TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Đã nhiều ngày không bước vào sở sư vụ, buổi sáng Ôn Khinh Hàn vừa xuất hiện ở cổng, mọi người như ong vỡ tổ xông lên, đầu tiên là chào hỏi, sau đó liên tục hỏi khi nào thì tổ chức hôn lễ.
Ôn Khinh Hàn nhàn nhạt đáp lại, cuối cùng mỉm cười nhìn Giản Ý Chi đang đứng ở cửa, sau đó nhìn Phó An Nhiên bên cạnh nàng.
Sau khi Ôn Khinh Hàn đi văn phòng xử lý chút công việc, liền bước tới văn phòng của Giản Ý Chi, vừa vặn Phó An Nhiên đã tới phòng lưu trữ hồ sơ, chỉ có Giản Ý Chi trong phòng.
Ôn Khinh Hàn ngồi xuống ghế trước bàn Giản Ý Chi, khóe môi hơi cong lên, "Đã lâu không gặp, có cái gì muốn biểu đạt không?"
Giản Ý Chi chỉ nhún vai, trả lại chìa khóa nhà mà Ôn Khinh Hàn trước khi đi ghi hình đã đưa nàng giữ, vui vẻ nói: "Nhìn cậu tinh thần thoải mái như vậy a. Làm sao, thắng?"
Ôn Khinh Hàn khẽ mỉm cười, Giản Ý Chi thoáng làm ra vẻ sửng sốt: "Chẳng lẽ là thắng rồi? Ghê thật, Ôn luật sư của chúng ta hoặc là không ra tay, vừa ra tay đã biết thắng hay không rồi."
“Cậu nghĩ nhiều rồi.” Ôn Khinh Hàn đưa tay lấy chìa khóa, nhân tiện nhìn quanh văn phòng của Giản Ý Chi. Thời điểm nhìn thấy chiếc bàn nhỏ của Phó An Nhiên, cô cau mày nhìn về phía Giản Ý Chi: “Ý Chi, tình hình học muội của cậu thế nào rồi?"
Giản Ý Chi hắng giọng một cái, dựa vào lưng ghế, bắt chéo chân rồi giải thích với Ôn Khinh Hàn: "Em ấy theo mình mấy ngày nữa. Sau mấy ngày này, mình sẽ nhờ người đặt thêm một cái bàn ở tầng một. Lúc đó luật sư của chúng ta ở tầng một sẽ là hai nam hai nữ, như vậy sẽ cân bằng hơn."
Ôn Khinh Hàn gật đầu, Phó An Nhiên mới từ phòng hồ sơ trở lại, bởi vì Giản Ý Chi cho phép cô vào mà không cần gõ cửa, khi cô đi vào thì bị Ôn Khinh Hàn đang ngồi bên trong làm cho sợ hết hồn.
Cô ôm văn kiện đi tới, hơi cúi đầu nói: "Ôn luật sư, thực xin lỗi, em không biết chị ở đây."
Khoảng thời gian này, cô làm việc trong văn phòng của Giản Ý Chi, mỗi lần ra vào đều gõ cửa sẽ rất phiền phức, cho nên Giản Ý Chi cho phép cô không cần phải gõ cửa. Nếu như thấy nàng đang làm việc thì chỉ cần di chuyển nhẹ nhàng là được.
Ôn Khinh Hàn quay đầu nhìn cô, khẽ lắc đầu, "Không sao, tôi lập tức đi rồi. Sau này nếu công việc có vấn đề gì, em có thể hỏi tôi."
Trong ấn tượng của Phó An Nhiên, Ôn Khinh Hàn luôn khó hòa đồng, cô còn tưởng rằng Ôn Khinh Hàn có thể trong lúc nói chuyện sẽ đột nhiên im lặng, việc này khiến lòng người hoảng sợ một trận. Nhưng hôm nay vừa nói chuyện, cô cảm thấy không giống với những gì trong ấn tượng của cô.
“Được, em nhớ rồi, cám ơn chị.” Phó An Nhiên lễ phép cảm ơn.
Giản Ý Chi bật cười một tiếng, "Hỏi cậu? Cậu có thời gian sao? An Nhiên thường ngày đều học hỏi, mình đều nhất định không chống đỡ nổi."
Ôn Khinh Hàn hiện tại vội vàng đuổi theo người kia còn không kịp, vậy thời gian đâu giải đáp vấn đề cho người mới đây? Phải biết trong khoảng thời gian này, Phó An Nhiên không chỉ hỏi nàng một ít vụ án, mà còn cùng nàng thảo luận, đưa ra nhiều ý kiến, có thể nói cô vô cùng chăm chỉ.
"Em nào có ..." Phó An Nhiên có chút xấu hổ trước câu nói của Giản Ý Chi, cô không khỏi cúi đầu xuống.
