TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống

Chương 44: Kết thúc


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 44: Kết thúc
Ngay lúc Phạm Thiên định tự bạo thì đột nhiên bên tai lại vang lên tiếng của hệ thống.
Thông báo của hệ thống tuy ngắn ngủi, chỉ có duy nhất một câu nhưng lại làm Phạm Thiên vô cùng mừng rỡ, giọng cười của hắn cũng có thêm một tia vui sướng.
Lúc này, âm báo của hệ thống vang lên khắp đấu trường như một vị trọng tài thông báo thay đổi điều gì đó:
[Phe nhân loại yêu cầu bổ sung người. Đang kiểm tra...]
[Kiểm tra hoàn tất. Phe nhân loại thiếu người, yêu cầu được chấp thuận.]
[Người được bổ sung: Lãnh Tuyết Nhan.]
Đúng vậy, người tới chính là Tuyết Nhan.
Ngay từ ban đầu khi không thể chạy trốn, Phạm Thiên đã xác định rằng cuộc chiến này chắc chắn sẽ có người hy sinh.
Vào khoảnh khắc hệ thống công bố quy tắc, Phạm Thiên nhìn thấy quy tắc có thể bổ sung người thì hắn đã biết mình phải làm gì. Đó là gọi Tuyết Nhan tới trợ giúp.
Thế nhưng cái cách này rất nguy hiểm, không có gì chắc chắn cả.
Không ai biết Tuyết Nhan đang ở đâu, liệu có kịp đến không, đến kịp thì liệu có chiến thắng nổi không hay Phạm Thiên lại hại thêm một người nữa, một người vô cùng quan trọng. Tất cả đều không rõ, không ai biết bất cứ điều gì cả.
Và Phạm Thiên đã đánh cược vào khả năng Tuyết Nhan có thể chiến thắng.
Để làm tăng tỷ lệ khả năng này xảy ra, hắn vẫn luôn cố gắng câu kéo nhiều thời gian nhất có thể. Gây ra sát thương nhiều nhất có thể, làm chúng bị thương nặng nhất có thể. Giảm đi quân số đến mức thấp nhất có thể.
Thậm chí là hy sinh bản thân, tự bạo diệt địch hắn cũng có thể làm.
Tất cả đều là để tạo nên một khung cảnh tốt nhất cho Tuyết Nhan xuất hiện và giải quyết.
Và kết quả cho thấy hắn đã thành công, vốn kẻ địch chỉ còn Kim Long và Hoàng Anh. Nếu chỉ là hai kẻ này thì Tuyết Nhan hoàn toàn có thể chiến thắng.
Thế nhưng sự xuất hiện của nữ hoàng ong là điều mà Phạm Thiên không ngờ tới. Lại còn là hai con yêu thú mạnh hơn hả bình thường tam tinh đỉnh cấp nữa.
Ngoài ra cái giá để tạo nên khung cảnh này nó thật sự quá đắt. Đắt đến mức Phạm Thiên không thể chấp nhận được.
Một bóng người từ từ xuất hiện ở bên cạnh cái hố Phạm Thiên đang nằm.
Tuyết Nhan tới.
Nghe ra sự khác biệt trong giọng cười của Phạm Thiên, cộng thêm sự xuất hiện của kẻ địch chưa rõ năng lực, Kim Long để cho tất cả đều lùi lại, nghiêm túc đánh giá người vừa xuất hiện.
Tuyết Nhan vừa xuất hiện, tất cả mọi người đều có thể dễ dàng càm nhận được nhiệt độ đấu trường giảm xuống.
Khuôn mặt lạnh như băng đó được vẩy lên toàn là máu. Bộ đồ không còn là đồng phục trường mà là một bộ thường phục với hai màu trắng và xanh lam cũng đã được nhuộm đỏ. Đây không phải máu của cô mà là máu của những kẻ ngu ngốc dám cản đường khi cô đang chạy tới bạo phong cốc.
