Mạnh Hân Nhiễm nghe thấy quy tắc cũng bị chấn động, máu trên mặt lập tức chảy sạch.
"Đạo diễn, có phải anh nhớ sai rồi hay không? Chúng em..." Cái này rất khác với suy đoán của cô. Bây giờ, toàn bộ thí sinh đều tràn ngập địch ý đối với cô, mà Dư Dao Dao lại đạt được lòng người.
Trợ lý đạo diễn vung tay lên: "Số 68, động tác nhanh lên! Đây đều là do mấy người tự mình đồng ý chấp nhận! Chậm trễ thời gian lên sân khấu thì sẽ làm thời gian biểu diễn ngắn lại thôi!"
Anh ta nói như vậy, càng giúp Mạnh Hân Nhiễm kéo thù hận hơn. Trước khi trợ lý đạo diễn rời đi, ánh mắt lại nhìn Dư Dao Dao đang ngồi trong một góc, mang theo vài phần ngạc nhiên.
Vừa rồi, anh mới nhận được lệnh của tổng đạo diễn. Tổng đạo diễn muốn cho Dư Dao Dao diễn sau cùng, cho cô ấy đầy đủ thời gian, muốn vớt vát cô ấy sống sót đến phút cuối cùng.
"Có tranh luận, có bối cảnh, tự mang đề tài. Bề ngoài xuất sắc, tính cách không nắm bắt, tổng lại, có lưu lượng."
Tổng đạo diễn đánh giá cô ấy rất cao. Chương trình thực tế thì phải có một hai quả bom đề tài hấp dẫn khán giả, mà cô ấy lại đạt được sự duy trì của nhà tài trợ, đạo diễn nhất định là muốn chú ý quay riêng mình cô ấy.
Nếu không ngoài dự kiến, sản phẩm cuối cùng cô ấy sẽ chiếm rất nhiều màn ảnh trong một tập. Trợ lý đạo diễn rất rõ ràng, tại đây, ai mới là người đáng giá để anh lấy lòng.
Nhìn sang bên kia, anh thấy Nghê Dịch mồ hôi đầy đầu, cười cười với anh ta.
Nghê Dịch bị nụ cười của anh ta làm sởn gai óc.
Trợ lý đạo diễn có ý gì?
Chu choa má ơi! Anh chà xát cánh tay, cảm thấy kỳ lạ sao sao ấy.
Nghê Dịch nhìn Dư Dao Dao ngồi chồm hỗm trong góc cũng sốt ruột gần chít, dứt khoát đi ra sân khấu trước, nhìn xem mấy thí sinh khác biểu hiện.
Thật ra là muốn nhìn thấy người khác thi rớt, gia tăng thêm sự tin tưởng cho bản thân. nhưng không ngờ, một hai thí sinh đều biểu diễn thuận lợi, từ đầu tới đuôi đều trơn tru, không có vấn đề gì lớn. Thậm chí ngay cả giám khảo cũng đều khen ngợi khích lệ, chưa nói một câu nói nặng nào.
Nghê Dịch càng xem, trong lòng càng bồn chồn.
Hôm nay sẽ phải out hai mươi thí sinh. Không biết hôm nay chị đại nhà anh có trụ được không nữa? Nếu xảy ra sai lầm thì nhất định xong đời.
Nghê Dịch tới tới lui lui qua lại phía dưới sân khấu. Thời gian lo âu, bay nhanh mà qua. Nghê Dịch còn đang tự hỏi, liệu họ còn có phần thắng hay không thì phát hiện Mạnh Hân Nhiễm đã lên sân khấu.
"Xin chào mọi người, đề tài hôm nay của em là gọi điện thoại. Đạo cụ chính là di động."
Nghê Dịch thở dài.
Mạnh Hân Nhiễm dính vận cứt chó sao?
Đối với diễn viên tới nói, đạo cụ càng thông dụng, càng dễ dàng biểu diễn. Bởi vì đây là vật dụng thường ngày, có thể biểu diễn ra hồn, chỉ cần mở ra trí tưởng tượng người đầu dây bên kia là được.
