Qua một hồi lâu, bọn họ vẫn không thể từ trong lời này, thậm chí không thể từ từ rõ ràng đối với hình tượng câu nói này mang tới. Người nhà của mình, mọi thứ xung quanh, thành thị, những chuyện mình thích…. Toàn bộ, đều sẽ bị hủy diệt. - Tại sao có thể như vậy. Mặc Thu lẩm bẩm nói. Cô thích nấu nướng, cô có thể cảm nhận được hạnh phúc từ những vị khách nhấm nháp thức ăn ngon của mình. Cô cũng yêu quý người nhà của mình, còn có bạn bè của mình. Nhưng nếu như ngày tận thế tới, thế giới bị hủy diệt, tất cả những thứ cô quan tâm đều sẽ biến mất? Thẩm Dật nhìn nét mặt của bọn họ, ở trong lòng thở dài một hơi. Tận thế...
Đây không phải là một người, hai người gặp phải bất hạnh, thậm chí còn đáng sợ hơn rất nhiều so với chiến tranh, bởi vì chuyện này đại biểu tất cả sẽ bị hủy diệt, cho dù là tốt đẹp hay là xấu xí, cho dù là quen thuộc hay là xa lạ, cho dù là yêu quý hay là chán ghét. Tất cả đều sẽ biến mất, sẽ kết thúc. Ở thế giới trước, Thẩm Dật đã tận mắt chứng kiến, thậm chí nếm thử chống lại kết thúc như vậy. - Thẩm tiên sinh, có thể... Ngài đã tính sai chỗ nào rồi hay không? Xa Vĩnh Trường hình như còn muốn giãy dụa một chút: - Hiện tại, thế giới này của chúng ta rất hòa bình, mặc dù giữa các quốc gia có phân tranh nhưng cũng đều chỉ là khắc chế lẫn nhau, sẽ không thể xảy ra chuyện như chiến tranh hạt nhân, chẳng lẽ là thiên thạch rơi xuống? Thẩm Dật nhìn dáng vẻ không thể tin được của hắn ta, đưa ngón tay ra, nhẹ nhàng điểm một cái trên bàn, giống như một giọt mực nước nhỏ vào trong hồ nước. Từ vị trí ngón tay đụng vào, từng vòng gợn sóng không ngừng khuếch tán, trong chớp mắt đã bao trùm tất cả mọi người ở bên trong, Mặc Thu và Xa Vĩnh Trường vẫn cảm giác được mình còn đang ngồi ở trên ghế mềm mại, nhưng bốn phía đã hoàn toàn thay đổi.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!