TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái

Chương 51: 51


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Liên quan đến Thẩm Quý Trầm, trong những câu chuyện của những người xuyên sách, hiện giờ Vu Ca chỉ thấy Bùi Miểu có ý thích y còn người ủy thác thì có ác ý, bây giờ Lạc Hành Chi thực sự nói còn có một câu chuyện khác.

Vu Ca và Nghiêm Từ Vân nhìn nhau, cau mày nhìn Lạc Hành Chi, "Nói cụ thể chút đi."

"Để tôi nhớ xem... trong một bữa tiệc hóa trang anh ta bị chặt đầu, cái đầu được đeo mặt nạ treo ở cửa ra vào. Không có gì khác nữa, chỉ là khá tanh mùi máu." Lạc Hành Chi nhún vai, như một con lươn dưới lòng bàn tay của Nghiêm Từ Vân chui ra ngoài, "Sau khi nghĩ lại, người đàn ông bị hại kia cũng là họ Thẩm."

"Thẩm Quý Trầm..." Vu Ca véo lông mày, không thể tìm ra mối liên hệ trong chuyện này.

Ngay lúc đầu người ủy thác đã muốn bắt cóc Thẩm Quý Trầm, nếu đã có thể trốn thoát thì Thẩm Quý Trầm sẽ càng phòng bị hơn, như vậy cuối cùng chắc chắn sẽ có kẻ khác muốn hãm hại Thẩm Quý Trầm.

Chặt đầu, cái này cần bao nhiêu hận thù?

Là R?

Nhưng tại sao?

Nghiêm Từ Vân bình tĩnh nhéo nhéo vành tai của Vu Ca, dưới góc độ người ngoài cuộc có thể nhìn thấu rõ ràng hơn, "Hiện tại chỉ có em và R là ở bên ngoài kịch bản."

"Sau khi tên R khuyến khích, vụ bắt cóc rơi vào người em, ngay cả những người không muốn náo loạn cũng chọn thực hiện tội ác."

Giọng nói của hắn êm như nước, khiến người ta không khỏi nín thở, cẩn thận lắng nghe.

"Vụ án cuối cùng vẫn chưa rõ ràng, anh rất lo lắng cho em."

"Cho đến khi mối nguy được giải quyết, anh sẽ ở cùng em."

Nghĩa bóng, ở bên nhau đi.

Vành tai của Vu Ca rất êm dịu, có cảm giác rất tốt, Nghiêm Từ Vân không khỏi véo véo vài lần.

Trong đồn cảnh sát, hơi lạnh len lỏi theo những khe nứt trên mặt đất, ba người đứng chen dưới mái hiên. Lạc Hành Chi liếc nhìn qua lại phía đối diện, cuối cùng nhìn thẳng vào Vu Ca.

Cậu ta thực sự khó tưởng tượng được người sau khi nghe được tin tức vốn đang buồn bực ngơ ngác, lại được xoa xoa lỗ tai đến thoải mái, híp mắt không nhúc nhích, hai hàng lông mày thư giãn buông xuống.

Ưu điểm lớn nhất của Lạc Hành Chi là không tiếc mạng của mình, cậu ta nhăn đôi mày xinh đẹp lại, không hiểu ra sao hỏi: "Có phải anh muốn ngủ không?"

Giống y như một con mèo được vuốt ve thoải mái.

Đúng như dự đoán, Vu Ca giống như đột nhiên từ trong mộng tỉnh lại, có chút kiêu ngạo né tránh ngón tay, khô khốc trở lại chủ đề, "Tôi trở về tìm anh Thẩm trao đổi tin tức."

Bạn đang đọc bộ truyện Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái tại truyen35.shop

Nếu thật sự có một người hận thù sâu như vậy tồn tại, Thẩm Quý Trầm cũng không phải là không có cảm giác.

Về phần tại sao lửa giận lại chuyển sang người không liên quan là cậu, hiện tại rất khó đoán.

"Cho tôi số điện thoại của cậu." Vu Ca lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị lưu số, "Có chuyện còn phải liên lạc."

Làm sao Lạc Hành Chi đồng ý được, ánh mắt cậu ta né tránh lui về phía sau, "Tôi không có điện thoại di động."

"Vào một ngày khô nóng như thế này, nói xạo còn không được tự nhiên." Vu Ca sải bước tới, nắm lấy túi quần sờ soạng một hồi, xác thực không có điện thoại di động.

Lạc Hành Chi mạnh miệng muốn phân cao thấp, ngẩng đầu lên nhìn Vu Ca. Vừa ngước mắt đã vô tình chạm vào ánh mắt u ám của Nghiêm Từ Vân. Cậu ta rùng mình sợ hãi, giây tiếp theo đã bị Vu Ca nhấc lên, điện thoại di động giấu trong ống tay áo của cậu ta bị lấy ra ngoài.

"Cậu thực sự là một kẻ lập dị." Vu Ca liếc cậu ta một cái, cúi đầu tự tay trao đổi số điện thoại, không quên tận tình khuyên nhủ, "Đừng lúc nào cũng liều mạng gây chuyện, có việc gì thì gọi cho tôi."

Thuộc tính kỳ lạ của Lạc Hành Chi đã bị Nghiêm Từ Vân nhìn kỹ, cậu ta thầm nuốt nước bọt, nhìn chằm chằm vào đám lông tơ gần như trong suốt trên vành tai của Vu Ca.

Nếu cậu ta xoa xoa nó, Vu Ca cũng sẽ híp mắt muốn ngủ ư?

Tay cậu ta ngứa ngáy.

Lạc Hành Chi xoa xoa lòng bàn tay, đột nhiên giơ cánh tay lên nắm lấy tai Vu Ca.

Hai ngón tay mảnh khảnh lạnh lẽo như chiếc đũa, vẻ mặt của Vu Ca không chút lo lắng, cậu chỉ cảm thấy dái tai của mình như biến thành đĩa tai heo sốt tương bị tranh mua, cậu đen mặt đạp Lạc Hành Chi một phát.

"Cậu thực đúng là mang nợ!"

Cất điện thoại lại, Vu Ca vén tóc mái để mặc cho gió thổi, vừa định đến địa điểm tiếp theo như dự định, tim cậu bỗng nhảy một cái.

Lần đầu tiên R xuất hiện hay lúc Giang Thi Doanh bị bắt cóc, cậu đều có cảm giác bất an như vậy, chính xác đến nỗi làm người tức sôi máu.

"Khả năng cao anh Mạnh xảy ra chuyện rồi."

Vu Ca vội vàng quay lại sảnh sở cảnh sát, dò hỏi cảnh sát tung tích của Mạnh Quân.

Tiếc rằng sau một đêm tìm kiếm cứu nạn vẫn không tìm thấy dấu vết của hai người, máu thịt từ quả bom đã bị dòng nước chảy xiết cuốn trôi, không còn lại gì.

Trái tim vừa mới thả lỏng một chút lại treo trên cao, bước chân của Vu Ca như chùn bước, thậm chí còn loạng choạng khi bước qua cửa, bị Nghiêm Từ Vân bắt lại.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái, truyện Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái , đọc truyện Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái full , Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái full , Thám Tử Chứ Không Phải Thánh Giả Gái chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top