Quan sát một vòng, tuy không thể thấy được toàn bộ những gì đã xảy ra nhưng cô vẫn có thể thấy được đồng tộc, bạn học, người thân của mình bị đánh giết ở đây.
Đặc biệt là Phạm Thiên, tình trạng thảm đến mức tưởng như chỉ cần một hòn sỏi nhỏ bé rơi trúng hắn thôi cũng đủ giết chết hắn. Màn tra tấn khủng khiếp nhất cũng chỉ có như vậy.
Tuyết Nhan xiết chặt cây tam xoa kích trong tay, sát ý nồng đậm bộc phát ra hướng thẳng về phía Hoàng Anh, sát khí khủng khiếp như muốn cô đặc lại hóa thành một con quái vật đằng sau Tuyết Nhan. Nhiệt độ của đấu trường trực tiếp giảm mạnh, mặt đất xung quanh Tuyết Nhan đóng thành một tầng băng mỏng.
Chỉ một ánh nhìn liền dọa bọn Hoàng Anh lùi lại vài bước.
"Sát ý này, ở độ tuổi này lại có thể có sát ý khủng khiếp như vậy. Đây rốt cuộc là dạng gì quái vật chứ." Kim Long kinh hãi lầm bẩm.
"Rốt cuộc ả đã giết bao nhiêu sinh mệnh để có được lượng sát khí này vào độ tuổi đó chứ." Hoàng Anh sợ hãi than.
"Mọi người không sao, đừng lo cho anh. Mau giải quyết bọn chúng đi!" Phạm Thiên hét lớn.
Tuyết Nhan nhìn Phạm Thiên rồi gật đầu.
Nếu anh ấy đã nói vậy thì tạm thời sẽ không có vấn đề gì.
Dậm chân một cái, mặt đất lập tức nổ tung. Tuyết Nhan sử dụng tốc độ cực nhanh tiếp cận đám Hoàng Anh.
"Tấn công, ả lại mạnh cũng chỉ là tam tinh thượng phẩm mà thôi, có thể lấy một đánh bốn được sao." Kim Long quát.
"Quang vinh cửu kích, đệ cửu kích vạn quân thần lực."
Vung tam xoa kích một cái, một con nữ hoàng ong bị đánh trúng, bay ra đằng xa, đập thật mạnh vào tường của đấu trường.
"Chết đi!"
Kim Long đâm thương thật mạnh về phía cổ của Tuyết Nhan.
Xoay người né tránh, Tuyết Nhan đã một cước sút bay Hoàng Anh.
Trở tay một cái, tam xoa kích từ trên giáng xuống, hướng thẳng đầu của Kim Long mà đập.
Vội dơ thương nên đỡ, cú đập này mạnh đến mức mặt đất dưới chân Kim Long bị đập vỡ ra, làm hắn lún xuống dưới một bàn chân.
Lộn người ra đằng sau Kim Long để né cú đâm của nữ hoàng ong, Tuyết Nhan tung một cước đá bay Kim Long.
Hai con nữ hoàng ong vậy mà đã mọc lại được kim đâm của mình.
Tấn công hụt, cây kim bị kẹt lại trong lòng đất không rút ra được. Tuyết Nhan nhẹ nhàng đâm xuyên đầu của nó, chết luôn tại chỗ.
Cách biệt quá lớn, quá khủng khiếp. Đơn giản là một bên treo lên đánh cả đám, không chút phản kháng.
Rút tam xoa kích ra, máu của nữ hoàng ong bắn ra bốn phía, khuôn mặt của Tuyết Nhan lại càng đỏ, trông càng đáng sợ hơn.
"Nhớ giữ lại mạng của hai thằng yêu tộc!" Tiếng của Phạm Thiên vang lên từ trong hố.
Đột nhiên, Tuyết Nhan xoay người một cái, ném thật mạnh tam xoa kích về hướng cái hố.
Giãy giụa vài cái, nữ hoàng ong cố gắng rút tam xoa kích ra khỏi người của mình.
Nó vậy mà lại muốn đánh úp Phạm Thiên, bắt giữ hắn làm con tin.
