Yến Bạch Thu hổ thẹn muốn chết, cảm thấy thật là tổn thương lòng tự trọng.
Nhưng Yến Bạch Sinh là một phụ thân sủng nịch hài tử điển hình, không hề có nguyên tắc, hắn một chút cũng không cảm thấy nguyên nhân là do nhi tử quá béo, còn dậm chân một cái, chỉ vào cái hố đáng thương kia mắng to:"Cái hố thiếu đạo đức, cố tình ở dưới chân Cầu Cầu nhà ta, hại con ta té ngã, lần sau ta sẽ gọi người tới, đem lấp ngươi lại."
Yến Bạch Thu yên lặng liếc mắt một cái, cái hố kia còn không lớn bằng bàn chân cậu, nhìn nhìn lại chính mình, ánh nắng chiếu xuống thân mình cậu đem bóng hình che đậy toàn bộ cái hố.
"Xem ngươi còn hố con ta!" Yến Bạch Sinh dậm chân, hung hăng khinh bỉ, sau đó quay về phía Yến Bạch Thu cười nói:"Xem, cha giúp ngươi giáo huấn nó, chúng ta về nhà."
Yến Bạch Thu nghẹn họng.
".... Hảo!" Xem ra cậu cần giảm cân cấp tốc a, nếu cứ béo như vậy là không được, hôm nay may mắn còn có cha ở đây, nếu không có cha bên người, nếu có ngã xuống thì không thể đứng dậy được.
Việc này cũng dấy lên một hồi chuông cảnh báo cho Yến Bạch Thu, khi cha cậu vẫn còn là tiểu địa chủ ở trên trấn, có một ngàn mẫu ruộng tốt, nhà xí nhà cậu là cái nhà xí giống với hiện đại, thân thể tròn vo của cậu còn có thể dùng được.
Chỉ là, hiện tại đã không còn, nhà xí nhà cậu hiện giờ là ngay sau nhà, lại còn là lộ thiên, ở cạnh ngay bên đồng ruộng, đào một cái hố. Gia hỏa Yến Bạch Thu này, nặng tới 300 cân, cả người nặng nề, ngồi xổm một thời gian hai chân sẽ bị tê dại, khi đứng lên không có chỗ để bám víu, lảo đảo một cái ngã vào hố.
Ngô, việc này đã xảy ra hai lần.
Không được!
Không muốn tiếp tục suy nghĩ, Yến Bạch Thu cầm cái cuốc đi ở phía trước, không bao lâu liền đi tới trước cửa nhà mình. Lúc này nương cùng muội muội đang cầm xương sườn cùng thịt heo mới mua về mang ra rửa sạch, nơi này có giếng nước, là do chính nhà đào ra, kéo lên một thùng lại một thùng.
Yến Bạch Sinh khi nhìn tới thịt heo, rất là kinh ngạc:"Di? Hôm nay đây là? Cầu Cầu nương ngươi đây là mượn được tiền?"
Yến Bạch Thu buông cái cuốc trên vai xuống, lôi kéo cha mình đi xa thêm một chút, ngỏ giọng nói thầm.
"Cha, hôm nay không có mượn được tiền, nương còn bị cả nhà thúc thúc nhục nhã, tiền này là nương dùng trâm cài tóc mang đến tiệm cầm đồ cầm cố." Yến Bạch Thu chú ý người cha bụ bẫm, mặt giống như cục bột.
Bạn đang đọc bộ truyện Tiểu Địa Chủ tại truyen35.shop
Yến Bạch Sinh ngẩn người một lúc, sau đó thở dài một hơi.
Yến Bạch Thu cảm giác trâm cài kia rất quan trọng, bằng không, nếu không đi đến bước đường cùng, khi cậu nhìn thấy Liễu Thanh Mai lấy đồ vật ra, trong mắt đều là bất đắc dĩ cùng chua xót.
Hốc mắt Yến Bạch Sinh hiện tại có chút hồng hồng, hắn lau mặt, giọng nói ngày thường đều là sang sảng, giờ phút này đều là mất mát cùng trầm thấp.
".... Đó là thời điểm năm đó khi ta theo đuổi mẹ ngươi, nhờ người chế tạo ra, để nương ngươi làm trang sức của hồi môn." Cũng coi như là tín vật định ước của hai người bọn họ.
Nhìn mặt nhi tử rầu rĩ không vui, Yến Bạch Sinh cười pha trò, làm bộ lơ đãng nói:"Không có việc gì, đây cũng là chuyện tốt, nương ngươi cả ngày mang theo vàng bên người, có chút nguy hiểm, sợ sẽ bị người biết mà trộm đi. Hiện tại cũng tốt, vàng không còn, nàng cũng không cần phải đề phòng lo lắng nữa, ngày sau chờ cha kiếm lại được tiền, lại mua lại cho nương ngươi."
Yến Bạch Thu rầu rĩ nói:"Được, chờ kiếm lại được tiền, liền mua cho nương cái mới."
Chỉ là lại đi mua, cũng chẳng có giá trị ý nghĩa như cái ban đầu, Yến Bạch Thu cân nhắc trong lòng, chờ có thời gian đi ra hiệu cầm đồ kia, nghĩ cách mua lại bộ trang sức kia.
Thịt heo cùng chân giò đã được rửa sạch sẽ, Liễu Thanh Mai đang định cho vào nồi nấu.
Bệ bếp thật đơn sơ, cũng là lộ thiên, là dùng mấy cục đá xếp thành hình cung, đặt một cái nồi sắt ở trên, cái vung được làm bằng gỗ.
Ba cân thịt được rất nhiều, mỗi miếng đều rất lớn, nhìn kiểu kia là Liễu Thanh Mai muốn trực tiếp cho vào nồi.
"Nương, đồ ăn hôm nay để cho ta làm đi." Yến Bạch Thu nhìn một hồi nói.
"Cầu Cầu muốn làm?" Liễu Thanh Mai kinh ngạc cằm cũng muốn rớt xuống.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!