Ngay khi Xa Vĩnh Trường và Mặc Thu không biết xảy ra chuyện gì thì Thẩm Dật lần nữa mở miệng. - Đây chính là nhiệm vụ lần trước của ta. Thẩm Dật nhìn hai người bọn họ một chút, nhìn lại hoàn cảnh quen thuộc này, trên mặt lần thứ nhất xuất hiện biểu lộ lạnh nhạt trước đó. Đó là vô cùng tịch mịch, còn có chút ít bi thương. - Loài người của thế giới này đã hoàn toàn biến mất chỉ trong thời gian ngắn ngủi, chưa đến một năm, kẻ cầm đầu là một loại virus, tai nạn đến quá nhanh, người lãnh đạo của thế giới này không tin tưởng ta, cho dù vào thời khắc cuối cùng, bọn họ vẫn không cách nào đoàn kết nhất trí, nếu bọn họ có thể sớm hơn khai thác tất cả biện pháp ngăn cản virus truyền nhiễm và biến dị, thì cũng không đến nỗi đợi đến lúc ta chế tạo ra được nước thuốc đã chỉ còn lại không đến hai trăm vạn người sống sót. - Không đến... Hai trăm vạn? Mặc Thu lẩm bẩm nói nhỏ con số này. Từ một đô thị rộng lớn không có một ai này, hình như vẫn lưu lại bóng dáng của vụ tai nạn đó. Quảng cáo trên vách tường, trang phục phòng hộ và thuốc sát trùng lộn xộn trên mặt đất...
Xa Vĩnh Trường quan sát càng thêm cẩn thận hơn so với cô. Muốn tạo nên một thành phố sau tai nạn tuyệt không phải dễ dàng làm được, hình tượng trong phim ảnh càng tồn tại BUG đếm mãi không hết. Nhưng thành phố này không có. Ít nhất lấy ánh mắt của hắn thì nơi này tất cả đều vô cùng chân thực. Thậm chí có thể lờ mờ từ trong một chút chi tiết, phỏng đoán ra chuyện đã xảy ra trong thành phố này. Giống như trên đường phố lưu lại công trình phong tỏa. Trong lòng của hắn đã bắt đầu tin tưởng tất cả lời nói của Thẩm Dật. Tận thế... Thật sắp tới rồi sao?
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!