Anh nghĩ một hồi, quả nhiên nghe được Mạnh Hân Nhiễm lưu loát tự nhiên mà lại rõ ràng, bản lĩnh biên ra lời thoại.
"Anh hai, em thật sự, thật sự, đoạt được vai nữ chủ?! Có phải anh gạt em hay không..." Biểu tình cảm xúc mừng như điên, trực tiếp phản ánh ở trong giọng của cô.
Cho dù không nhìn hình ảnh, đều có thể cảm nhận được hạnh phúc mãnh liệt của nhân vật, rõ ràng cô ta cảm nhận được nội dung biểu diễn.
Nhận được thử kính thông qua điện thoại.
Nghê Dịch nhíu mày nhìn về phía sân khấu. Biểu cảm cũng không có bất kỳ sơ hở gì, hiển nhiên là cô ta đã chân chính trải qua chuyện này, cho nên tác phẩm biểu diễn ra, hoàn toàn là hạ bút thành văn. Giờ phút này, trên mặt của cô gái hiện lên biểu cảm không dám tin tưởng xen lẫn hạnh phúc.
Miệng nhỏ mấp mấy, hai mắt tỏa ánh sáng, thậm chí còn kích động nhéo nắm tay, nhảy hai cái tại chỗ. Chuyện này đối với diễn viên đã từng đóng qua mấy bộ phim như Mạnh Hân Nhiễm tới nói là không hề có khó khăn.
Quá dễ dàng!
"Cái gì, anh còn có một tin tức xấu nói cho em?" Giọng điệu hạnh phúc của Mạnh Hân Nhiễm lại lập tức biến đổi.
Nghê Dịch giật mình ngạc nhiên, giây tiếp theo bỗng vang lên âm điệu nghi ngờ: "Bà nội, bà nội... Làm sao vậy?! Anh hai, anh nói đi! Bà nội làm sao vậy?!"
Nghê Dịch lập tức mẹ nó.
Một cuộc điện thoại, cô ta trừ bỏ hạnh phúc, còn diễn đau buồn, vui buồn kết hợp tình cảm phong phú, thêm điểm là cái chắc.
Chờ cô ta cúi người chào, mọi người mới chợt tỉnh, nhiệt liệt vỗ tay.
"Nhiễm Nhiễm, vạn tuế!"
"Nhiễm Nhiễm cố lên!"
"Bé cưng, bay lên!"
Thật nhiều fans đều ở hiện trường, kích động phe phẩy bảng tên đèn thần tượng của mình.
Ban giám khảo cũng đánh giá rất cao.
"Kỹ thuật biểu diễn của em rất tốt, tôi cho rằng không có chỗ nào cần thay đổi." Giám khảo hôm nay là đạo diễn lớn Chu Cầu.
"Bởi vì rất chân thật, không có bất kỳ nơi nào mất tự nhiên, toàn bộ quá trình đều làm tôi rất chú tâm."
Diễn viên gạo cội Thiệu Khanh ngồi bên cạnh cũng đánh giá: "Tình cảm đầy đặn, biểu cảm đều rất rõ ràng, trước mắt là người có lối diễn xuất sạch sẽ nhất ngày hôm nay."
Đây là đánh giá tốt nhất hôm nay, quả nhiên Mạnh Hân Nhiễm không đơn giản. Tuy rằng chán ghét nhưng người ta lại có thực lực nha!
Nghê Dịch lo âu mà nhéo nắm tay, nhìn kết quả thi đấu của Mạnh Hân Nhiễm, nghe được MC mời Dư Dao Dao lên sân khấu. Nhìn cửa sân khấu, Nghê Dịch hít sâu một hơi làm thông cơ tim.
Ở chân chính biểu diễn sân khấu thượng, có khi dung mạo xinh đẹp ngược lại là một loại lớn nhất trí mạng khuyết điểm. Rất nhiều nhân vật, không những không cần dung mạo xinh đẹp, ngược lại còn bởi vì quá mức mắt sáng bề ngoài, cùng nhân vật bản thân không hợp nhau.
