TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Thập Niên 70: Nhật Ký Phu Tra Thê Lười

Chương 30: Hàng Xóm


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Sau khi xong việc, Sở Đình tự mình về nhà, buổi trưa Dương Vũ không về, một mình cô cũng không biết nên ăn gì, cũng lười nấu, chỉ luộc hai củ khoai lang lấp đầy dạ dày.
Ăn xong, cô bắt đầu ngủ trưa, thời đại này không có máy tính và điện thoại quấy nhiễu, cô vừa nhắm mắt đã ngủ thiếp đi. Ngủ trưa giữa tiết trời thu ngon giấc quá, đến khi tỉnh dậy cứ mơ mơ màng màng, xung quanh vắng lặng, chỉ có vài con ve sầu còn sót lại của mùa hạ không ngừng kêu râm ran, như chút giãy dụa cuối cùng.
Sở Đình cảm thấy có lẽ đã muộn nên nhanh chóng xuống giường, rửa mặt rồi chạy ra ruộng, đến ruộng mới phát hiện chẳng có ai, căn bản là còn chưa bắt đầu làm việc nữa! Giờ mà về thì chút nữa bắt đầu làm việc lại phải chạy ra, cô thấy mình còn chưa đủ phiền chắc, thế là cô tìm một chỗ ngồi dưới bóng cây, nghĩ thầm trong lòng: Vẫn là nên kiếm cái đồng hồ hay gì đó, nếu không thì việc không biết thời gian chẳng phải sẽ rước thêm phiền phức cho bản thân sao.
Buổi chiều đi làm về, Dương Vũ vẫn chưa quay lại, Sở Đình định nấu gì đó để ăn, cô chịu không nổi việc chỉ ăn mỗi khoai lang, mặc dù cô cũng không làm việc gì nặng nhọc, phần lớn thời gian đều lười biếng nhưng bụng vẫn đánh trống.
Trong nhà không có rau, Sở Đình nhìn nhà bếp mà phát sầu, hôm qua bọn họ lên thành phố mua bột mì, gạo, mì dày, bột ngô, còn có các loại gia vị, nhưng lại không mua rau, nếu lại phải ăn bánh rán, cô nghĩ đến thôi là thấy nuốt không trôi rồi.

Bạn đang đọc bộ truyện Thập Niên 70: Nhật Ký Phu Tra Thê Lười tại truyen35.shop

Ra ngoài sân, nhìn sang sân nhà bên cạnh, phần lớn sân nhà của đội bọn họ đều là hàng rào được đan bằng dây leo khô, cao nhất cũng chỉ được một mét, cũng chẳng phòng chống hay che chắn được gì, vì vậy liếc mắt một cái là thấy được vườn rau trong sân nhà người ta. Từng quả đậu đũa treo lủng lẳng, từng trái bí đao nằm trên mặt đất, còn có ớt xanh, đậu ván, đậu cô ve, nhìn mà muốn ăn cực kỳ.
Sở Đình cứ nhìn chằm chằm vườn rau nhà người ta, cũng không để ý người trong nhà ra sân đã nhìn thấy cô.
Mãi cho đến khi người ta đến hái rau Sở Đình mới phát hiện ra, cảm thấy mình nhìn chằm chằm vào nhà người ta thế rất không hay, lại không biết nên nói gì, nói rau nhà cô tươi tốt lắm liệu có tỏ ra là muốn người ta cho mình ít rau không, Sở Đình chỉ có thể mỉm cười lại với người đó.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Thập Niên 70: Nhật Ký Phu Tra Thê Lười, truyện Thập Niên 70: Nhật Ký Phu Tra Thê Lười , đọc truyện Thập Niên 70: Nhật Ký Phu Tra Thê Lười full , Thập Niên 70: Nhật Ký Phu Tra Thê Lười full , Thập Niên 70: Nhật Ký Phu Tra Thê Lười chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top