Một cú này, Tuyết Nhan đã ném tam xoa kích đâm thẳng vô tim của nó. Băng chi lực từ tam xoa kích dần lan tỏa, nhanh chóng đóng băng tìm rồi cả cơ thể.
Chỉ không đến một phút ngắn ngủi từ lúc bắt đầu, Tuyết Nhan nhẹ nhàng liền đem hai kẻ mạnh nhất đánh chết.
"Ả là hồn sư, mất vũ hồn rồi thì ngang với bị phế. Mau tấn công!" Kim Long hét lớn.
Hoàng Anh theo sau vung một quyền tới.
Tuyết Nhan không hề sợ hãi, một quyền đánh trả.
Rầm, hai quyền va chạm vào nhau.
Cả hai, mỗi người đều lùi lại vài bước.
Lúc này, Kim Long vòng tới từ phía đằng sau đâm thương tới.
"Băng long thủ hộ."
Một con rồng băng xuất hiện bảo vệ Tuyết Nhan, chặn lại đòn tấn công.
Hoàng Anh đã kịp đuổi tới, lập tức lao vào đánh Tuyết Nhan.
Kim Long cũng ở bên cạnh tấn công phụ trợ.
Không có vũ khí lại bị tấn công liên tục, không có thời gian nghỉ, Tuyết Nhan chỉ có thể tay không đánh với Hoàng Anh.
Ở bên ngoài, cậy việc có vũ khí, tầm tấn công dài hơn, Kim Long lợi dụng Hoàng Anh cầm chân Tuyết Nhan còn bản thân thì tung ra những đòn đánh chí mạng.
May là Tuyết Nhan không phải người thường, cô đã sớm nghĩ tới ngày bản thân mất vũ khí nên vẫn luôn luyện tập chiến đấu tay không.
Thế nhưng khả năng kiềm hãm của Hoàng Anh thật sự rất mạnh làm cô nhất thời không thoát ra được, để lộ sơ hở cho Kim Long.

Bạn đang đọc bộ truyện Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống tại truyen35.shop

Mỗi đòn tấn công của Kim Long đều là chí mạng khiến Tuyết Nhan không thể không quay qua đối phó, nhưng như vậy lại tạo cơ hội cho Hoàng Anh tấn công và tiếp cận.
Nếu cứ tiếp tục như thế này, mặc dù Tuyết Nhan cảm thấy mình vẫn có thể thắng nhưng sẽ phải bị trọng thương.
Đột nhiên Tuyết Nhan nhìn thấy cơ hội. Đòn tấn công này của Kim Long mặc dù vẫn rất hiểm nhưng ít ra sẽ không giết chết được cô.
Không né nữa, Tuyết Nhan chịu lấy một đòn này đồng thời toàn lực đấm Hoàng Anh một quyền.
Hoàng Anh bị bất ngờ, hắn không nghĩ tới Tuyết Nhan lại làm như vậy nên chỉ kịp vội vã lấy hai tay chặn lại.
Điều này vừa lúc hợp ý Tuyết Nhan.
Đấm Hoàng Anh thật mạnh, Tuyết Nhan mượn lực phản chấn bay về đằng sau.
Mà Hoàng Anh sau khi lĩnh trọn một quyền này đã trực tiếp bị đánh cho gãy xương tay. Phần tiếp nhận cú đấm sưng phồng lên, chuyển sang màu tím đậm. Có thể thấy được một quyền đó của Tuyết Nhan mạnh nhường nào.
Kéo giãn khoảng cách thành công, Tuyết Nhan đóng băng lại vết thương nhằm làm cho máu ngừng chảy rồi lạnh lùng nhìn Kim Long.
"Thì sao chứ, cũng chỉ là kéo dài thời gian mà thôi. Ở đây vẫn còn cách xa vũ khí lắm, liệu có thể thay đổi được gì chứ." Kim Long nói.
Tuyết Nhan không nói gì, chỉ đưa tay lên, nhẹ niệm:
"Tới đây!"
Đằng xa, cây tam xoa kích bỗng dưng chuyển động dữ dội.
