TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái

Chương 5: 5


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Editor: Chymteo

Bùi Miểu đã hoàn toàn từ bỏ cái tên Vương Nhị Cẩu, cậu ta liệt kê kế hoạch cả một quyển sổ, thề sẽ thay thế được vạn nhân mê thụ làm con cưng của thế giới.

Hôm nay chính là ngày Lê Lạc và tổng tài Thẩm Quý Trầm gặp gỡ, Bùi Miểu nói bóng gió một hồi quả nhiên Lê Lạc vốn định đến con phố này để đi chơi nhưng cuối cùng bị cậu ta tìm lý do đẩy Lê Lạc đi chỗ khác.

"Hừ." Sau khi vuốt phẳng góc quần áo, Bùi Miểu nhìn về phía góc đó, thấy Thẩm Quý Trầm đã vững bước đi vào, cậu ta nhanh chóng thu lại vẻ mặt, bình thản đi vào con hẻm.

Dọc theo vách tường đi vào trong có lối đi vào giữa quán trà, có thể rẽ vào khu ẩm thực ẩn phía sau của quán. Hầu hết những người ở đây đều là khách quen, khách từ nơi khác đến rất ít khi tìm đến góc quán này.

Bùi Miểu xếp hàng đi vào trong cửa tiệm bánh ngọt "Đầu bếp Lưu tự làm", bí mật quan sát phía sau. Một phút sau, Thẩm Quý Trầm đi tới xếp ở hàng sau, mặc cho nước thải uốn khúc ở góc, mặt y cũng không chút thay đổi, vẫn đứng ở đó như một người mẫu.

Trong lòng Bùi Miểu mừng thầm: Cho dù có bỏ qua những người đàn ông chất lượng tốt khác thì người trước mắt này cũng đủ để mình vui rồi.

Trong tiệm bánh ngọt chỉ có một ông chú bận rộn, phải một lúc sau mới đến lượt.

Bùi Miểu thản nhiên chỉ vào mấy miếng bánh ngọt, thản nhiên hỏi: "Chú à, tại sao không định mở lâu dài nữa vậy?"

Đầu bếp Lưu không dừng lại, "Công việc làm ăn không được như ý, làm việc cũng không kiếm lời, ngày càng lớn tuổi rồi, nên quên đi."

"Thật đáng tiếc, cháu còn đang định học cách làm bánh ngọt ở cửa tiệm chú, chỉ là kém một chút thôi."

"Ai da, nếu cháu thích ăn, chú sẽ làm cho cháu nhiều một chút."

Đầu bếp Lưu cúi người đưa bánh ngọt qua, vừa định tán gẫu thêm vài câu, một giọng nói hơi trầm trầm vang lên: "Cái gì?"

"Sắp đóng cửa!" Không có ai ở phía sau hàng, đầu bếp Lưu kéo khẩu trang, chắp tay trên quầy làm ra tư thế trò chuyện.

"Đóng cửa?" Thẩm Quý Trầm nhíu mày, y không ngờ lại có kết quả này. Nếu cửa tiệm đóng cửa, y lấy gì để dỗ dành người kia đây?

"Nhóc con này không phải đang định học làm sao? Hai người ngầm trao đổi một chút đi."

Bùi Miểu bẽn lẽn cười, nhưng đáy mắt lại không có chút lúng túng. Trong cuốn sách gốc, Lê Lạc vì điều này mà có thể đạp vào lòng Thẩm Quý Trầm một vết chân.

Vị tổng tài này có một cục cưng ngậm trong miệng sợ tan giấu kín trong lòng, đó là đứa con nuôi vừa mới trưởng thành của y. Ở bên ngoài y không tiếc công sức chăm sóc con nuôi, nhưng trong lòng lại không biết nghĩ gì.

Sau khi đầu bếp Lưu đóng cửa tiệm, y không có cách nào lấy lòng con trai nuôi của mình, Thẩm Quý Trầm sẽ liên lạc với cậu ta giống như nắm được một cọng rơm cứu mạng, sau đó là mối quan hệ giữa con nuôi và người yêu của mình, một đoạn tình cảm ngược luyến.

Bạn đang đọc bộ truyện Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái tại truyen35.shop

Thế thân cũng được hay tiêu khiển cũng tốt, chỉ cần tổng tài cho cậu ta nhiều tiền, những thứ khác Bùi Miểu hoàn toàn không quan tâm.

"Tôi chỉ tự mình ăn thử, mùi vị không đảm bảo." Bùi Miểu ngượng ngùng xua tay.

Thẩm Quý Trầm im lặng nhìn nam sinh trước mặt, y nhíu mày, một lúc sau mới lễ phép hỏi: "Có thể để lại số điện thoại được không?"

"Đượ..." Chữ được mới vừa nói nửa chừng--

"Để lại số cho tôi nữa."

Ba người đồng loạt quay đầu lại, nhìn thấy một thanh niên cao lớn đứng ở đó, tóc mái thản nhiên hất ra phía sau có hơi lộn xộn, một tay cậu nắm lấy hai xiên mực chậm rãi nhai, chớp chớp mắt lặp lại: "Để lại số cho tôi nữa."

Sau khi nói xong, cậu cười toe toét, khi nhìn thấy răng nanh nhỏ sáng bóng tóc tai của Bùi Miểu dựng đứng, cậu ta không thể không lùi lại một bước.

Ngày đó để vuột mất cơ hội đến gần hotboy trường còn chưa tính, lại còn bị bắt bẻ vụ mạo hiểm một phen, trong bóng tối cậu ta thế mà run rẩy trước mặt Vu Ca!

"Chào, chúng ta lại gặp nhau." Bùi Miểu nhếch mép.

Vu Ca làm như không thấy cậu ta cục xúc bất an, đôi má phồng lên đánh giá Thẩm Quý Trầm.

Mục tiêu ủy thác thứ hai của cậu thực sự trông rất phi thường, chẳng trách trái tim thiếu nữ bị bắt lấy.

Y khoảng chừng bốn mươi tuổi, mái tóc ngắn chải cẩn thận tỉ mỉ để lộ trán, đôi giày da sáng bóng vững vàng đạp trên nền đá phiến nhờn, khuy nút trên cổ tay áo rất thanh lịch và kín đáo.

"Đang trò chuyện gì vậy?" Rời mắt khỏi chiếc đồng hồ trên tay của Thẩm Quý Trầm, Vu Ca tò mò nhìn Bùi Miểu.

Bùi Miểu muốn nói lại thôi, trong lòng thầm mắng cậu quan tâm việc không đâu, đôi mắt tròn xoe của cậu ta thỉnh thoảng lại nhìn Thẩm Quý Trầm, "Chúng tôi đang nói..."

Đáng tiếc là Thẩm Quý Trầm lại không đưa ra ý định thêm số điện thoại lần nữa như cậu ta mong muốn, "Hai người quen biết sao, vậy tôi không làm phiền nữa."

Bị gián đoạn đột ngột, Thẩm Quý Trầm đánh mất ý định thử vận ​​may của mình trong tay người lạ, bánh ngọt dù có làm thì cũng chỉ mô phỏng theo thôi.

Y đi thẳng đến cửa sổ bắt đầu chọn và đóng gói bánh ngọt.

Ai cũng bảo không cần, lúc này cầm điện thoại lên đưa số điện thoại thì quá mất giá bản thân. Bùi Miểu cắn môi, cậu ta quay mặt sang một bên gần như không thể che giấu được tức giận.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái, truyện Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái , đọc truyện Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái full , Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái full , Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top