TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Chương thứ ba mươi ba
...
Cuối cùng có thể gieo đay, lúa mì cũng gieo cùng lúc với đay.
Lúa ươm xong trông vô cùng khỏe mạnh, ít nhất trong mắt Trì Yến – người chưa bao giờ trồng trọt, không có cây lúa nào tốt hơn cây lúa nhà mình.
Mà sau khi gieo hạt, bón phân cũng là một vấn đề.
Mấy hố chôn ban đầu được đào lên.
Sau một thời gian lắng xuống, số phân này đã có thể dùng.
Trước kia Trì Yến nghe nói, bón phân không lên men trong một thời gian, mà dùng trực tiếp thì rễ cây sẽ cháy hỏng, nhưng Trì Yến không ngờ rằng, phân sau khi lên men lại thối thế này.
Trong game phân không có mùi, y chỉ cần dùng chuột click một cái là bón phân xong cho đất, còn nhận được một ít tiền thưởng.
Bây giờ, y đang nhét hai miếng giấy vào mũi, nói chuyện rất mơ hồ: "Thối quá đi."
Quản gia cũng nín thở, ông đóng cửa sổ lại.
Sau đó bày hoa tươi trong phòng, mãi một lúc mùi mới bay đi.
Quản gia muốn hỏi Trì Yến, ở đâu ra cái cách dùng "phân" bón cho đất này thế? Một lão già như ông không thể chịu nỗi kích thích như vậy, lúa hay mấy loại thực vật bón phân xong thật sự có người dám ăn hả?
Vì vậy, quản gia uyển chuyển nói: "My lord, phân bón này thật sự hữu dụng sao?"
Trì Yến bỏ cái miếng giấy bịt mũi xuống, gật đầu nói: "Rất hữu dụng! Đáng tiếc chúng ta không nuôi nhiều trâu, phân trâu mới là đồ tốt! Vừa dùng làm chất đốt, vừa dùng làm phân bón!"
Nghe nói phân trâu chịu nhiệt, là nhiên liệu rất tốt.
Trì Yến chưa từng gặp người đốt, bởi vậy rất là tò mò.
Gương mặt tràn ngập nếp nhăn của quản gia viết đầy hai chữ tuyệt vọng, ông theo bản năng nói: "Ngài không cần tiếc, tuy chúng ta chỉ có hai con trâu nhưng chúng ta có rất nhiều Người đầu trâu."
Trì Yến: "Có lý! Hiệu quả chắc không khác lắm!"
Dù sao trong tên đều có chữ trâu.
Sau đó Người đầu trâu được chăm sóc đặc biệt, phân của họ đã không còn thuộc về họ, họ phải đi vệ sinh ở nơi quy định.
Người đầu trâu chưa bao giờ nghi ngờ quyết định của Lãnh chúa, nhưng vẫn không hiểu được chuyện này.
Cũng may mùi thối nhanh chóng bay mất, bởi vì thời tiết không quá nóng, phân bón vào đất đợi gió thổi một ngày là xong, chỉ là lúc mới bắt đầu đào phân lên mới hơi thối thôi.
Ngay cả nô lệ có khả năng nhẫn nại cũng chịu không nổi, lần đầu tiên không cần nhắc nhở đã tranh nhau đi tắm.
Trì Yến nghĩ đã đến lúc chế tạo ra xà phòng.
Làm người xuyên qua sao có thể không làm xà phòng? Ở đây ngay cả bồ kết cũng không có, y đánh răng là dùng vụn than thêm cành cây mềm, nhưng vì không có xà phòng nên mỗi lần tắm xong Trì Yến đều nghi ngờ bản thân chưa tắm.
Y biết làm xà phòng phải có chất béo và kiềm.
Kiềm có thể tinh chế bằng cách đun sôi tro và nước, nhưng chất béo, lợn thì Trì Yến không có rồi.
Không biết vì sao lợn ở đây con nào con nấy toàn là nạc, nhiều người hiện đại dùng số tiền lớn mua thịt lợn đen.
Giờ Trì Yến chỉ muốn một con lợn mỡ, một con lợn loại một nửa cơ thể là mỡ.
