TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Vay tiền luôn luôn là một chuyện cực kỳ gian nan.
Diệp Hoan bây giờ có thể cảm nhận được sự tuyệt vọng của Lưu Tử Thành, thực ra cái này cũng trách hắn bình thường ăn nói quá ti tiện. Lúc nào hắn cũng thật thật giả giả, làm cho người ta không biết lúc nào hắn thật lòng, lúc nào hắn đùa cợt. Chu Mị căn bản không xem lời hắn nói là sự thật nên cô tự động quyết định không thèm đếm xỉa.
Hắn tính toán, đánh giá độ thành thật của mình trong lòng Chu Mị là con số âm, giống như thằng bé rắm thối la hét "Sói đến đây" trong truyện ngụ ngôn.
Diệp đại thiếu gia khó khăn vất vả lắm mới nảy mầm chút tâm tư sự nghiệp nho nhỏ, ấy vậy mà còn chưa bắt đầu đã gặp khó khăn. Loại khó khăn này tất cả nam nhân có lòng muốn xây dựng sự nghiệp đều gặp phải: Không có tiền.
Đến bây giờ Diệp Hoan vẫn cảm thấy như mình đang mơ.
Mấy tháng trước kia, hắn vẫn còn phát sầu vì vài đồng tiền thuê nhà, mỗi khi đến lúc nộp tiền nhà giống như là ngày chết sắp đến, ngay cả muốn phóng cái rắm cũng phải kẹp đít lại sợ kinh động đến lão già Vương chủ nhà. Vài tháng trôi qua, hắn vẫn rầu rĩ, bất quá bây giờ hắn phát sầu vì 100 triệu, nhìn thế nào cũng là nỗi ưu sầu thật cao cấp nha, vài ba đồng tiền thuê nhà trước kia sao có thể so sánh?
Hiện tại, Diệp Hoan đi đâu cũng bày ra khuôn mặt khóc lóc thảm thiết. Từ khi bước vào vòng xoáy giàu sang, cái khác học không xong nhưng cái loại khí chất sầu muộn này của giới thượng lưu hắn đã học thật giống rồi, đều là buồn vì tiền. Do đó hắn suy đoán, chả lẽ đám người thượng lưu mặt buồn rầu kia đều đang bị một khoản nợ khổng lồ đốt mông sao?
Thiếu tiền thì phải nghĩ biện pháp kiếm tiền, từ ngày bước vào xã hội, hầu như ngày nào hắn cũng trải qua cảnh vặt đầu cá vá đầu tôm, chưa từng trải qua sự giàu sang, trong trí nhớ vĩnh viễn thiếu tiền là nhiều nhất.
Giờ bàn tay đếm một vòng, những kẻ có tiền mà hắn biết thì mẹ hắn Chu Dung và Chu Mị, hai người này không trông cậy được rồi, Diệp Hoan mở không nổi miệng, còn một người là Liễu Mi nhưng đã lâu rồi không có liên lạc.
Sau khi công ty Hồng Hổ ở Ninh Hải bị tạm dừng hoạt động để điều tra, do có Diệp Hoan can thiệp nên mấy ngày sau liền hoạt động trở lại. Nhưng sau sự kiện đó, người phụ nữ mạnh mẽ này vô cùng quyết đoán giống như phong thái của một đại tiểu thư hắc bang, tay ngọc vung lên, triệt để đóng cửa tất cả các công ty dưới danh nghĩa Hồng Hổ có dính đến hắc đạo, ví dụ như các quán bar, vũ trường, cho vay nặng lãi...Những nhân viên làm việc ở đó đều bị đưa vào tổng công ty trải qua huấn luyện nghiêm khắc. Sau đó chọn ra những người đứng đắn nghiêm chỉnh, thành thật làm công kiếm tiền.
Tái ông mất ngựa, chưa chắc đã phải là họa, đối với công ty Hồng Hổ mà nói, việc chính quyền Ninh Hải ra tay chấn chỉnh lại an ninh trật tự rất hợp ý Liễu Mi. Cô thuận thế cải tạo một bang phái xã hội đen nổi tiếng thành một công ty lớn nghiêm chỉnh. thực hiện tẩy trắng hoàn toàn.
Advertisement
Từ sau khi Diệp Hoan nhận lại cha mẹ, có liên lạc với Liễu Mi mấy lần. Khi biết tình trạng hiện tại của Hồng Hổ, hắn vô cùng bội phục sự kiên nghị và quyết đoán của nữ cường nhân này.Việc làm quyết đoán này không khác gì dùng dao tự cắt đi khối u nhọt trên cơ thể, rất nhiều người đàn ông không thể làm được nhưng Liễu Mi lại làm được.
