TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN
Chương thứ ba mươi bốn
...
Cady lại mang người đi, giờ gã xem như là nhân tài hiếm có trong lãnh địa có thể tiếp xúc với bên ngoài.
Vì chuyến đi này, Trì Yến còn đích thân tiễn gã.
"Ở ngoài nhớ chú ý an toàn." Trì Yến cũng không biết khích lệ Cady thế nào, vì vậy đành dùng câu mà mẹ y hay nói mỗi lần y ra ngoài, "Về sớm một chút, gặp nguy hiểm đừng cậy mạnh, chạy được thì cứ chạy."
Cady xúc động hai má đỏ bừng, gã lắp bắp nói: "My...!my lord, tôi chắc chắn sẽ...!sẽ hoàn thành...!thành nhiệm vụ ngài giao."
Trì Yến vỗ vai Cady: "Cậu làm được mà, tin tưởng bản thân."
Cady xúc động lệ nóng quanh tròng, không phải chỉ là miêu tả mà trong phút chốc, gã thật sự đã rơi nước mắt.
Đám người phía sau hâm mộ nhìn Cady, nhiều đôi mắt đỏ lên vì ghen tị.
Nếu không phải vì e ngại, chắc giờ Cady đã bị đánh hội đồng.
Thuộc hạ đắc lực thật sự quá ít.
Trì Yến nghĩ mình nên đào tạo vài nhân tài để ra ngoài làm việc, tốt nhất là miệng lưỡi trơn tru có thể thay đen đổi trắng.
"Ông biết trên lãnh địa có ai lanh lợi một chút không?" Trì Yến hỏi quản gia: "Chính là khá thông minh, nói được làm được á?"
Quản gia lướt một vòng trong đầu, cuối cùng lắc đầu nói: "My lord, người thông minh nhất trên lãnh địa ngoài ngài chỉ có lão thôi."
Trì Yến: "..."
Y còn chưa tới mức không biết xấu hổ nói bản thân thông minh.
Nhìn quản gia lớn tuổi thế này vậy mà còn tự kỉ.
Nhưng mà...
Trì Yến thở dài, quản gia biết mình thông minh là được rồi còn nói chi vậy.
Cứ tùy tiện nói ra như này, y sẽ ngại lắm á.
"Vậy có ai ngốc hơn chúng ta, nhưng thông minh hơn người khác một chút không?" Trì Yến đổi cách hỏi.
Lần này quản gia chọn lại: "Đại Hà cũng không tồi."
Đại Hà là Địa tinh, cuộc sống hiện tại rất tốt.
Vì nó chăm chỉ làm việc nên được làm tiểu đội trưởng, có gần mười thuộc hạ.
Mỗi ngày đều phải trông coi họ làm việc, giờ Đại Hà đã thay da đổi thịt, không còn gầy gò hốc hác như trước kia.
"Đại Hà." Người hầu chạy đến cạnh Đại Hà, "Ngài Lãnh chúa gọi mày kìa."
Nghe xong câu này tất cả người hầu đều dừng lại công việc trong tay, đứng hình nhìn Đại Hà.
Đại Hà cũng bị hù một trận, lẽ nào gần đây nó đã làm sai việc gì sao?
Nhưng Đại Hà đã không còn như xưa, nó bình tĩnh gật đầu, nói với người hầu: "Tôi đi với anh."
Nô lệ chờ Đại Hà đi với người hầu mới vừa làm việc vừa bàn tán: "Ngài ấy tìm Đại Hà làm gì nhỉ?"
"Tôi có biết đâu, có lẽ do Đại Hà phạm lỗi?"
"Nhưng gần đây Đại Hà đâu có làm gì sai đâu."
"Ai mà biết."
"Dù phạm lỗi tôi cũng muốn được gặp ngài ấy một lần, bị đánh một trận cũng đáng."
"Phải đó, thật hâm mộ Đại Hà quá đi..."
Đại Hà thấp thỏm theo người hầu vào cửa tòa thành, nó nuốt nước miếng, nghĩ ngợi lung tung suốt cả đoạn đường.
Nhưng khi nó thật sự đứng ngoài cửa phòng khách, đầu óc nó trống rỗng, không nghĩ được gì nữa.
Dù sao ngài Lãnh chúa ở phòng khách chỉ cách nó một bức tường.
Vị bề trên cao quý tao nhã ấy đang đợi nó.
Tim nó bỗng đập nhanh vượt quá sức chịu đựng, bên tai là tiếng tim đập dữ dội.
Sau khi người hầu đi vào bẩm báo, mới ra nói với Đại Hà: "Ngài kêu mày vào."
Đại Hà như tỉnh mộng: "À, được."
Nó cứng ngắc bước vào, vừa ngẩng đầu đã thấy ngài ấy đang ngồi trên ghế.
Ngài ấy mặc chiếc áo choàng hoa văn phức tạp.
Y ngồi ở đó, tóc đen mắt đen, làn da trắng đến khó tin, tay chống cằm trông lười nhác lại tao nhã.
Y không cần nói gì cả, không cần ngồi cũng đủ khiến những người gặp được y cam tâm tình nguyện quỳ dưới chân phục tùng y.
Khi Đại Hà chưa phản ứng được, bản thân đã quỳ, trán đặt xuống đất.
"Đứng lên đi." Trì Yến không thích người khác quỳ với y.
Cảm giác này rất kỳ lạ, trước khi xuyên qua y chỉ quỳ trước ông bà tổ tiên hay khi lạy phật.
Quỳ tổ tiên thần phật còn đỡ, nếu để y quỳ trước người sống thì dù đối phương là vua, y cũng bảo cút.
Đại Hà đứng dậy.
Giờ Đại Hà đã có cơ thể khỏe mạnh, da cũng từ màu xanh nhạt biến thành màu xanh đậm.
Nó chỉ quấn một chiếc váy da thú, tuy có quần áo bề trên ban thưởng nhưng nó không nỡ mặc.
Thà mặc chiếc váy rách rưới tả tơi còn hơn.
Nếu không phải người gọi đi quá gấp, nó còn tính về mặc quần áo.
Cơ bắp Đại Hà rất săn chắc, hoàn toàn không nhìn ra được nó chỉ là Địa tinh nhỏ chưa trưởng thành.
Trì Yến phát hiện cho dù là Người lùn hay Địa tinh, tỉ lệ dáng người của họ đều rất bình thường, chính là vóc dáng của người bình thường thu nhỏ lại.
Hơi giống chứng thấp lùn mà không phải chứng sản sụn.
Đại Hà đứng trước mặt Trì Yến, nó không dám ngẩng đầu nhìn thẳng vào mặt y.
Bạn đang đọc bộ truyện Trang Viên Của Mị Ma tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Trang Viên Của Mị Ma, truyện Trang Viên Của Mị Ma , đọc truyện Trang Viên Của Mị Ma full , Trang Viên Của Mị Ma full , Trang Viên Của Mị Ma chương mới