TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Sau khi Hứa Thanh Khê và Quân Nhật Đình rời đi rồi, Hứa Hải Sâm cũng tìm lấy một lý do rồi rời đi.
Trong phút chốc cả phòng khách chỉ còn lại mỗi bà Quân và Quân Phong Lan.
Bà Quân lúc này đang cực kỳ tức giận, bà nhìn Quân Phong Lan đang ngồi bên cạnh mình, vô cùng nóng nảy mà nói với cô: “Con xem lần này con chả làm được cái tích sự gì cả, không phải đã nói là phải tuyệt đối cẩn thận, không được có bất kỳ sơ hở nào sao?”
Quân Phong Lan bị mẹ mình mắng một trận như thế thì cảm thấy cực kỳ tủi thân.
“Thì vốn dĩ là con đã rất cố gắng cẩn thận, không để lại sơ hở nào rồi mà, ai mà biết được Hứa Thanh Tuệ từ lúc nào đã biến thành nhanh mồm nhanh miệng như thế cơ chứ.”
Cô rất không phục mà phản bác lại: “Lại nói chứ, vốn là chuyện này đâu có liên quan gì đến con, không phải là để vì giúp mẹ à.
Con chỉ sợ là bây giờ Nhật Đình đang cảm thấy cô Út con đây thật là phiền toái, còn mẹ bây giờ lại còn ngồi đây mà trách con nữa.”
Bà Phong nghe thấy cô nói thế lại nghĩ đến thái độ của con trai của mình, thật khiến bà phiền muộn lo lắng, đầu đau như muốn nứt ra.
“Thôi được rồi, được rồi! Con về phòng đi.”
Quân Phong Lan nghe thấy thế liền xụ mặt ra bỏ đi.
Đợi đến lúc cô đi mất rồi, bà Phong đang ngồi trên sô pha mới nhíu chặt hai hàng lông mày.
Trước mắt bây giờ là tạm thời chưa thể đuổi được đứa tiện nhân Hứa Thanh Tuệ đi rồi, mà cũng không biết bên nhà họ Lâm bên kia định xử lý như thế nào đây.
Bà ngồi suy nghĩ mấy chuyện này mà thấy đầu mình đau không chịu được.
“Thưa bà, bà vẫn đang còn suy nghĩ đến chuyện tối hôm qua ạ?”
Lúc này dì Ba đi đến bên cạnh bà.
Dì là người hầu thân cận bên cạnh bà Quân, cho nên dì cũng biết được chuyện tối hôm qua.
“Ừ.”
Bà Quân nhìn dì một cái, rồi không biết có phải đang cần một người để tâm sự hay không, bà liền nói hết với dì những lo lắng ưu tư trong lòng mình.
“Dì nói xem, vốn dĩ đều lên kế hoạch sắp xếp tốt cả rồi, thế mà cuối cùng lại thành cái dạng gì thế này không biết.
Lại còn cả cái thằng Nhật Đình này nữa, rõ ràng biết con tiện nhân kia tính tình lẳng lơ dễ dãi, thế mà còn đi giúp nó.
Thế này có tức chết tôi hay không cơ chứ!”
Dì Ba vẫn luôn lắng nghe lời của bà Quân rất cung kính.
Nghe bà Quân nói hết rồi dì mới nói tiếp.
“Thưa bà, thực ra bà không cần phải tức giận như thế đâu, tức giận sẽ ảnh hưởng không tốt đến bản thân.”
Dì Ba vừa nói vừa cẩn thận quan sát sắc mặt của bà Quân, sau đó dì mới cẩn thận nói tiếp: “Tôi biết bà muốn khiến cho cô gái kia phải rời khỏi cậu cả.
Thế nhưng mà trên thực tế chúng ta cũng không cần phải gấp gáp đến mức như thế, thậm chí chúng ta cũng không cần phải làm gì cả.
Cứ đợi thêm một khoảng thời gian nữa, cô gái kia cũng lấy đâu ra mặt mũi mà cứ bám vào nhà họ Quân chúng ta cơ chứ.”
Bà Quân nghe thấy câu này thì trong mắt đột nhiên hiện lên một sự ngạc nhiên.
“Tại sao dì lại nói thế?”
Bà Quân nghi hoặc hỏi lại, dì Ba liền nói hết những suy nghĩ trong lòng mình ra.
“Thưa bà, bà quên rồi ư, năm kia là vì lý do gì mà ông mới bắt cậu cả lấy cô gái kia về cơ chứ? Là vì muốn cô ta sinh con.
Thế nhưng đã lâu như thế rồi, cô ta còn chưa mang thai được.
Bà cũng biết mà, ông để ý nhất chính là chuyện này.
Mà bây giờ lại do có bà tác động, cô ta bây giờ có muốn mang thai cũng không thể được nữa.
Chỉ cần cô ta mãi không thể mang thai được, thì cũng chả cần đến bà phải động tay, phía bên ông cũng không cần quan tâm nữa, đến lúc đó còn sợ ông sẽ là người đầu tiên đuổi cô ta đi ấy chứ.”
Bà Quân nghe hết những lời này, trong phút chốc cảm thấy lời dì Ba nói đúng là rất hợp lý.
“Đúng thế! Ta cần gì phải vội vàng gấp gáp như thế chứ!”
Bây giờ bà Quân đã nghĩ thông suốt rồi, bà tự nhiên cảm thấy trong lòng mình cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Sau khi khen ngợi dì Ba một hồi, bà Quân cũng quay về phòng mình nghỉ ngơi.
Cùng lúc đó, Hứa Thanh Khê và Quân Nhật Đình sau khi rời khỏi nhà họ Quân cũng đã quay về đến nhà mới.
Quân Nhật Đình nhìn Hứa Thanh Khê vẫn luôn im lặng đi phía sau mình mà không hề nói một câu nào, liền mở miệng nói trước: “Những lời lúc nãy cô cũng đừng để bụng nhiều, mẹ với Phong Lan cũng chỉ là sốt ruột quá thôi.”
Hứa Thanh Khê lúc này mới hoàn hồn lại, theo bản năng nhìn anh.
Tuy rằng cô không thích thú lắm với câu cuối cùng của anh, nhưng lại nghĩ đến chuyện lúc nãy cô vẫn không thể nhịn được mà hỏi anh: “Anh, tại sao lúc nãy anh lại giúp tôi?”
Quân Nhật Đình liếc cô một cái, lông mày nhíu lại nói: “Tôi không có giúp cô, chuyện nó vốn là như thế.
Giống như cô đã nói rồi, tất cả mọi chuyện xuất hiện đều trùng hợp quá, không đúng à?”
Hứa Thanh Khê nghe được câu trả lời này thì nhất thời ngây người ra.
Tuy rằng hơi thất vọng, nhưng mà từ tận đáy lòng vẫn không nhịn được cười trộm một cái.
Bất kể nói thế nào đi chăng nữa thì người đàn ông này vẫn luôn giúp đỡ cô.
Bạn đang đọc bộ truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng, truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng , đọc truyện Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng full , Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng full , Tổng Tài Nguy Hiểm Anh Thật Hư Hỏng chương mới