Cô nàng quyết đoán này... có lẽ sẽ quyết đoán xuất ra một trăm triệu chăng?
Diệp Hoan đang suy nghĩ có nên điện thoại cho Liễu Mi để vay tiền hay không thì điện thoại vang lên.
Trên màn hình, dòng tên Liễu Mi nhấp nháy trên màn hình.
Diệp Hoan nở nụ cười, thế này mới gọi là tâm hữu linh tê (người có lòng thì suy nghĩ giống nhau, thường dùng để chỉ tình cảm giữa nam và nữ), đang định gọi thì cô ấy đã gọi tới trước rồi. Cô ấy chủ động gọi tới, cái này gọi là thiên đường có lối cô không đi, địa ngục không cửa lại đâm vào...
Diệp Hoan lập tức bắt, giọng nói thanh thúy đầy kiêu ngạo của Liễu Mi truyền đến
Advertisement
"Tiểu trợ lý, tiểu hỗn đản, anh mấy tháng rồi không đi làm. Nói cho anh biết, tiền lương của anh đã bị tôi khấu trừ thành số âm, anh trả tiền tôi đi!"
Diệp Hoan kìm hoãn phiền muộn nói: "Sao cô không dứt khoát đuổi việc tôi cho xong?"
Liễu Mi hừ hừ, nói: "Nghĩ hay lắm, đuổi việc anh ai trả tiền tôi? Anh tính xem, lương mỗi tháng của anh là 4000 đồng. Anh bỏ việc một ngày sẽ khấu trừ 300 đồng, một tháng ba mươi ngày, anh bị khấu trừ 9000 đồng. Vậy là mỗi tháng anh phải nộp thêm cho tôi 5000 đồng. Đúng là một khoản thu vào không nhỏ nha. Cho nên, tôi không đuổi việc anh, anh cứ tiếp tục bỏ bê công việc đi, nhớ rõ mỗi năm nộp cho tôi 60.000 đồng tiền phạt”
Diệp Hoan lau mồ hôi: "Tính toán thật rõ ràng nhỉ, đi ra ngoài đong nước mắm khẳng định sẽ không thiệt thòi..."
Liễu Mi khẽ nói: "Tính toán đơn giản như vậy tôi đương nhiên làm được, tôi còn chưa có tính bắt anh nộp tiền lãi suất nộp phạt chậm hàng tháng đấy.."
"Lão bản quả nhiên đều là hạng người tâm ngoan thủ lạt..."
Liễu Mi cười đắc ý hai tiếng, sau đó bên kia trầm mặc một lúc, nửa ngày sau, truyền đến thanh âm u oán.
"Diệp Hoan, từ khi anh rời khỏi công ty, rất ít liên lạc với tôi, anh... anh có phải không xem tôi là bạn bè không?"
Diệp Hoan mãnh liệt nhảy dựng lên, thâm tình nói: "Liễu tổng, nói thật, tôi rất nhớ cô..."
"Thật chứ?" Trong giọng nói của Liễu Mi không đè nén được niềm hân hoan.
"Thật! Lâu như vậy không gặp cô, giọng nói và dáng điệu của cô luôn quanh quẩn trong đầu tôi, bám riết giống như quỷ vậy... Không đúng! Nó giống như mối tình đầu khắc cốt ghi tâm không thể nào quên được..."
"Vậy sao anh không thường xuyên đến thăm tôi? Kể cả điện thoại cũng không thèm gọi." Liễu Mi bất mãn nói.
"Tôi bận công việc thật mà..." Lời nói của Diệp Hoan mang theo một ý vị bất đắc dĩ rõ ràng, lý do vô cùng chính đáng mà những người thành công rất thích dùng
"Hừ hừ, anh lên làm ông chủ lớn rồi, chướng mắt người tiểu đả tiểu nháo(ý chỉ làm công việc trong phạm vi nhỏ hẹp, mang ý nghĩa trêu đùa, hài hước.) tôi đây rồi.
"Tôi nói thật. Tôi quả thực rất bận, vừa xong việc xây dựng viện phúc lợi thì lại có chuyện khác nảy sinh. Liễu tổng, cô cũng là một bà chủ thành công, cô có lẽ cũng hiểu được người thành công tựa như những con lừa vậy, cứ quay tròn trong cái vòng luẩn quẩn vĩnh viễn không bao giờ ngừng, thứ ăn vào là cây cỏ, thứ cho ra lại là sữa đậu nành…." (DG: Thanh niên lại lảm nhảm linh tinh)
Bạn đang đọc bộ truyện Thái Tử Bụi Đời tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thái Tử Bụi Đời, truyện Thái Tử Bụi Đời , đọc truyện Thái Tử Bụi Đời full , Thái Tử Bụi Đời full , Thái Tử Bụi Đời chương mới