【 Snarry 】 Trưởng thành cùng với Severus ( mười hai)
Thời tiết càng ngày càng rét lạnh, ngọn núi chung quanh trường học đã bị bao trùm bởi băng tuyết rất dày. Sáng sớm mỗi ngày khi ra cửa, đều có thể
sương giá treo đầy trên nhánh cây, Hagrid cũng bắt đầu cầm cây chổi dọn
dẹp tuyết ở trên sân Quidditch.
Mùa giải thi đấu Quidditch đã đến trong thời tiết như vậy, nhóm năm người nhà Gryffindor rất hưng phấn,
nhóm sư tử nhỏ đang đứng đang ở trong độ tuổi hiếu động, mà Quidditch có thể được gọi là môn vận động mà bọn họ nhiệt tình yêu thương.
Gần đây Harry thường xuyên duy trì trạng thái như là đang đi cõi thần tiên, giống như cậu đã được lầm tầm thủ nhà Gryffindor và cũng giành được
chiến thắng vậy.
"Harry Potter!" Snape nhỏ giọng trách mắng:
"Trong đầu của cậu chỉ còn lại Quidditch ngu ngốc kia sao? Tôi chỉ sợ là cậu đã quên mất ngày mai còn muốn giao luận văn tám tấc Anh môn Lịch sử phép thuật mà cho tới bây giờ cậu chỉ mới viết được hai hàng."
Bầu không khí yên tĩnh trong thư viện càng làm suy nghĩ của Harry phân tán, cậu xoa xoa cái ót của chính mình. Đây là kỹ năng mới mà Snape mới học
được tuần này, giống như đánh cái ót của Harry thì có thể nhanh chóng
làm cậu tỉnh táo lại.
Harry hừ hừ hai tiếng, chỉ chỉ tấm da dê của Snape nói: "Không phải có cậu ở sao."
Snape khịt mũi và lộ ra một nụ cười mà Harry cho rằng là không đẹp, "Đừng hy
vọng có thể nhìn đến luận văn của tôi cho dù chỉ là nửa cái chữ."
Phần luận văn nhất định có thể đạt được điểm O đã bị Snape cuốn lên một cách ưu nhã, Harry trơ mắt mà nhìn nó bị bỏ vào cặp sách.
Một kế
không thành lại nghĩ thêm một kế, Harry làm một động tác cầu xin đối với nữ Phù thủy nhỏ tóc đỏ ngồi ở đối diện. Lily đang muốn mở miệng, thì
Snape lại giành trước một bước nói: "Lily, cậu ấy cần tự mình làm xong
bài tập."
Lần này Lily đứng về phía Snape, nàng vuốt mái tóc của
Harry và nói: "Harry, Severus nói đúng, cậu cần phải tự mình làm xong
bài tập."
Snape cảm giác trong không khí đều tản ra hơi thở ai
oán của Harry, "Chỉ là một trận đấu Quidditch mà cậu không thể tham dự,
có cần kích động như vậy không?"
Harry sống không còn luyến tiếc
gì cầm lấy bút lông chim và đau khổ suy nghĩ, môn Lịch sử phép thuật là
môn học mà cậu chán ghét nhất. Cậu thậm chí là không có một tiết học
Lịch sử phép nào mà cậu có thể tỉnh táo học xong, Harry rầu rĩ mà mở
miệng nói: "Gần đây quá nhàm chán, Quidditch là môn vận động thú vị như
vậy, chẳng lẽ cậu không chờ mong sao?"
Lời nói mới vừa nói ra
Harry biết ngay sẽ nhận được câu trả lời gì, đơn giản nhanh chóng tự trả lời câu hỏi của chính mình, "Được rồi, cậu thật sự không chờ mong."
Giống như ngoại trừ luận văn Lịch sử phép thuật thì tất cả sự vật khác bên
ngoài đều trở nên thú vị, Harry nhìn chằm chằm một ngọn đèn chiếu sáng ở trên kệ sách. Ở dưới ánh sáng của ngọn đèn kia có thể nhìn thấy rõ ràng được tro bụi đang bay lơ lửng ở trong không trung, cậu bé cứ như vậy
không chớp mắt mà nhìn chằm chằm những hạt bụi rất nhỏ kia.
Snape hận sắt không thành thép mà trừng mắt nhìn Harry một cái, ngón tay vừa
thon dài vừa tái nhợt nhéo má phải của cậu bé, "Không có lần sau."
Harry nuốt xuống tiếng la sắp buộc miệng thốt lên kia, ngón tay vừa gây án
xong kia lấy từ trong cặp sách ra bài luận văn Lịch sử phép thuật mà
Harry vẫn luôn nhớ mong và đặt ở trước mặt Harry.
"Severus cậu
thật tốt!" Hai mắt của Harry tỏa sáng mà nhìn tấm da dê kia, điều này
làm cho Snape nghi ngờ không biết liệu cách làm của hắn có đúng hay
không nữa.
Trong mắt của Lily toát ra vẻ không đồng ý, "Severus,
cậu không nên dung túng Harry như vậy, kỳ thi cuối kỳ cậu không giúp đỡ
cậu ấy được đâu."
Harry ôm tấm da dê kia vào trong lòng ngực,
dáng vẻ lo lắng giống như cậu đang bảo vệ món đồ quý hiếm nhất thế gian
vậy, "Một lần cuối cùng thôi Lily, lần sau mình nhất định sẽ tự mình làm bài."
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!