Chương 47: Độ kiếp nguyên anh. Tấn cấp tứ tinh.
[Thời gian đã hết, đề nghị ký chủ mau chóng chuẩn bị cho sự kiện cuối cùng.]
[Xin nhắc lại, thời gian sử dụng hồn lực trì đã hết, ký chủ mau chóng chuẩn bị sẵn sàng cho sự kiện cuối cùng.]
Liên tục hai thông báo vang lên trong lòng của năm người làm cả năm tỉnh lại.
"Đã hết rồi sao, sao lại nhanh vậy nhỉ." Lạc Long tiếc nuối.
Âu Cơ cùng Thánh Gióng cũng thấy tiếc. Dù sao cơ hội tu luyện xả láng như này đâu có lần hai.
"Được rồi, đừng ham nữa. Cả bọn đều sắp đạt đến cực hạn rồi, ham cái gì." Phạm Thiên đứng dậy nói.
Quần áo trên người hắn dần biến đổi, hóa thành một bộ đồ đơn giản gồm một cái quần bò và một áo cộc. Tất nhiên là không thiếu một cái kính cùng những phụ kiện khác như giày và găng tay rồi.
"Anh Thiên à, tóc anh bây giờ đã trắng rồi lại còn làm hẳn một cây trắng như vậy nữa, có chút chói mắt a." Âu Cơ nói.
Với một người con gái thích cái đẹp như cô thì bộ đồ này thật sự quá xấu, quá quê mùa rồi.
"Đưa quyền khống chế chỗ hồn lực này cho em!" Âu Cơ đặt tay lên người Phạm Thiên nói.
Phạm Thiên ngoan ngoãn bỏ đi sự khống chế của mình với phần hồn lực này.
Cảm nhận được quyền khống chế, Âu Cơ lập tức bắt tay vào việc. Chỉ một hồi, một bộ đồ đẹp tuyệt vời đã xuất hiện và được Phạm Thiên mặc lên.
"Á đù, anh, anh, mau làm cho cả anh nữa." Lạc Long hô.
Nhìn Lạc Long một cái, Âu Cơ bĩu môi nói:
"Tự túc đi, anh là trẻ con à mà việc này cũng nhờ."
Mặt Lạc Long hiện lên đầy dấu chấm hỏi hỏi chấm. Giống như đang muốn nói rồi anh là chồng em hay em là vợ anh mà vi diệu quá vậy.
Thánh Gióng thấy cảnh này liền cười trên nỗi đau của người khác, thế là cả hai lại lao vào đánh nhau.
"Nguyện dịch ở đây thật đặc biệt, chỉ cần mang ra khỏi hồ quá một phút liền biến thành nước lã, không sử dụng được." Tuyết Nhan nói.
Mọi người quay sang nhìn, thấy Tuyết Nhan đang cầm một cái lọ chứa đầy nước lã trong tay.
"Ở đây có một trận pháp đặc biệt. Tuy anh không biết là trận pháp gì nhưng chắc là do nó đi. Đừng quan tâm nữa, thu hoạch chuyến này vậy cũng đủ rồi, tham thì thâm đó." Phạm Thiên nói.
Tuyết Nhan gật đầu rồi tiến đến dìu Phạm Thiên.
Lúc này, hệ thống lại xuất hiện và đưa ra thông báo.
[Sự kiện kết thúc: thiên ngoại tà mà.]
[Nội dung sự kiện: chủ hệ thống đã dựa theo một vài loại sinh vật và mô phỏng ra chúng. Nhiệm vụ của tất cả những người tham gia là chiến đấu và chiến thắng, tiêu diệt để sống sót.]
[Loại hình sự kiện: bắt buộc. Tất cả những người từ tam tinh thượng phẩm trở nên đều phải tham gia.]
[Hình phạt: không có.]
[Phần thưởng:????]
[Lưu ý: tuy rằng được đưa đến một chiều không gian khác nhưng tất cả mọi thứ đều là thật, không phải ảo ảnh mô phỏng. Thu hoạch cùng cái chết thật sự tồn tại nên hãy cẩn thận. Chúc các người chơi may mắn.]
Kèm theo đó là một cái đồng hồ đếm ngược, chỉ còn mười phút nữa sự kiện sẽ bắt đầu.
"Hệ thống lại làm ra cái yêu thiêu thân gì nữa đây trời." Phạm Thiên than vãn.
Bắt buộc toàn bộ những người từ tam tinh thượng phẩm trở nên phải tham gia. Lại còn cảnh báo về cái chết nữa thì tỉ lệ tử vong chắc không thấp đâu.
"Long, sao tao không thấy thông tin gì về cái vụ này trong chỗ tài liệu mày đưa vậy."
