【 Snarry 】 Trưởng thành cùng với Severus ( mười ba)
Lễ Giáng Sinh sắp đến, Hogwarts nghênh đón trận tuyết lớn đầu tiên, mảnh đất trống
bên ngoài lâu đài đang có vài mét tuyết động, Hồ Đen cũng đông cứng lại
thành băng cứng ngắc, bọn học sinh năm dưới vội vàng chơi ném tuyết, học sinh lớp trên thì thừa dịp tuyết đầu mùa mời người mình thích cùng nhau vượt qua một ngày ở Hogsmeade.
Lily cuối cùng vẫn là từ chối lời mời đến dự lễ Giáng Sinh của Harry, nàng đang muốn cố gắng sửa chữa lại mối quan hệ với chị gái, Harry từ trong miệng của Snape biết được chị
gái của Lily là một Muggle, bởi vì Lily đi học nên hai chị em giận dỗi
không nói chuyện với nhau.
"James, anh đứng lại đó cho em!" Harry cầm một quả cầu tuyết ném về phía anh trai, cậu không cẩn thận bị James "Đánh lén", một quả cầu tuyết lạnh lẽo rơi từ trên cổ áo của cậu xuống, khiến Harry nhịn không được run lập cập.
"Sirius, tấn công Harry!" James vừa chạy vừa hô lớn: "Đừng làm cho em ấy đánh trả lại được!"
Harry không nghĩ tới chính mình muốn lấy một địch hai, cậu tránh né quả cầu
tuyết đang trực tiếp bay đến và tìm đúng cơ hội trốn ở sau lưng Remus.
Sirius nhắm chuẩn quả cầu tuyết ném về phía Harry vậy mà lại đập trúng
lên trên người Remus, cục diện hai đối một nháy mắt bị xoay chuyển.
Peter đứng ở bên cạnh xem náo nhiệt nháy mắt cũng bị lan đến, bởi vì một quả
cầu tuyết ném không chính xác của Harry làm Peter bị ném trúng, nhóm năm người truy đuổi đùa giỡn ở trên nền tuyết, dấu chân ở phía sau rất
nhanh bị tuyết mới lau đi.
Harry cuối cùng ở trên nền tuyết đắp
một cái người tuyết nhỏ, cúc áo màu đen làm đôi mắt, không biết lấy cà
rốt từ đâu ra làm cái mũi, James luôn cảm thấy cái người tuyết kia thoạt nhìn trông rất giống Snape. Sirius cười nhạo số độ trên mắt kính của
hắn không đủ độ, Harry ở bên cạnh cười ngây ngô không nói lời nào.
Sau khi đi vào lâu đài Harry rốt cuộc cảm nhận được cái lạnh, những băng
tuyết lạnh lẽo kia hòa tan làm quần áo ướt đẫm và dính ở trên người cậu, đông lạnh đến làm cậu hắt xì một cái.
Đang lúc khi Harry chuẩn
bị đi mau vài bước trở lại lò sưởi Gryffindor để làm ấm áp thân thể,
Snape ngăn cản cậu lại, nói một cách chính xác là, Harry đụng vào trên
người Snape.
Harry một đường cúi đầu đi về phía trước, nếu không
phải Snape phản ứng nhanh duỗi tay ngăn cản lại thì chắc hiện tại hai
người đều đang làm khách ở Bệnh Thất.
Snape nhíu mày, nói bằng giọng điệu không vui: "Harry, cậu cảm thấy đỉnh đầu của cậu có thể xem đường sao?"
Ngẩng đầu lên cái mũi của Harry đông lạnh đến đỏ bừng, cậu hít hít cái mũi hỏi: "Severus, tại sao cậu lại ở chỗ này?"
"Cậu có nghi ngờ gì về thân phận Phù thủy của chính cậu sao?" Snape không có trả lời Harry, chỉ là vẫy đũa phép làm một bùa khô ráo. Quần áo ướt
nhẹp của Harry nháy mắt trở nên khô ráo, giấy tiếp theo Harry cảm thấy
cả người đều ấm áp.
Harry chà xát hai tay, nói lời cảm ơn với người bạn biệt nữu của cậu, "Cảm ơn cậu Severus."
Snape nhìn động tác của Harry, lấy ra lọ mứt trái cây ra và đưa cho cậu bé, trên bình có một ngọn lửa nhỏ màu lam, "Cầm."
"Cậu thật thông minh Severus!" Harry đem lọ mứt trái cây cầm ở trong tay, độ ấm của ngọn lửa làm hai tay cứng đờ của cậu khôi phục tri giác.
Cửa sổ hành lang lâu đài giống như vĩnh viễn cũng đóng không chặt, một cơn
gió thổi quét qua và Snape nghiêng nghiêng người đem Harry che ở phía
sau, "Cậu còn không quay về muốn ở lại đây làm tượng điêu khắc à?"
Hai tay của Harry cầm lọ mứt trái cây, bước ra bước chân, "Mình lập tức đi nha."
Snape đứng yên tại chỗ nhìn chăm chú vào cái thân ảnh nhảy nhót kia, trong miệng tràn ra một tiếng tiếng cười ngắn ngủi.
Mọi người đều gấp không chờ nổi mà ngóng trông đến kỳ nghỉ, lửa trong lò
sưởi của phòng sinh hoạt chung nhà Gryffindor càng ngày càng nóng, Harry nằm ở trên sô pha gần lò sưởi trong tường, trong tay vẫn cứ lọ mứt trái cây có ngọn lửa màu lam, James không ngừng một lần muốn đoạt lấy nó
nhìn xem nhưng mỗi lần đều lấy thất bại chấm dứt.
Đại Sảnh Đường
Hogwarts đã được trang trí xong, trên tường treo đầy cây sồi xanh và cây tầm gửi rũ xuống thành hình vòng hoa, mười hai cây cây thông Noel cao
ngất được đặt khắp nơi trong Đại Sảnh Đường, hơi thở của ngày hội vô
cùng dày đặc.
"Ngày mai sẽ được nghỉ!" Giọng nói hưng phấn của
James vang lên ở bên tai Harry, "Anh rất nhớ Doria và Charles, Charles
nói năm nay sẽ tặng cho chúng ta một món quà Giáng Sinh khác với người
thường, anh thật sự chờ không kịp nữa rồi!"
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!