Sắc mặt của Doanh Thừa Phong thoáng ngưng trọng. Suy nghĩ lúc đầu của hắn vô cùng đơn giản, đó chính là ỷ vào sự tồn tại của Trí linh để phục chế toàn bộ động tác của thúc thúc. Nhưng khi được thiếu nữ nhắc nhở, hắn mới tỉnh ngộ.
Linh văn là một thứ không hề đơn giản.
Mặc dù hắn chưa bao giờ tận mắt chứng kiến quá trình quán linh, nhưng đối với phương diện này thì cũng không phải là chẳng biết gì.
Vũ khí có linh văn được quán linh sẽ trở thành Linh khí nên uy năng của nó cũng sẽ được đề cao. Chẳng qua vật này cũng giống như mạng điện và đường truyền Inte ở kiếp trước: điện trở và các điểm nối càng nhiều thì sự tiêu hao càng lớn.
Mà điểm dừng hắn đã lưu lại trên trường kiếm cũng giống như các điện trở và các điểm nối ở kiếp trước.
Nhẹ nhàng thở dài một hơi, Doanh Thừa Phong khẽ lắc đầu nói: "Chân khí của ta không đủ nên cũng không còn cách nào khác."
Thiếu nữ tiếc hận nhìn trường kiếm, hỏi: "Sư phụ của ngươi rốt cuộc là ai? Vì sao không nói cho ngươi biết trước khi chân khí đạt đến tầng năm thì không nên tùy tiện khắc linh văn lên binh khí?"
Doanh Thừa Phong ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt lúng túng. Trong lòng hắn thầm nghĩ: “Nếu chân khí của ta đạt đến tầng ba, tầng bốn thì thúc thúc nhất định sẽ nói cho ta biết. Chẳng qua Dưỡng Khí Công của ta mới tầng một... Đoán chừng ngay cả thúc thúc cũng không nghĩ rằng ta dám cả gan khắc loạn linh văn lên thân kiếm đâu mà.”
Thiếu nữ nghiêng đầu, thấy vẻ mặt của Doanh Thừa Phong thì sự tò mò càng dấy lên trong lòng. Nàng nói: "Hắc, ngươi còn chưa nói cho ta biết tu vi chân khí của ngươi tầng mấy?"
Da thịt trên mặt Doanh Thừa Phong khẽ giần giật, rốt cục thì cũng bình thường rồi nói: "Nhiều nhất một tháng, nhất định ta sẽ tấn thăng chân khí lên tầng hai."
"À, ừ... Cái gì?" Thiếu nữ liền giật mình, đôi mắt đẹp của nàng trợn tròn nhìn hắn tràn ngập sự khó tin nói: "Ngươi, đừng nói với ta là ngươi mới chỉ là tu sĩ tầng một nha!"
Tức giận nhìn nàng, Doanh Thừa Phong nói: "Tầng một thì sao chứ!?" Thanh âm của hắn tăng cao: "Chẳng lẽ cô không nghe thấy, qua một tháng nữa là ta có thể tấn thăng tầng hai sao?"
Trong mắt một thiên tài tu luyện như nàng, chân khí tầng một và chân khí tầng hai cũng chẳng khác biệt là bao. Chẳng qua, khi nhìn vào trường kiếm trong tay, trong lòng nàng không khỏi kinh hãi.
Tầng một, chân khí của thiếu niên cùng tuổi trước mặt nàng chỉ là tầng một. Chuyện này cũng không có gì đáng ngạc nhiên nhưng chẳng qua chỉ với chân khí tầng một mà dám khắc linh văn lên thân kiếm?! Đây tột cùng là to gan lớn mật không biết tự lượng sức, ngu ngốc hay thiên phú kỳ tài, hoặc có huyền cơ gì khác?
Ánh mắt một lần nữa dời xuống trường kiếm, thiếu nữ không tự chủ quán thâu chân khí vào.
Lần này, nàng cũng không kiểm tra qua loa mà trầm mặc chú ý, chân chính quan sát.
"Hở?" Từ trên khuôn mặt thanh tú của nàng, đột ngột thoáng hiện vẻ kinh ngạc, ngay sau đó sự kinh ngạc giống như một loại bệnh nhanh chóng lan khắp khuôn mặt nàng.
"Thế thì sao?" Doanh Thừa Phong phẫn nộ hỏi.
"Không thể nào!" Mãnh liệt ngẩng đầu lên, thiếu nữ nói: "Linh văn trên thanh trường kiếm này thật là do ngươi khắc sao?"
Doanh Thừa Phong ưỡn ngực lên đáp: "Tất nhiên là ta!"
Thiếu nữ thoáng do dự một lúc rồi nói: "Ngươi có thể khắc linh văn lên thân kiếm một lần nữa cho ta xem được không?"
Trong lòng của Doanh Thừa Phong hồ nghi vạn phần. Chẳng qua, chỉ do dự một thoáng thì hắn liền đồng ý. Khắc linh văn cũng không phải là chuyện gì ghê gớm, cho dù nàng không thỉnh cầu thì mình cũng sẽ tiếp tục. Lúc này có làm chuyện thuận nước giong thuyền lần nữa thì tính toán làm quái gì!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!