"Tao cũng không biết a, trong lịch sử làm gì có chuyện này xảy ra. Cùng lắm là sau khi kết thúc sự kiện lại có một sự kiện nhỏ diễn ra thôi, lại còn không ép buộc nữa. Loại tình huống này còn là lần đầu trong lịch sử đó a." Lạc Long cũng khó hiểu.
"Mau chuẩn bị đi, có lẽ vừa tới chúng ta liền sẽ phải chiến đấu ngay đó." Tuyết Nhan nói.
Tất cả mọi người đều cảnh giác chờ sự kiện bắt đầu.
Phạm Thiên thả ra thần thức, thời thời khắc khắc chú ý xung quanh.
Mười.
Chín.
Tám....
Ba.
Hai.
Một.
Một lực hút quen thuộc xuất hiện đem tất cả những người đủ điều kiện rời đi.
[Thành viên yêu cầu của một đội: 10]
[Những đội không đủ người sẽ được ngẫu nhiên bổ sung thành viên.]
Năm người Phạm Thiên xuất hiện tại một đồng bằng rộng bát ngát.
Ngay sau đó cũng có năm người khác được dịch chuyển tới theo.
Vừa thấy sự xuất hiện của đối phương, cả hai bên đều lập tức sẵn sàng chiến đấu.
Ai biết bên kia là ai, nếu là kẻ địch thì xui rồi. Còn nếu là yêu tộc thì càng xui.
Dần dần, quang mang tản đi, hai bên nhìn rõ mặt của nhau.
"Đậu má lão trọng tài." Lạc Long bật thốt lên.
"Cậu nhóc quảng cáo." Huyền Băng nói.
"Chẳng phải bác đã là ngũ tinh rồi sao, làm thế nào lại xuất hiện ở đây?" Âu Cơ thắc mắc hỏi.
"Tiểu thư Âu gia, sao toàn con nhà giàu thế này. Một đám con nít, công tử ấm sao chiến đấu được a."
Nhìn một vòng, Huyền Băng không nhịn được mà đau đầu.
Còn tưởng gặp được lão thủ thì tốt rồi, hai bên có thể phối hợp. Bây giờ tốt, có khi lát nữa còn phải bảo vệ ngược lại ấy chứ. Cũng không biết mấy đứa này là trốn ở góc nào mà sống được tới giờ.
Huyền Băng không đánh giá cao năm người Phạm Thiên cho lắm. Tuy trận đấu ở giải trường năm người đã thể hiện rất tốt nhưng chung quy đó vẫn là thi đấu, còn đây là hoang dã, bất cứ lúc nào cũng có thể chết.
"Được rồi được rồi, bảo vệ liền bảo vệ đi. Với lại đừng gọi bác, gọi chú được rồi, chú còn chưa già đến vậy."
Phạm Thiên ở đằng xa trầm ngâm.
Vậy mà lại tự trảm tu vi, giảm xuống cấp bậc còn tam tinh đỉnh để tham gia sự kiện. Bốn người khác cũng đều là tam tinh đỉnh.
Hơn nữa, năm người này tựa hồ là cùng một thế lực, ngay từ đầu đã đi cùng nhau. Mục tiêu chính là cái sự kiện này.
Nếu là nhắm tới sự kiện cuối cùng vậy chỉ có thể là nhắm tới vật mô phỏng mà hệ thống làm ra, vì chỉ có duy nhất thứ đó là đặc biệt.
Phạm Thiên không khó hiểu việc làm sao mấy người này lại biết trước sẽ có sự kiện mà nhắm tới. Thế giới rộng lớn như vậy chức nghiệp gì mà chả có. Tiên tri cũng không ngoại lệ.
Có lẽ thế lực đằng sau Huyền Băng đã thấy được điều gì đó nên mới cử Huyền Băng đi.
Có điều, thứ gì có thể khiến cho thế lực này sẵn sàng hy sinh một vị ngũ tinh cường giả để đạt được kia chứ. Một thế lực như vậy hẳn là không thiếu tam tinh mới đúng.
Luồng suy nghĩ của Phạm Thiên bỗng bị đánh gãy bởi tiếng của hệ thống.
[Sinh vật mô phỏng đã xuất hiện.]
"Cẩn thận, mấy đứa bảo vệ tốt cho bản thân. Chúng ta lên!"
Huyền Băng nói rồi dẫn theo bốn người khác tấn công.
Không hổ là đã từng ngũ tinh cường giả, sức chiến đấu không phải dạng vừa. Nếu chỉ có thế này thì đúng là chả làm khó gì được bọn họ.
"Mấy đứa có cảm nhận được không?" Phạm Thiên hỏi.
"Ý anh là..." Âu Cơ ngập ngừng.
"Đúng vậy, ở đây chúng ta đã không còn bị giới hạn nữa, có thể đột phá lên tứ tinh." Phạm Thiên nói.
