trưởng nhóm lại âm thầm đăng ký, họ cũng muốn giúp a.
Sau đó là nhiều màn nhảy múa, ca hát của các tộc nhân khác, nhưng không màn nào tạo được sự phấn khích như hai màn đầu. Có lẽ vì phần mở màn quá ấn tượng đã khiến sự mong đợi của mọi người tăng cao.
Dù vậy, không ai phàn nàn nhiều. Mọi người đều được ăn ngon, có vinh hạnh tham gia lễ cưới của tộc trưởng, và thưởng thức những tiết mục giải trí hấp dẫn.
Một số người đã có ý định tiếp cận các cô nàng vừa nhảy múa, nhưng họ không biết rằng các tộc nhân nữ này cũng đang chọn lựa "bờ vai" cho mình. Tội nghiệp những "con gà" bị "mần" mà không hề hay biết.

Hơn một tiếng sau, mọi người đã dùng bữa xong, vừa thưởng thức các bài hát vui nhộn. Ain mới có thời gian dùng bữa cùng bốn cô nàng của mình, dù bụng đã đói cồn cào.
Cả năm người phải đi mời rượu và dành thời gian tìm “chị huệ” nên khi ăn, Ain chỉ muốn no bụng chứ không quá chú tâm vào hương vị món ăn.

Chừng 15 phút sau, Ain đứng trên sân khấu và dõng dạc nói:
"Cảm ơn mọi người đã đến dự tiệc cưới của chúng tôi, xin cảm ơn."
Ain cùng bốn cô vợ cúi đầu cảm tạ, tiếng vỗ tay vang lên chúc mừng buổi lễ cưới đầu tiên thành công tốt đẹp. Sau đó, mọi người bắt đầu dọn dẹp, không ai tị nạnh.
Không dọn thì đi rửa chén hoặc phụ người khác, mấy đứa nhỏ thì đi tìm gia đình của Ichi mà chọc quậy, do số lượng ‘kẻ thù’ quá đông nên Ichi lạc mất mấy đứa con của mình.
Nó chạy đi khóc lóc với chủ nhân nhưng lại là ánh mắt khó hiểu, Ain tưởng nó chưa ăn no nên xin thêm, rõ ràng nãy hắn thấy Ichi ăn xương rất nhiều mà.
Phải hơn 5 phút sau thì bọn nhỏ mới thả bốn chú chó con quay về với Ichi, làm nó mừng rơi nước mắt, Ain nhìn vậy còn tưởng nó đói đến khóc liền mang cho nó một đĩa xương đặt trước mặt.
Ichi nhìn chủ nhân rồi lại cúi đầu khóc, không biết nó chọn chủ nhân này đúng hay sai nữa.
Bỏ qua con thú cưng của mình, Ain cùng với bốn cô vợ đi về nhà, đây là sự ưu tiên của tộc trưởng, mà không cho hắn về thì Ain cũng sẽ lẻn về thôi.
Dio đương nhiên biết tính của Ain nên đã sắp xếp trước, công việc còn lại cũng không quá nhiều nên mọi người cũng nhanh chóng làm xong rồi về nhà nghỉ ngơi.
Vào tới trong nhà, Ain vội thay đồ rồi đi vào giường nằm ngủ, bốn cô vợ cũng vội thay đồ rồi phải ngủ cùng Ain, sau hơn một giờ uống rượu trái cây thì cơn say rốt cuộc cũng tới năm người họ.

Bạn đang đọc bộ truyện Số Phận tại truyen35.shop

Để rồi mãi tới khi giữa đêm thì Ain mới loạng choạng tỉnh dậy, hắn xoa thái dương, rồi nhìn quanh, thấy bốn cô vợ đang ngủ bên cạnh thì lo lắng đắp mền cho họ rồi bước ra ngoài.
Ain đi vào nhà tắm, rửa cơ thể một chút rồi bước lại bếp nấu một ấm nước nóng, hắn đi lại chỗ làm việc bắt đầu đọc những báo cáo mới nhất.
Nhìn vết nước bọt trên tờ giấy, Ain đoán đây do Ichi mang về dùm, hắn cười khổ, rồi bắt đèn từ mỡ động vật lên, Ain đang cho tộc nhân thử làm sáp thực vật nhưng kết quả chưa có gì tiến triển.
Ban đầu Ain nghĩ đến sáp đậu nành như khi làm rồi hắn mới nhớ ra mình đâu có biết làm sao hóa dầu lỏng thành sáp, vì vậy mà hắn đành chuyển sang sáp ong, dễ thu hoạch và làm hơn.
Chỉ là ong mật đâu thì không thấy, chỉ thấy các tộc nhân đi tìm mỏi mắt cũng không thấy một con ong nào, chứ chưa nói đến ông mật, vậy nên hắn đành cho sử dụng tiếp mỡ động vật.
Nếu đốt bằng mỡ động vật thì nó vừa hôi, dù đã được lọc tạp chất qua nhưng mùi cũng không đỡ hơn bao nhiêu, còn bị khói đen nhiều, đặc biệt là khi để lâu còn gây khó chịu do ôi thiu.
Ain đọc những báo cáo mà nhăn nhó, bữa tiệc cưới tuy vui nhưng lại ảnh hưởng tới thực phẩm khá nhiều, gần 1 tấn cho hơn 1000 tộc nhân, may mắn là chưa ảnh hưởng tới tổng kho quá nhiều.
Ain vội đi vào bếp, tắt lửa rồi đổ nước nóng ra cái ấm trà, rồi hắn mang ấm trà lại bàn làm việc, ngồi xuống, Ain nhấp một ngụm nhỏ nước trà.
Cảm giác đắng của trà truyền tới não, Ain liền tỉnh hơn trông thấy, hắn thong thả đọc tiếp, hắn cười khổ khi toàn là thư yêu cầu đám cưới của đám tộc nhân.
Ain để chúng sang một bên, vài ngày nữa hắn sẽ bàn kỹ hơn với Dio, hắn lấy một tờ báo cáo khác thì Rin từ trong phòng ngủ bước ra, thấy Ain đang nhìn mình, cô nàng khó hiểu.
Vội nhìn lại thì mới đỏ mặt, cô nàng hiện chỉ mặc mỗi cái áo vải qua dùi, còn quần thì nằm ở đâu không biết, cô vội quay vào phòng ngủ.
Ain cười khổ, vội đóng mấy tờ báo cáo lại, tắt đèn đi ngủ thôi, nhưng càng chuẩn bị vào phòng, Ain càng cười đê tiện.