Ầm một tiếng, nữ hoàng ong sau khi bị đóng băng vỡ thành từng mảnh rơi xuống đất.
Mà tam xoa kích sau khi thoát khỏi liền nhanh chóng bay về hướng Tuyết Nhan.
Mới đầu còn không hiểu nhưng sau khi nghe thấy tiếng động, Kim Long vội vã quay về nhìn đằng sau.
"Cái gì, mau cản nó lại! Tuyệt đối không được để ả lấy lại vũ khí." Kim Long nói.
Hoàng Anh cũng hiểu điều này nên vội vã lao lên cản Tuyết Nhan. Kim Long thì hướng tới tam xoa kích, muốn làm cho nó kẹt lại một lần nữa.
Hổ không gầm lại tưởng rừng không chủ. Ta không vũ khí liền nghĩ không biết đánh quyền.
Lùi một chân lại đằng sau, người hơi trùng xuống, tay phải dơ lên. Tuyết Nhan thôi động hồn lực của bản thân, tụ hết sức mạnh của cơ thể vào nắm đấm.
"Bách biến binh pháp, thập tam biến - vạn trọng sơn quyền."
Lại một quyền nữa được vung ra.
Một quyền này tuy không nhanh nhưng lại vô cùng mạnh mẽ, tưởng chừng như là có cả trăm ngọn núi đánh tới vậy.
Tuyết Nhan không chịu kém cạnh cùng đánh ra một quyền.
"Quang vinh cửu kích, đệ thất kích - không kích."
Trong quang vinh cửu kích có tổng cộng chín chiêu thức, không bị giới hạn bởi loại vũ khí có thể sử dụng, cũng tức là vũ khí nào cũng có thể sử dụng quang vinh cửu kích.
Mà trong chín thức này, mặc dù phần lớn đều cần vũ khí để thi triển nhưng vẫn có một thức là không cần, đó là thất kích.
Như cái tên, một đòn tấn công không cần vũ khí. Đòn này không trọng ở sức mạnh mà là tốc độ và sức xuyên phá.
Hai loại quyền pháp vừa lúc trái ngược nhau đối đầu với nhau.
Ầm.
Hai quyền va chạm, một tiếng chấn động vô cùng lớn. Mặt đất ở chỗ đứng của hai người vỡ vụn thành từng mảnh.
Đột nhiên cánh tay của Hoàng Anh rách toác ra, lực lượng vẫn không ngừng truyền đi làm cho cơ thể hắn đầy rẫy vết thương như muốn bị cắt đứt.
Đồng thời hắn cũng bị đánh bay về đằng sau, thất khiếu không ngừng chảy máu.
Đây là không kích sau khi được trải qua cải tiến để thích hợp với Tuyết Nhan hơn, tất nhiên sẽ đặc biệt hơn không kích bình thường.
Không thể không nói, hai bác đối với Tuyết Nhan thật sự là chăm sóc tận khe răng.
So sánh với đó, Phạm Thiên hầu như chẳng nhận được sự trợ giúp gì. Hoặc cũng có thể là do hắn không muốn dựa dẫm vào Lãnh gia quá nhiều nên không nhận.
Mà Tuyết Nhan sau khi va chạm với một quyền đó lại chỉ lùi lại vài bước, ngoài ra thì không có vấn đề gì.
Đây không phải do Tuyết Nhan mạnh mẽ mà là do một thời gian sử dụng hồn lực thúc đẩy, băng long thủ hộ đã hồi chiêu.
Một đòn đó của Hoàng Anh đều đã được kỹ năng này chịu hết cho nên Tuyết Nhan mới không hề hấn gì.
Không nhìn Hoàng Anh, Tuyết Nhan quay qua hướng Kim Long.
Vốn tưởng tam xoa kích giờ này đã bị khống chế nhưng không, không những đang giao chiến với Kim Long mà còn có thể đánh ngang nhau với hắn.
