TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống

Chương 48: Là một


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Chương 48: Là một
Nhìn Phạm Thiên trở lại, trên người không một vết thương, Huyền Băng đứng hình không biết nên nói gì.
Mặc dù lũ sinh vật mô phỏng này rất yếu, mạnh nhất chỉ là nhị tinh đỉnh, hơn nữa còn rất ngu nhưng mà nó đông a. Thế mà một thằng nhóc lại có thể quét sạch hơn nghìn con mà không chút xây xước. Đây quả thực là bật hack chơi game mà.
Trở lại chỗ mọi người, Phạm Thiên mặc niệm trong đầu:
"Hệ thống, mở bảng cá nhân!"
Lập tức hai thông báo cùng giao diện xuất hiện trước mắt Phạm Thiên.
Đừng nói, hệ thống còn thật là rất thần kỳ. Rõ ràng hắn đã mù nhưng mấy thông báo của hệ thống vẫn nhìn rất rõ.
[Chúc mừng ký chủ đã lên cấp tứ tinh, thức tỉnh hồn kỹ mới. Xin mời tiếp tục cố gắng *mặt cười*]
[Nhờ hấp thu nguyện dịch trong cơ thể, ký chủ liên tục lên ba cấp đạt đến cấp bốn ba. Xin mời tiếp tục cố gắng.]
Tên: Phạm Thiên
Tuổi: 16
Đẳng cấp: 43
Chức nghiệp: hồn sư
Vũ hồn: long huyết chi lực
Hồn kỹ: luyện thể, long văn, binh thể,??? (chưa thức tỉnh), ý nguyện long giáp
Công pháp: chọc chó tuần thiên bộ, đoạn tử tuyệt tôn cước, bóp dú long trảo thủ, phật thiện thăng hoa chỉ,...
Túi đồ: 40 ô
Danh hiệu: phong thánh tu sĩ
[Ý nguyện long giáp: tuân theo ý nguyện của bản thân mà hồn lực sẽ hóa thành khác nhau long chiến giáp.]
Tuân theo ý nguyện của bản thân mà hóa thành chiến giáp khác nhau. Cái này cần phải thử nghiệm nhiều chút mới nắm rõ được.
"Mà sao tao không thể lĩnh ngộ thần kỹ vậy hệ thống. Dựa theo hệ thống tu tiên, mỗi khi đột phá được một đại cảnh giới đều sẽ có cơ hội lĩnh ngộ thần kỹ. Tao đã phải tuân theo quy tắc của hệ thống này, lên cấp thời điểm cần phải độ lôi kiếp rồi thì cái này cũng phải có chứ." Phạm Thiên mơ hồ hỏi.
Rõ ràng phải độ kiếp như bao người khác, ấy vậy mà đừng nói lĩnh ngộ, liền chút cảm giác thôi cũng không có. Đây không thể nào là do thiên phú của tao kém được a.
Lần trước cũng vậy thì thôi đi, độ kiếp kim đan lên cấp tam tinh không lĩnh ngộ được thì lần này nên được a.
[Hệ thống hồn lực là bản nguyên hệ thống. Tu luyện là trực chỉ căn nguyên thẳng đến tận cùng, sẽ không bị bất cứ hệ thống nào khác can thiệp.]
Phạm Thiên bĩu môi.
Ý là chỉ có tu luyện, lên cấp, rồi tu luyện, rồi lại lên cấp thẳng đến mãn thì thôi chứ gì. Nói là theo đuổi đơn giản mà hiệu quả cho văn, cho có chút mặt thôi chứ thật ra chính là không có cách nào để hệ thống khác can thiệp vô, chỉ có thể đi theo một đường.
Một cái nhàm chán hệ thống tu luyện. Cũng may cái thế giới này phát triển theo hướng trò chơi nên vẫn rất tốt, nếu không sẽ khô khan vô cùng. Còn khô hơn cả tu tiên chỉ có ngồi thôi nữa. Lúc đó không biết bộ dạng cái thế giới này như thế nào đây.
"Mọi người đều đột phá rồi chứ?" Phạm Thiên hỏi.
"Dạ rồi, vẫn may là không gặp chuyện gì." Âu Cơ gật đầu nói.
"Mày nghĩ tao là ai chứ, bây giờ hậu phương thằng Gióng cút được rồi, từ giờ để tao lo." Lạc Long vỗ ngực nói.
Tuyết Nhan không nói gì, chỉ để lộ ra khí tức của bản thân.
Thình lình, Tuyết Nhan vậy mà lại đạt tới tứ tinh trung phẩm. Lại còn không phải bình thường tứ tinh trung phẩm mà là cấp bốn năm, sắp đột phá tứ tinh thượng phẩm.
Trong khi Phạm Thiên chỉ có thể lên cấp bốn ba, tứ tinh trung phẩm. Ba người khác đều là cấp bốn hai, tứ tinh hạ phẩm thì Tuyết Nhan lại sắp đột phá thượng phẩm.
Cái này bật hack cũng quá lộ liễu đi, không kiêng kị cả. Như này làm sao để người khác sống đây. Không sợ bị ban tài khoản à.
Thánh Gióng vẫn bình tĩnh, gương mặt không chút thay đổi.
Sau bao lần bị đánh đập thì trái tim của hắn đã quá vững vàng để chịu tổn thương rồi. Chút đả kích này còn chưa đủ để dao động hắn. So ăn đống cơm hắn phải ăn hàng ngày, quá bình thường đến tầm thường.
"Đừng có nhìn chằm chằm như vậy. Đây là nhờ khí linh hấp thu nguyện dịch cùng nên mới đột phá được năm cấp thôi." Tuyết Nhan khó chịu nói.
Khí linh còn có thể chơi kiểu này.
Ba người bất ngờ.
Quả nhiên người so với người càng tức chết người mà.
"Không thể tin được, quả thật là không thể tin được mà." Huyền Băng vừa đi tới vừa nói.
Không chỉ một mình chiến đấu với thể mô phỏng, đồng thời lên cấp tứ tinh mà cả những người khác cũng lên cấp.
Trong đó một người lên cấp bốn ba, một người cấp bốn năm và ba người cấp bốn hai. Đều là đỉnh cấp thiên tài cấp bậc.
"Mấy đứa thật sự là vượt ngoài sức tưởng tượng. Học sinh trường Bắc Ninh đều như này ư."
Lạc Long chen ra nói:
"Chú cứ quá khen, làm sao lại có thể giỏi như thế được chứ. Cả trường cũng chỉ có năm chúng cháu là được như vậy thôi."