Không biết một tuần sau khi đám cưới đầu tiên diễn ra, trong nhà của Ain phát ra những tiếng động vừa lạ vừa quen, ai cũng phải có chút mất tự nhiên khi đi gần nhà của tộc trưởng.
Sau thời gian đó thì số thực phẩm được mang vào nhà của Ain tăng đột biến, mà tộc nhân thì càng thắc mắc khi không thấy tộc trưởng đâu mà chỉ thấy mấy cô vợ đi ra ngoài.
Nhưng lạ là da vẻ, tinh thần của bốn người rất tốt, làm cho mấy tộc nhân nữ phải bàn tán liên tục, sau đó là khoảng thời gian đen tối của mấy tộc nhân cơ đơn chưa có bạn tình.
Ain không biết hậu quả việc phóng túng của mình gây ra hậu quả gì, hắn chỉ biết mình đã đánh giá sai lầm về ‘kẻ thù’ đối phương quá ghê gớm làm hắn b·ị t·hương đầy mình.
Giờ đây, hắn phải để đối phương đút cháo cho mình ăn, nhìn ánh mắt dịu hiền của Rin mà Ain rùng mình, vào trận rồi hắn mới biết cái danh ‘phù thủy chiến trận’ không phải hư vô.
Nên rõ là Ain mang sức chiến đấu của Đấu sĩ 3 đầu, đứng đầu bộ lạc, còn có Vu lực, một lượng nhỏ Thần lực còn sót trong đợt bốn cô vợ ‘hóa kén’ còn vừa được lão Quy chúc phúc trong đám cưới, ấy vậy mà.
Ain lắc đầu trong vô thức khi nghĩ tới thời gian kia, Rin thì tưởng cháo nóng nên ra sức thổi cháo nguội rồi đút cho Ain ăn.
Opf thì đã về với nhóm nuôi thú để giải quyết mớ bòng bong do nhóc Pea gây ra trong lúc cô nàng đi vắng, nhìn đám thú nhìn mình như xa lạ mà cô nàng chán nản, mới bỏ đi chưa được vài tháng đã quên cô rồi.
Eny thì vội về tiếp quản nhà kho, dù các thành viên làm rất tốt nhưng con bé vẫn chưa yên tâm, khi đọc báo cáo và quan sát thực tế thì cô mới hài lòng khen ngợi cả buổi làm cho mấy thành viên ngượng đỏ mặt.
Duyên thì cũng như hai người kia, cô vội quay về nhóm Dơi, nhưng bất ngờ là không có gì quá thay đổi, mọi thứ vẫn như vậy, như thể cô mới đi chừng vài giờ vậy.
Dò hỏi một lúc mới biết Zua đã điều hành một lúc cho hai nhóm, cô mỉm cười nghĩ:
“Không ngờ tên đó lại có một khía cạnh như vậy”.
Nói xong, Duyên quay về nhà của mình, nhưng cô đâu biết rằng Ain đã ra lệnh cho Zua làm việc này, thậm chí còn ra quân lệnh cho hai nhóm không được cãi lời của đội trưởng tạm thời, không là xử lý theo luật.
Đương nhiên là ai dám cãi lời tộc trưởng, vì vậy mới có thời gian yên ổn như trên rồi kể cho Duyên nghe, Zua đang ở một nơi xa thì bỗng hắc xì, người kế bên thì lo lắng hỏi:
“Bệnh cảm hả Zua?”.
“Không chắc có ai nói xấu thôi”.
Zua nhanh chóng chắc nịch nói, việc này nó gặp hoài à, mà người nói xấu nó cũng chỉ có vài người, đợi xong việc ở đây, Zua sẽ về báo thù sau vậy.
tấu chương xong. Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Số Phận, truyện Số Phận , đọc truyện Số Phận full , Số Phận full , Số Phận chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top