Nên nhớ, dù đã bị mất một tay, người thụ rất nhiều thương thế nhưng Kim Long vẫn là đỉnh cấp thiên tài, tam tinh thượng phẩm cấp bậc. Vậy mà một thanh vũ khí lại có thể một mình chống đỡ, lại còn đánh ngang nhau là điều không thể nào. Chỉ riêng việc nó tự mình chiến đấu thôi đã rất vô lý rồi.
"Đừng lề mề nữa, mau tới đây!" Tuyết Nhan nói.
Đạt được mệnh lệnh, tam xóa kích lập tức từ bỏ Kim Long, lao nhanh đến chỗ Tuyết Nhan.
Cầm chắc tam xoa kích, Tuyết Nhan làm tư thế phóng lao.
"Quang vinh cửu kích, đệ ngũ kích - ngạn."
Ném mạnh một cái, tam xoa kích lập tức biến mất, như tan vào hư không.
Từ tận đáy lòng, Kim Long cảm nhận được nguy hiểm mà trước nay chưa từng có, tim hắn đập nhanh như sắp đến điểm cuối của sinh mạng.
Không hề nghĩ ngợi gì nhiều, Kim Long sử dụng ra chiêu thức phòng thủ mạnh nhất của bản thân.
"Thương nguyên thiên pháp, thủ hộ thiên thương."
Thế nhưng là vô dụng, vào khoảnh khắc xuất hiện trở lại cây tam xoa kích đã cắm vào trái tim của hắn.
Hai mắt trợn tròn lên nhìn cây tam xoa kích chả biết từ lúc nào đã cắm trên người mình, trong ánh mắt tràn đầy sự bất ngờ, khó hiểu, không tin nổi,... Hắn không hiểu tại sao mình lại chết. Rõ ràng là hắn không nhìn thấy bất cứ thứ gì, cũng đã dùng ra chiêu thức phòng thủ mạnh nhất nhưng lại hoàn toàn không có tác dụng.
Kim Long mở miệng ra định nói gì đó nhưng đã không còn cơ hội. Cả người hắn bỗng dưng nổ tung, máu bắn lên tạo thành hình một đóa hoa bỉ ngạn khổng lồ rồi rơi xuống thành một cơn mưa máu.
Triệu hồi lại tam xoa kích, Tuyết Nhan nhìn về Hoàng Anh đang ở gần đó.
Bị dọa sợ lùi lại vài bước, Hoàng Anh lúc này chỉ còn lại sợ hãi. Ngoài sợ hãi chính là sự sợ hãi đến tột độ.
Chính con người này không, phải là con quái vật này. Sự xuất hiện của ả đã lật đổ hoàn toàn kết quả của trận đấu. Vốn dĩ thắng cuộc là của bọn hắn nhưng vì ả mà lại thua cuộc. Không những vậy còn bị toàn diệt chỉ còn lại mình hắn.
Lấy một đánh bốn, xoay chuyển cục diện, thay đổi vận mệnh, đem về chiến thắng cuối cùng.
Tuyết Nhan sẽ là bóng ma vĩnh viễn không thể xóa nhòa trong lòng hắn.
Không còn quan tâm bất cứ thứ gì nữa, Hoàng Anh lập tức sử dụng danh hiệu để chạy trốn.
"Cuộc đào thoát của kẻ thua cuộc."
Hoàng Anh hóa thành một đạo quang mang bay thẳng ra ngoài đấu trường.
Giọng hệ thống vang lên.
[Chủ thuật đã nhận thua, trận đấu kết thúc. Chiến thắng thuộc về phe nhân loại.]
[Trong vòng một tiếng sắp tới, phe chiến thắng sẽ được chọn một thứ bất kỳ của phe thua cuộc. Nếu không chọn thì tất cả sẽ được hiến lên cho vận mệnh.]
Không gian xung quanh bắt đầu sụp đồ, biến mất. Cả một đấu trường rộng lớn lại không còn chút vết tích. Tất cả chỉ như một giấc mộng.
Mà nếu có thể thì Phạm Thiên thật sự mong rằng đây là một giấc mộng.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống, truyện Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống , đọc truyện Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống full , Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống full , Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top