TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Màn đêm dâng lên, Giản Ý Chi tư dưng cảm thấy có chút buồn bực, có lẽ là hôm nay cùng Ôn Khnh Hàn nói về Kỳ Duyệt nên mới có tâm tình như vậy.
Sau khi ăn xong, nàng một thân một mình đi ra ngoài, cũng không lái xe, liền như thế mà đi bộ dọc theo con đường phía trước tiểu khu.
Mỗi tối, gần tiểu khu luôn có thêm nhiều quán ăn khuya nhỏ, không khí tràn ngập mùi thức ăn khuya. Giản Ý Chi ngẫu nhiên tìm được một quán, gọi món thêm hai chai bia.
Giống như vẫn còn thiếu người tán gẫu, nàng lấy điện thoại ra, lật qua danh bạ WeChat.
Diêu Nhuế, đã có gia đình rồi.
Thời Thanh Thu, quên đi ...
Ôn Khinh Hàn, càng không được ...
Có thời gian hơn nữa có khả năng cao sẽ đồng ý tán gẫu với nàng, nàng cau mày xem từng người một, cuối cùng gửi cho Phó An Nhiên một câu: "Ra ngoài ăn không? Tôi đang ở cổng tiểu khu."
Phó An Nhiên lập tức trả lời: "Em đến ngay".
Giản Ý Chi cong lên khóe môi, trong lòng rốt cục cũng thỏa mãn, nhưng sau khi nghĩ lại, lại nói thêm một câu: "Em đừng để cho ba mẹ biết tôi hẹn em, em hiểu chưa?"
Phó An Nhiên không trả lời lại. Khoảng mười phút sau, thức ăn và bia đã có trên bàn, Phó An Nhiên cũng đến.
"Học tỷ, sau hôm nay chị lại muốn đi ăn khuya vậy?"
“Ừm… cũng không có gì, chỉ là tôi không muốn ở nhà. Vừa hay em cũng đang ở nhà, liền tìm em ra ngoài tán gẫu một chút.” Giản Ý Chi ôn thanh cười nói, vừa nói vừa đưa tay đẩy mấy đĩa thức ăn tới trước mặt Phó An Nhiên.
Phó An Nhiên nhìn nụ cười của Giản Ý Chi, rõ ràng mỗi ngày đi làm đều có thể nhìn thấy, trước đây thường gặp cũng như vậy. Nhưng vào lúc này, cô cảm thấy vẫn rất đẹp.
Giống như ngươi đang xem một người trên màn ảnh, ngươi biết rõ nàng vô cùng xinh đẹp, nhưng nếu có một ngày ngươi có thể mặt đối mặt nói chuyện, có thể làm quen với nhau, cảm giác đó sẽ hoàn toàn khác với trước đây.
“Học tỷ muốn tán gẫu cái gì?” Phó An Nhiên mím mím môi, nhớ tới sáng nay nàng đã hỏi về phương diện tình cảm, liền không khỏi trêu đùa: “Lẽ nào...là vấn đề hôm nay sao? Nhớ mãi không quên cùng căn bản không nhớ tới?"
Giản Ý Chi đang uống bia đột nhiên bị sặc, vội đặt ly xuống ho khan. Phó An Nhiên thấy thế liền thu lại nụ cười, nhẹ nhàng vỗ vào lưng Giản Ý Chi, thấp giọng xin lỗi: "Học tỷ, chị ổn chứ? Thực xin lỗi, em không biết ... "
Giản Ý Chi vừa ho vừa cười, nhìn khuôn mặt Phó An Nhiên nhăn lại thành cái bánh bao nhỏ, xua tay nói: “Không sao, không có cái gì không thể nhắc tới, chuyện kia xác thực cũng không phải của tôi.” Cơn ho của nàng dần dần bình phục, cầm lấy một chuỗi thịt trong đĩa nhỏ, ra hiệu cho Phó An Nhiên cùng ăn rồi nói: "Chính là lúc đó tôi chợt nhớ ra trước đây em đã từng có bạn trai, liền muốn xem nếu là em, em sẽ nghĩ thế nào."