Từ ba lên bốn là một lằn ranh, khác biệt giữa hai cấp bậc này là rất lớn, gần như không thể vượt qua.
Ở tam tinh chỉ có thể coi là đang làm quen trò chơi mà tứ tinh chính là người chơi lâu năm.
Sau khi đột phá tứ tinh, mọi kỹ năng đều đã có thể sử dụng không còn bị giới hạn về cảnh giới. Tuy uy lực vẫn có hạn chế nhưng tác dụng lại có thể phát huy ra toàn bộ.
Không chỉ vậy, tứ tinh là thời điểm mà đặc chất của một người cùng chức nghiệp được thể hiện ra rõ nét nhất.
Nếu Lạc Long trong thời điểm còn là tam tinh, không thấy rõ được sự khác biệt giữa nó và chiến binh bình thường thì khi lên tứ tinh, thuộc tính phụ trợ sẽ được bộc lộ rõ nhất.
Đổi thành hệ thống tu tiên, vậy đó chính là đột phá lên nguyên anh cảnh giới. Nguyên anh cảnh, cảnh giới đã có thể sử dụng hồn pháp, cảnh giới quyết định hướng tu luyện của mỗi tu sĩ. So với hệ thống hồn lực, tu tiên cũng không khác biệt gì, đều là một cấp bậc vô cùng quan trọng.
Đây giống như là phong cách chơi của một người chơi game vậy. Chỉ có đột phá lên tứ tinh thì mới chính thức coi là có tương lai.
"Không ổn, phía sau cũng xuất hiện một đám khác." Huyền Băng kêu lên.
Lại một đám sinh vật mô phỏng nữa xuất hiện ở gần chỗ năm người Phạm Thiên.
Chúng có đa dạng ngoại hình, người có, yêu có, thú có. Mỗi cái đều trông không khác gì sinh vật bình thường nhưng lại tỏa đầy bạo ngược khí tức. Nó cho người khác cảm giác hủ thực, ô uế, tà ác, bẩn thỉu, tất cả những thứ bẩn thỉu trên thế gian này.
Đôi mắt biến thành đen xì, cả người liên tục tỏa ra hắc khí. Thần trí tựa hồ không rõ ràng, không biết là do hệ thống mô phỏng như vậy hay vốn là vậy.
"Mau, hai cậu mau tới đó hỗ trợ!" Huyền Băng nhanh chóng cử ra hai người đi giúp đỡ.
"Bốn đứa tập chung đột phá đi, đám này để anh cầm chân cho."
Nói rồi Phạm Thiên lao thẳng vào trong đám sinh vật mô phỏng.
"Ngu xuẩn."
Hai người được Huyền Băng cử đi thấy cảnh này không nhịn được thầm mắng.
Đột nhiên, trên bầu trời bắt đầu tụ hội hắc vân. Ngay sau đó một đạo sấm sét đánh thẳng xuống chỗ đám sinh vật mô phỏng.
"Cái gì vậy." Tất cả mọi người bất ngờ kêu.
Trong đám sinh vật mô phỏng, Phạm Thiên du tẩu khắp nơi, thanh kiếm trong tay như lưỡi hái tử thần thu gặt sinh mạng của đám mô phỏng thể.
Tự dưng lại có được người gánh lôi kiếp thay, Phạm Thiên mừng quá đỗi.
Bởi vì đã tu luyện hệ thống tu tiên nên tất nhiên Phạm Thiên phải tuân theo quy tắc của hệ thống tu luyện này.
Từ kim đan đột phá lên nguyên anh sẽ có thiên kiếp để thử thách tu sĩ, đồng thời cũng là một cơ hội tẩy tủy phạt cốt, rèn luyện cơ thể rất tốt.
Tuy rằng Phạm Thiên có nắm chắc vượt qua thiên kiếp nhưng đã có người chịu gánh hộ thì hắn cũng không ngại.
Thiên kiếp có sát thương đặc biệt cao đối với đám tà vật như này, chỉ cần trúng một đợt lôi kiếp liền tan thành tro bụi, dùng rất tốt. Dù cho sinh vật mô phỏng xuất hiện ngày càng nhiều cũng chỉ là hiến mạng.
Phạm Thiên dẫn theo thiên kiếp du tẩu khắp nơi, dọn sạch chiến trường khiến cho ai cũng phải há hốc mồm.
Nửa tiếng sau, rốt cuộc sinh vật mô phỏng không xuất hiện nữa. Vừa lúc thiên kiếp kết thúc, Phạm Thiên thành công tấn cấp nguyên anh, đồng thời mượn nhờ cơ hội này hấp thu toàn bộ chỗ nguyện dịch trữ trong cơ thể, lên một lần ba cấp trở thành cấp 43.
[Người chơi có năm phút để nghỉ ngơi, sau năm phút đợt sóng thứ hai sẽ tới.]
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!