Bạn đang đọc bộ truyện Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống tại truyen35.shop

"..."
"..."
Huyền Băng cứng đờ.
Biết là mấy đứa giỏi nhưng không cần phải ảo tưởng như vậy đi, cả trường top một còn không có người khác so với mấy đứa được sao. Có cũng là cô bé cấp bốn năm kia, cả nước có vài người đạt cấp độ này mới đúng.
"Lui xuống!" Tuyết Nhan cốc đầu Lạc Long một cái thay Phạm Thiên.
"Vậy chú có việc gì không? Nói nhanh một chút vì chúng ta không có nhiều thời gian nghỉ đâu." Phạm Thiên nói.
Huyền Băng nhìn Phạm Thiên một chút. Thấy bốn người khác không phản ứng gì liền đoán đây là đội trưởng, nói:
"Được. Đợt sóng tiếp theo, số lượng thể mô phỏng sẽ tăng lên rất nhiều. Không chỉ vậy còn trở lên rất mạnh. Chú muốn hai đội thay vì đánh riêng lẻ phần mình thì phối hợp cùng chiến đấu, chống lại đợt sóng tiếp theo. Như thế nào, tốt cho cả hai bên."
Mặc dù thiên phú rất cao nhưng dù sao tuổi vẫn còn nhỏ, kinh nghiệm chiến đấu sẽ rất ít. Nhưng lại có cấp bậc cao, nếu phối hợp với đội của hắn thì hắn có thể chiếu cố, bù đắp được nhược điểm này. Như vậy mọi người sẽ thoải mái hơn chút, đợt tiếp theo cũng dễ hơn.
Phạm Thiên suy nghĩ một chút.
Dựa theo đợt sóng vừa rồi, thể mô phỏng hẳn sẽ xuất hiện càng nhiều theo thời gian. Cũng tức là ban đâu sẽ có số lượng ít nhất trong đợt sóng.
"Có thể, nếu như lúc đó thật không xoay sở được thì hai đội có thể phối hợp. Còn bây giờ, trước cứ để đó xem xét tình hình trước đã."
Còn không biết đối phương mục đích cụ thể là gì, sao có thể tùy tiện tiếp cận được chứ. Tốt nhất là đứng ngoài quan sát cái đã, xem có phát hiện được gì không.
"Được, cứ thỏa thuận vậy đi. Như vừa nãy, mỗi đội lo một phía, không chịu được thì lại gần nhau." Huyền Băng nói.
Phạm Thiên không ý kiến.
Như đợt sóng đầu tiên, phía của Huyền Băng xuất hiện thể mô phỏng trước.
Sau đó không lâu phía của Phạm Thiên cũng xuất hiện thể mô phỏng.
"Mấy đứa đứng đó, anh đi xử lý bọn chúng."
Nói rồi Phạm Thiên lại muốn xông vào giữa đám mô phỏng thể.
Bỗng một cánh tay túm hắn lại, không cho đi.
"Anh vẫn định một mình chiến đấu à." Tuyết Nhan nói.
"Đúng vậy a, dù sao cũng có ít, mấy đứa nghỉ dưỡng sức đi. Một mình anh lo được." Phạm Thiên gật đầu nói.
"Anh thật sự cho rằng bản thân một mình lo được sao. Ít thì sao chứ, chúng xuất hiện liên tục thì số lượng bây giờ có ý nghĩa gì. Bọn chúng thấp nhất cũng là tam tinh thượng phẩm, còn có cả tứ tinh trung phẩm. Anh lo được sao."
"Không sao thật mà, anh lo được. Mấy đứa cứ ngồi đó nghỉ là được rồi." Phạm Thiên nói.
Giọng Tuyết Nhan cao hơn, càng lớn hơn.
"Là anh không tin tưởng bọn em. Hay là anh cho rằng bọn em là gánh nặng. Đừng quên em mới là người cứu mọi người. Em mới là người mạnh nhất. Có thì cũng phải là em một mình chiến đấu chứ không phải anh. Em không quan tâm anh thấy có lỗi hay gì cả cũng không biết anh đang thấy gì. Chỉ một điều thôi, em không muốn anh đi chịu chết. Được chứ."