Nghê Dịch mới vừa nhìn đến mấy anh chàng đẹp trai diễn nhân vật bình thường, ngược lại bởi vì hành động quá mức chơi ngầu, biểu tình làm quá, đóng vai người đàn ông trung niên dân văn phòng mà làm như công tử đẹp trai con nhà giàu, khiến hiệu quả bắn ngược lại.
"Cô ấy biểu diễn chính là đề tài hủy dung, haiz, lúc này lớn lên quá đẹp thật đúng là một vấn đề!"
Lòng Nghê Dịch có chút sốt ruột.
Trong lúc anh lo lắng đề phòng thì Mà Dư Dao Dao lại ưu nhã xinh đẹp rực rỡ... Bị nâng lên sân khấu.
Nghê Dịch vừa thấy, trong lòng lộp bộp một tiếng.
Dưới sân khấu chỉ thấy sườn mặt của cô ấy, lúc này cô đang nhắm mắt ngủ say, tóc lại thẳng lại dài, hơi uốn cuộn sóng được xõa tung. Sấn gương mặt nhỏ càng tinh xảo chỉ lộ ra một bên mặt, ngũ quan càng đẹp đến mức làm anh có chút hãi hùng khiếp vía.
Nghê Dịch lập tức hỏng mất.
Đề tài diễn hủy dung đó, vậy mà chị ấy còn lên sân khấu với tạo hình đẹp đến kinh động linh hồn đó là sao?!
Chuyên viên trang điểm đâu, không biết trang điểm hả?!
Không những vậy còn nằm bẹp bị nâng lên sân khấu là sao?!
Chị đại, chị lại ngủ nữa rồi hả?!
Đây là nơi thi đấu đó chị, không phải ở nhà đâu?!
Mắt Nghê Dịch tóe lửa, đứng ngồi không yên.
Hôm nay chị đại nhà mình như con thiêu thân đâm đầu vào lửa, chắc chưa tới một tiếng nữa sẽ có mặt trong dàn hot search của Weibo và Douyin rồi.
Dư Dao Dao thực mau đã được nhân viên nâng tới giữa sân khấu. Tất cả mọi người tại hiện trường đều cứng họng. Sau đó vang lên âm thanh cười nhạo, âm thanh thảo luận. Hiển nhiên tất cả mọi người đều giật mình khi nhìn thấy cô nằm trên sân khấu và rất nhanh, người đang nằm trên sân khấu hơi chuyển động cơ thể giật giật.
Miệng nhỏ nhấp nhấp, hai mắt mông lung như là từ trong cơn mơ vừa mới tỉnh. Cô còn duỗi tay chùi nước miếng tại khóe miệng, chọc khán giả tại hiện trường cười vang lên. Sau đó, cô vươn tay sờ sờ dưới gối đầu, lấy ra một cái gương nhỏ.
Cẩn thận si mê nhìn nhan sắc chiếu ngược của bản thân trong gương nhỏ, tuy vừa mới tỉnh ngủ nhưng gương mặt của cô lại rất xinh, đẹp không tì vết.
Phóng to trên màn hình, biểu tình mười phần trầm mê với chính dung mạo của mình.
Tự luyến hiện ra rõ ràng.
Soi hết bên trái tới bên phải, từ lông mày, đến lông mi dài cong, lại đến đôi mắt ngập nước xinh đẹp trong suốt... Máy quay chỉ quay được hình ảnh cô đang soi gương, hoàn toàn không quay được hình ảnh phản chiếu của cô từ chiếc gương nhỏ. Tuy nhiên, giờ này phút này, mỗi một ánh mắt di động, mỗi hành động soi gương của cô đều làm khán giả biết cô đang nhìn bộ phận nào trên gương mặt.