Hình như mỡ của con khác cũng được, nhưng phải là mỡ động vật, thực vật không được.
Vì thế Trì Yến liền hỏi quản gia vạn năng: "Có con nào nhiều mỡ sau khi giết không?"
Quản gia suy nghĩ hồi lâu: "Dê?"
Dê cũng có mỡ sao?
Trì Yến vẫn nghĩ trên người dê toàn là thịt nạc.
Trì Yến hỏi: "Chúng ta có bao nhiêu con dê?"
Quản gia: "Mười hai con."
Trì Yến thở dài.
Mười hai con dê.
Dê...
Lông dê!
Trì Yến kích động: "Dê bắt đầu thay lông chưa?"
Quản gia không hiểu vì sao Trì Yến đột nhiên kích động như vậy, nhưng ông vẫn nghiêm túc trả lời: "Bắt đầu rồi."
Vào tiết xuân phân dê sẽ thay lông, nhất là lông dê Cashmere.
Loại này dùng để làm len Cashmere, mềm mại lại ấm áp, tốt hơn lông dê.
Len dệt xong sẽ đều hơn, làm quần áo cũng ấm hơn.
Đáng tiếc là họ chỉ có mười hai con dê, toàn bộ đều là dê đực!
"Thánh viện thật quá đáng!" Trì Yến không vui oán giận, "Vậy mà lại không có con dê cái nào."
Nếu sinh được dê con, thế hệ sau sẽ là vô cùng tận.
Mấy năm sau y có thể dựa vào nuôi dê làm giàu.
Áo lông mỗi năm xem chừng mặc không hết!
Lần này quản gia hiểu được, ông và Trì Yến cùng chung mối thù: "Thánh viện luôn như vậy, nhưng mà chúng ta có thể đến nông trường mua dê."
Tuy Thánh viện kiểm soát nghiêm khắc việc chăn nuôi, nhưng có vài chủ nông trường lớn thì chủ vẫn lợi dụng được sơ hở.
Họ sẽ chăn nuôi cho Thánh viện, lúc đó sẽ lén giữ lại giống.
Chính là để lại một con dê cái hay trâu cái từ đàn dê đàn trâu mang thai con con.
Đợi khi sinh ra, mấy con này sẽ là của cải của bọn họ.
Bình thường Thánh viện sẽ mắt nhắm mắt mở.
Dù sao mấy chủ nông trường này đều làm việc cho mình, đâu thể không cho bọn họ chút lợi ích phải không? Thánh viện không muốn bỏ giá cao, đành phải thư thả cho mấy chủ nông trường thôi.
"Giá dê cái rất cao." Quản gia nói, "Gấp bốn năm lần dê đực."
Trì Yến thở dài: "Haizz, hết cách rồi, số tiền này vẫn phải bỏ ra."
"Để Cady đi một chuyến đi." Giờ Trì Yến đã dùng Cady rất thuận tay.
Từ lần Cady bán rượu nho, hơn nữa còn bán được giá tốt, gã đã thành một công cụ trong mắt Trì Yến, nhưng Cady không oán trách, gã thấy bản thân quả thật rất hạnh phúc! Tuy quản gia vu khống gã có rận không được hầu hạ bên cạnh ngài ấy, nhưng trong lòng ngài vẫn có gã.
Ngài vẫn luôn nhớ tới gã!
Giao cho gã nhiệm vụ quan trọng như vậy, không phải chứng minh gã được ngài ấy đặt trong lòng sao?
Cảm giác này thật tốt quá đi.
"Mày thật may mắn." Abel nhìn gương mặt đẹp đẽ của Cady, khó mà không ghen tị nói, "Có lẽ ngài ấy còn không biết tên của tao."
Bây giờ Abel không còn là người hầu trong tòa thành nữa, ngay cả cơ hội dọn dẹp cũng không có.
Bạn đang đọc bộ truyện Trang Viên Của Mị Ma tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trang Viên Của Mị Ma, truyện Trang Viên Của Mị Ma , đọc truyện Trang Viên Của Mị Ma full , Trang Viên Của Mị Ma full , Trang Viên Của Mị Ma chương mới