"Đừng có cố, bọn em luôn bên anh mà, em luôn bên anh mà. Nên đừng có cố. Bọn em không cần anh bảo vệ, bọn em tự lo được. Thứ bọn em cần là cùng ánh sát cánh chiến đấu chứ không phải đứng một chỗ chờ bảo vệ. Cho nên, đi cùng bọn em. Được không?"
Đến cuối cùng, cảm xúc của Tuyết Nhan đã có chút không giữ được, muốn bộc lộ ra ngoài.
Cô sao lại không hiểu Phạm Thiên định làm gì chứ. Không chỉ cô mà cả ba người khác đều hiểu.
Họ đều biết rằng Phạm Thiên muốn một mình chiến đấu. Thà rằng để bản thân gặp nguy hiểm cũng không muốn người khác gặp. Có thể trả giá đắt để đổi lấy an toàn của mọi người. Đặc biệt là sau trận chiến với Hoàng Anh, điều này càng được thể hiện rõ ràng, càng mạnh mẽ hơn. Hiển nhiên là vì điều đó đã kích thích đến Phạm Thiên.
Sau vụ đó, Phạm Thiên đã thay đổi rất nhiều. Không phải hành động hay suy nghĩ mà là cách nhìn người, phân loại người và rất nhiều điểm khác.
Nhưng vừa rồi, khi đợt sóng đầu tiên xuất hiện bọn họ vẫn còn quá yếu. Còn chưa tự lo được cho an toàn của bản thân thì sao lo cho người khác được chứ. Nên bọn họ không còn cách nào khác ngoài đồng ý để Phạm Thiên đi còn bản thân được bảo vệ.
Nhưng bây giờ, tất cả mọi người đều đã đột phá lên tứ tinh rồi. Thể mô phỏng cũng đã trở nên mạnh hơn. Sao có thể tiếp tục để Phạm Thiên một mình chiến đấu đây.
Có chết cũng phải chết cùng nhau.
Phạm Thiên sững sờ nhìn Tuyết Nhan. Rồi nhìn Âu Cơ, Lạc Long, Thánh Gióng ba người.
Cả bốn người đều có chung một ý nghĩ, một mong muốn.
Nhìn vào ánh mắt Tuyết Nhan, Phạm Thiên mềm lòng.
"Anh xin lỗi! Đúng vậy, chúng ta là một đội, một gia đình thân thiết. Chúng ta không nên bỏ nhau mới đúng. Mọi người liệu có nguyện ý đi cùng thằng này để gặp nguy hiểm không."
"Nhưng nói trước, an toàn của mọi người anh vẫn sẽ đặt nên hàng đầu. Điều này không thể thỏa thuận, bằng mọi giá anh sẽ đảm bảo mọi người được an toàn."
Phạm Thiên nghiêm túc nói.
"Anh lo mọi người em lo anh." Tuyết Nhan mỉm cười ôm trầm lấy Phạm Thiên.
Lấy ra cây tam xoa kích, Tuyết Nhan xông thẳng về trước nghênh địch.
"Gặp nguy hiểm là tao chạy trước đấy, không đợi mày đâu." Lạc Long vỗ vai Phạm Thiên nói.
Âu Cơ nhìn Phạm Thiên gật đầu.
"Đi thôi, không định để bọn tao đánh một mình đó chứ." Thánh Gióng lấy ra cây tre, đi qua nói.
"Ờ. Đi thôi, hôm nay giết cái sảng khoái rồi về mở đại tiệc, Long bao."

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống, truyện Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống , đọc truyện Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống full , Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống full , Tận Thế Tinh Cầu Hệ Thống chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top