Từ khi nào à, Cung Tuấn tay giữ vô lăng, mắt nhìn thẳng về trước, khoé môi nở một nụ cười: "Ừm...... Bốn năm trước." Trương Triết Hạn nhướng mày, lâu như vậy sao? "Happy Camp?" "Trước đó một chút, hôm ấy tôi trùng hợp về thăm nhà mấy ngày, cả nhà đang xem phim đầu tay của em, mẹ giữ lấy tôi nói, Tuấn Tuấn con xem thằng nhóc này còn đáng yêu hóm hỉnh hơn con hồi nhỏ nữa. Tôi muốn xem thử ai có thể chiếm lấy vị trí số một của tôi trong lòng mẹ, nên mới liếc mắt nhìn một chút." !! Một đoạn thoại ra tận mấy cái trọng điểm, nghe nhắc đến người lớn trong nhà, Trương Triết Hạn lắp bắp, trong lòng bất chợt căng thẳng, suy nghĩ của anh lập tức trôi về xa xăm, nếu anh và Cung Tuấn ở bên nhau, mẹ của Cung Tuấn chẳng phải chính là bà mối sao? Thế thì... không hay lắm nhỉ, xong đời rồi, người lớn có tiếp nhận không đây. Dừng đèn đỏ,
Cung Tuấn quay sang, như biết được Trương Triết Hạn đang nghĩ gì trong
đầu, tiếp tục nói: "Nhìn xong tôi nói với mẹ, Vâng, đúng là rất hoạt bát đáng yêu, con nhìn mà muốn —— phạm tội." ??? Trương Triết Hạn sốc: "Anh nói cái gì với mẹ anh cơ?" "Mẹ tôi liền đánh lên vai tôi một cái, bảo cấm không được hại em nhỏ." Cung Tuấn bắt chước bản thân lúc ấy gật đầu bảo đảm với mẹ, "Tôi đáp Vâng, con sẽ đợi em nhỏ lớn." Trương Triết Hạn vui như nở hoa, giơ tay đánh lên vai Cung Tuấn: "Ai là em nhỏ!" "Đúng vậy, trước Happy Camp có xem qua tư liệu của em, tôi phải xác nhận lại
mấy lần, chà em tốt nghiệp đại học luôn rồi cơ? Cả nhà tôi cứ ngỡ em là
học sinh trung học đấy!" Cung Tuấn cảm thán thật may mắn, "Ôi chao, tốt
quá đi mất!" "Bớt dỗ ngọt em!" Trương Triết Hạn đưa tay quạt
quạt, chịu không nổi lời ngon tiếng ngọt của Cung Tuấn, cả gương mặt đỏ
ửng, "Ông đây cao 1m8, giống học sinh trung học chỗ nào!"
"Vâng
vâng vâng, vậy để tôi tự xác nhận chút!" Cung Tuấn nghiêng người sang,
kề sát mặt Trương Triết Hạn mà nhìn chăm chú, ánh mắt cố tình đảo xuống
dưới, "Ừm, dậy thì rất tốt, trăm phần trăm đã thành niên." Vài chuyện trong quá khứ xẹt ngang đầu như một thước phim, Trương Triết Hạn kinh ngạc khi thấy bản thân lại có thể nhớ rõ như vậy, ánh mắt Cung
Tuấn nhìn anh, choàng vai bá cổ, ôm từ sau lưng, thậm chí khi kiểm tra
hắn có cơ bụng hay không, xoa hông nắn mông, giờ đây đều mang một ý
nghĩa hoàn toàn mới. "Thầy Cung! Em xem anh là tiền bối, còn anh
thì sao?" Hửm? Trương Triết Hạn nghiêng đầu nhíu mày, khoé miệng không
nhịn được nhếch lên trời, mỗi một tuyến thời gian trong lời Cung Tuấn
đều là đang bày tỏ với anh, anh vô cùng hưởng thụ. "Triết Hạn, cả hai chúng ta đều tự tiến tới nhau." Cung Tuấn nâng ngón tay xoắn xoắn
lọn tóc của Trương Triết Hạn, thuận tiện nhắc cho anh nhớ, "Là do em chủ động chọn tôi!" Tui! Trương Triết Hạn ngồi thẳng lưng lên: "Em
thấy anh như con cừu béo lạc giữa bầy sói, cô đơn sợ hãi ra đó! Nên mới
giúp anh thôi!" Phụt! Ai lại so sánh một thanh niên trai tráng với cừu non, so sánh nữ chính xinh đẹp trong giới với lang sói? Cung Tuấn tất nhiên là vô cùng hài lòng, đường chân mày phát huy tác dụng
của nó, giống như ở Happy Camp năm ấy, tỏ ra nhỏ bé, bất lực, đáng
thương, "Cảm ơn Hạn Hạn đã thương xót bảo vệ tôi, làm người tốt tới
cùng, giúp tôi cả đời luôn nhé?" Cả đời......
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!