Phó An Nhiên cầm một xiên thịt, ngón tay nắm chặt thanh tre, suy nghĩ của cô theo ý tứ trong lời nói của Giản Ý Chi mà bay đi. Vì chính mình đã từng có bạn trai nên muốn nghe một chút ý kiến, có nghĩa là nàng chưa từng yêu đương nên muốn nghe ý kiến của người khác sao?
"An Nhiên, sao ngẩn ra rồi a?"
"Không có gì..." Phó An Nhiên ăn thịt xiên, trong ánh mắt có một vệt ý cười e lệ, "Chỉ là cảm thấy học tỷ thường không giống như một người hỏi những câu này, bởi vì nhìn chị giống như nhìn rõ tất cả mọi thứ, sẽ không có buồn phiền".
“Tôi nào có thần kỳ đến vậy?” Giản Ý Chi bật cười nói, nàng cầm đũa đem mấy thịt viên cùng rau vào đĩa, sau đó vừa ăn vừa nói: “Nói đến chuyện này, nam nhân trong cuộc gọi kia không có quấy rầy em nữa chứ?"
Phó An Nhiên gật gật đầu, nói: “Vâng, không có.” Cô dừng một chút, cũng dừng đũa, rót đầy ly bia đã cạn của Giản Ý Chi, môi đỏ mọng chậm rãi khép mở: “Hắn tên là Lương Chương, em gặp hắn khi đang học đại học, không cùng trường đại học với em. Có lẽ mùa tốt nghiệp là mùa chia tay đi, hắn nói muốn đi nơi khác phát triển nên muốn chia tay. Cách đây một thời gian hắn có gọi cho em, nói với em là hắn đã hối hận, muốn cùng em hòa giải."
Giản Ý Chi khẽ lắc đầu, "Muốn chia tay thì cái gì cũng đều có thể trở thành lý do, mặc kệ là lý do gì, nói chung đều là không thể nghĩ tới."
Phó An Nhiên cười nói: "Mỗi quan điểm của chị, em đều cảm thấy rất chính xác. Sau này người đi cùng chị nhất định không có cái gì phải lo lắng cả."
Giản Ý Chi ngẩn ra, sau đó dùng đũa chỉ vào thức ăn trước mặt "Em nói nhiều quá, nhanh ăn đi, ăn xong rồi trở về."
Đối với người sau này sẽ cùng nàng ở một chỗ, nàng chưa từng dám tưởng tượng mình sẽ đi cùng một người nào đó. Loại cảm giác động tâm, loại cảm giác hiểu ngầm, còn có rất nhiều cảm xúc nhỏ đó đều nên được trải nghiệm ở một người phù hợp. Nhưng một người như vậy chưa từng xuất hiện, tựa như ngay cả Kỳ Duyệt của nhiều năm trước cũng không thể xem là như thế.
Điện thoại của Giản Ý Chi bỗng nhiên đổ chuông, nàng nghênh đầu nhìn vào, đó là tin nhắn của mẹ nàng. Nàng cân nhắc một hồi, sau đó lại lên tiếng: "An Nhiên, tối mai có thời gian không?"
"Có a, lại ăn khuya sao?"
Giản Ý Chi không nhịn được cười khẽ, "Không phải, là cơm tối. Mẹ tôi nói với tôi con của một bằng hữu muốn cùng tôi thảo luận vài vấn đề, hẹn ăn một bữa cơm. Tôi có cảm giác không ổn a."
Bạn đang đọc bộ truyện Tình Thâm Phùng Thời tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tình Thâm Phùng Thời, truyện Tình Thâm Phùng Thời , đọc truyện Tình Thâm Phùng Thời full , Tình Thâm Phùng Thời full , Tình Thâm Phùng Thời chương mới