Ôn Khinh Hàn nghe thấy trong lời nói của Giản Ý Chi có cái gì, liền đè lên tay vịn chuẩn bị đứng lên. Trong lúc này thì thu tay về, dù bận vẫn ung dung đem hai tay đặt ở bụng, "Có phải cậu đối với tôi có hiểu lầm gì đó không?"
Giản Ý Chi cười nói: "Không dám, mình là sợ thời điểm cậu về sẽ hiểu lầm cái gì a. Như vậy coi như không thu được gì mà lại mất ấy chứ."
Nàng trầm ngâm sờ sờ cốc trà, thấy Ôn Khinh Hàn lại sắp đứng dậy, liền mở miệng nói: "An Nhiên, cũng sắp đến nghỉ trưa rồi, tôi không muốn ra ngoài ăn. Phiền phức em đi mua giúp tôi một phần mì xào tương, phần em tôi mời. Còn Khinh Hàn chờ một chút, mình có chuyện muốn nói."
Ôn Khinh Hàn vừa mới đứng lên liền cau mày, nhưng nhìn thấy sắc mặt của Giản Ý Chi như thường, cô lại ngồi trở lại.
Phó An Nhiên đái khái cũng nhìn ra được gì đó, đáp: "Được, em đi ngay."
Khi Phó An Nhiên rời đi, Ôn Khinh Hàn hỏi, "Ý Chi, có chuyện gì vậy?"
Giản Ý Chi nhấc cốc trà lên, vuốt vuốt cốc sứ, ánh mắt như có điều suy nghĩ, đầu ngón tay bắt đầu chậm rãi gõ gõ, thật lâu mới ngưng tụ ánh mắt vào Ôn Khinh Hàn.
"Khinh Hàn, hiện tại cậu với Thanh Thu đến mức độ nào rồi?"
Ngón tay cái Ôn Khinh Hàn vuốt chiếc chìa khóa, lẳng lặng mà nhìn Giản Ý Chi, thanh âm nhàn nhạt nói: "Nói chung là không có một ngày tách ra."
Chút lạnh nhạt tan chảy giữa hai hàng lông mày, giống như cành cây đâm chồi nảy lộc mới nhú ra vẫn còn phủ một lớp tuyết mỏng, mặc dù vẫn còn hơi thở băng lãnh nhưng dần dần bị sưởi ấm hóa đi.
Băng dày ba thước không phải là cái lạnh ngày một ngày hai tạo nên, cũng như khúc mắc của Thời Thanh Thu không phải ngày một ngày hai có thể hóa giải. Nhưng hiện tại chỉ có Ôn Khinh Hàn mới có thể hóa giải được khúc mắc này, chỉ có cô, chỉ có thể là cô.
Giản Ý Chi buông tiếng thở dài, uống nước làm thấm cổ họng, lúc này mới yếu ớt nói: "Tôi vô tình nghe được khoản thời gian trước Kỳ Duyệt hẹn một vài bạn học cũ ra nước ngoài dự tiệc. Chuyện này Diêu Nhuế cũng biết, nhưng có lẽ cậu ấy sẽ không nói cho Thanh Thu biết."
Ngón tay Ôn Khinh Hàn đang vuốt chiếc chìa khóa lập tức dừng lại, cô thẳng thắp nhìn về phía Giản Ý Chi, giống như đang xác nhận tính xác thực của tin tức này.
Cô im lặng một lúc lâu thì ngón tay mới tiếp tục động tác chậm chạp vừa rồi, nhưng thanh âm của cô đã lạnh hơn trước một chút: "Còn gì nữa?"
Giản Ý Chi đặt cốc xuống bàn, lời nói mang chút ý vị sâu xa nói cho cô trọng điểm: "Cô ấy biến mất nhiều năm như vậy, hiện tại đột nhiên có hẹn với bạn học cũ, rõ ràng là sau này vẫn sẽ tiếp tục liên lạc. Nhưng nếu cô ấy ở nước ngoài, vậy thì không cần tạo mối liên hệ như vậy. Khinh Hàn, cậu phải chuẩn bị tinh thần."
Ôn Khinh Hàn im lặng không lên tiếng, ánh mắt nhìn Giản Ý Chi nhưng vì suy nghĩ sâu xa mà mất đi tiêu điểm, chiếc chìa khóa trong tay cô bị nắm thật chặt, phần cuối chìa khóa bởi vì dùng sức mà có vết hằn trên bụng ngón tay, nhưng Ôn Khinh Hàn lại mặc kệ đau đớn.
Bạn đang đọc bộ truyện Tình Thâm Phùng Thời tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tình Thâm Phùng Thời, truyện Tình Thâm Phùng Thời , đọc truyện Tình Thâm Phùng Thời full , Tình Thâm Phùng Thời full , Tình Thâm Phùng Thời chương mới