Sáng hôm sau. Mục Phong cùng Lục Xuyên đồng thời tỉnh dậy, và Úc
Thư tối qua bị họ xâu xé còn đang nằm giữa hai người. Tối qua cậu khóc
rất lâu nên hiện giờ khóe mắt còn hơi phiếm hồng, đôi mắt sưng nhỏ.
Nhưng một Úc Thư như thế khiến họ cảm thấy rất dễ thương. Lục
Xuyên nhớ đêm qua chính Úc Thư đã nói thích hắn, điều này làm lòng hắn
vui vẻ rạo rực, cũng không ghen tuông với Hạ Nghi Chu nữa. Hắn vươn tay
xoa xoa đôi môi hồng hào của Úc Thư, dịu dàng nhìn cậu: "Đáng yêu quá." Hắn biết bản thân rất hay ghen, cũng biết mình luôn tùy hứng làm liều. Ai
bảo hắn yêu Úc Thư ghê gớm vậy chứ, cho nên hắn mới bất an và không thể
kiềm chế được lòng ghen tuông của mình. Mục Phong cũng yêu Úc Thư vô cùng, nhưng tình cảm của hắn kín kẽ hơn một chút. Hắn thấy Lục Xuyên cứ quấy rầy Úc Thư mãi nhưng cũng không ngăn cản. Đến
khi Úc Thư nhíu mày mà Lục Xuyên vẫn không định dừng lại mới nhanh chóng hất tay Lục Xuyên ra, nhỏ tiếng: "Đừng đánh thức Úc Thư, tối qua chúng
ta đã ép em ấy quá sức rồi. Nếu không nghỉ ngơi thật tốt thì lúc tỉnh
dậy sẽ rất khó chịu." Lục Xuyên ngẫm lại màn ân ái kịch liệt đêm
qua, vẻ mặt say sưa nói: "Tối qua Úc Thư thật sự quá là đáng yêu, mỗi
nơi mỗi chỗ đều vô cùng đáng yêu, đặc biệt là khi bị làm đến không chịu
nổi, khiến tôi muốn dừng mà không được." Mục Phong cực kỳ đồng cảm với lời nói của Lục Xuyên. Chính bởi vậy mà đêm qua hai người đã làm khổ Úc Thư rất nhiều. Lục Xuyên bỗng nhớ tới viên thuốc nhét vào lỗ hậu Úc Thư vẫn chưa lấy ra, hắn hào hứng bảo: "Để tôi lấy thuốc ra." Bởi vì tối qua Mục Phong chỉ tròng áo ngủ vào mà không mặc quần cho Úc Thư
sau khi lau sạch người cậu nên khi Lục Xuyên vén chăn lên, nửa người
dưới trần truồng phủ đầy dấu vết ân ái của cậu hiện rõ mồn một ngay
trước mắt họ. Cặp mông như trái đào mật, cậu bé hồng mịn lặng lẽ ẩn nấp
giữa hai đùi, nó đang hơi ngẩng đầu bởi hiện tượng sinh lý "chào cờ" ban sáng. Cảnh đẹp trước mắt khiến Mục Phong và Lục Xuyên hít thở không
thông, trở nên nặng nề hơn rất nhiều.
Lục Xuyên ngắm nhìn dấu hôn và dấu răng trải dài khắp nửa người dưới, phải thốt lên lời tán thưởng: "Thật xinh đẹp, nhìn như rừng mơ nở rộ trên nền tuyết trắng vậy." Mục Phong cạn lời trước phép so sánh đột ngột của Lục Xuyên, có điều thằng
em của hắn cũng đã cương cứng một cách đáng xấu hổ. Mục Phong cảm thấy
mình nên vào phòng vệ sinh để bình tĩnh lại. Hắn xuống giường, đi được vài bước mới nhớ ra điều gì đó, quay đầu cảnh cáo Lục Xuyên đừng làm bậy. "Rồi, đừng nhìn nữa, với đừng làm chuyện không cần thiết, lấy thuốc ra nhanh đi." "Biết rồi, anh mau vào vệ sinh làm lạnh tí đi, chuyện này giao cho tôi là
được." Lục Xuyên bất mãn vặn lại. Kỳ thật, đêm qua Úc Thư ngủ say nên
không biết vì chuyện nhét thuốc cho cậu mà Mục Phong với Lục Xuyên đã
tranh nhau hồi lâu. Lục Xuyên lách đến mông Úc Thư, nhẹ nhàng bẻ
cánh mông cậu ra, nhìn thấy vật trong suốt cắm trong lỗ thịt. Nếu nhìn
kỹ còn có thể thấy thịt mềm đỏ au bên trong đó. Hắn nuốt nước miếng,
thân nhiệt hắn tăng cao, dương v*t cũng có dấu hiệu cương cứng. Lục
Xuyên nhanh chóng đè nén suy nghĩ bậy bạ, thọc tay rút viên thuốc được
đút vào trong lỗ thịt của cậu. "Ưm ~" Sau khi rút thuốc ra, lỗ
thịt lập tức co rút lại. Trong lỗ thịt không có thuốc cắm khiến Úc Thư
không quen mà rên rỉ vài tiếng trong giấc ngủ, Lục Xuyên nghe vậy mà
lòng ngứa ngáy. Lục Xuyên nhìn viên thuốc dính đầy nước dâm trong tay, bỗng dưng muốn cắm nó vào lại. Có điều hắn vẫn kiềm chế được bản
thân, không thực hiện ý tưởng ấy. Sau đó Lục Xuyên vứt bừa viên thuốc
vào thùng rác.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!