Cái mũi cao thẳng tinh xảo, môi đỏ căng mọng, đều hoàn hảo rất xinh đẹp. Cô lại mỉm cười hài lòng, kiểm tra tới cái trán, khóe mắt, ừm, không có nếp nhăn, lỗ chân lông cũng không có.
Thậm chí, cô còn duỗi tay chọc chọc làn da của mình, cảm giác được độ mềm nhẵn co dãn, vừa lòng lại đắc ý mà khẽ mở môi đỏ, nhe răng cười. Nụ cười này của cô khiến cho khán giả tại hiện trường đều ngừng hô hấp.
Đẹp!!!
Rõ ràng biểu tình soi gương vô cùng tự luyến, đến độ làm người tdở khóc dở cười nhưng thật sự là cô rất xinh đẹp.
Hiện trường có rất nhiều nam giới, hai tròng mắt đều cố định ở trên mặt của cô.
"Haizzz, cô ta thua chắc rồi." Dưới sân khấu, các nữ thí sinh vây quanh xem đều cười nhạo. ngôn tình tổng tài
"Lớn lên đẹp có ích gì, đây là đề thi khó, cô ta không có năng lực mà đòi diễn!"
"Hủy dung mà diễn như vậy?! Cô ta tính từ bỏ sao, ha ha ha!"
Nghê Dịch đứng bên cạnh nghe được, đen mặt nhưng lại không còn sức cãi lại.
Đúng thật là nội dung chị ấy biểu diễn, khác với đề tài. Anh cực kỳ thấp thỏm mà nhìn về phía sân khấu, mồ hôi trên trán cũng không rảnh lau, anh mới vừa nghiêng đầu liếc nữ thí sinh lên tiếng trào phúng kia thì trên sân khấu lại đột ngột truyền ra một tiếng thét chói tai, khiến anh sợ tới mức thiếu chút nữa cắn trúng đầu lưỡi.
Đó là một tiếng thét chói tai đau khổ tột cùng, nháy mắt làm da đầu anh đều tê dại, nổi da gà khắp người. Anh nhìn về phía trên sân khấu, phát hiện phong cách diễn đã thay đổi.
Dư Dao Dao mới vừa nãy còn nằm ở trên giường tự luyến soi gương, không biết khi nào ngồi dậy, bưng kín nửa gương mặt bên trái của mình. Tóc đen xuyên qua năm ngón tay mảnh khảnh, cô bụm mặt, phát ra một tiếng thét chói tai xen lẫn sợ hãi!
Không ai thấy được, cuối cùng là cô ấy đã nhìn thấy những gì ở trong gương. Tuy nhiên, ai ai cũng đều biết, chắc chắn là cô ấy nhìn thấy thứ gì đó rất đáng sợ. Trong mắt của cô ấy bao trùm hoảng sợ, tiếp theo là tiếng hét cực kỳ bi thảm càn quét toàn bộ hiện trường.
Cô cong lưng, tay cầm gương bắt đầu run rẫy. Hơi thở gấp gáp, từ trong cổ họng phát ra âm thanh sợ hãi. Cô nhìn gương, giống như là nhìn một người xa lạ, không, một con quỷ đầy đáng sợ.
Không biết ma quỷ ở nơi nào tới... Khiến người buồn nôn, là một con yêu quái xấu xí.
Năm ngón tay bụm chặt má trái hơi hơi hé mở, môi đỏ đóng mở như là không thể hô hấp, chậm rãi hí mắt nhìn vào gương.
"Aaaa...!" Cô trực tiếp ném gương ra ngoài, hai tay đều run rẩy, bưng kín hai bên má.
Chậm rãi di động, chậm rãi vuốt ve... Một đôi mắt mới vừa rồi còn ngập nước vô cùng xinh đẹp tự tin, giờ phút này đồng tử đều phóng to, tan rã...
"Không không không,... Không..." Tóc đen rối tung bởi vì kịch liệt lắc đầu, một phần còn dính sát vào gương mặt. Nói không thành câu, cơ hồ không ai biết cô đang nói cái gì.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!