*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
……
Tại phòng làm việc của Khương Vân Sênh.
Advertisement
Lúc này, anh ta đang cau mày, kìm nén cơn tức giận và lắng nghe giọng nói lạnh nhạt ở đầu dây bên kia.
"Nếu các anh muốn nhận người giả mạo đó thì cứ nhận, không cần đặc biệt thông báo với em."
Advertisement
“Khương Tử Mặc!” Khương Vân Sênh tức giận hét lên.
Các trợ lý bên ngoài văn phòng đều giật mình, trước giờ tính tình Khương Vân Sênh luôn rất tốt, không bao giờ quát mắng, lớn tiếng với ai.
"Em rốt cuộc còn muốn nói linh tinh bao lâu nữa, Khương Mạn là em gái ruột của chúng ta, cũng đã làm giám định ADN rồi, đây là sự thật không thể chối cãi!" Khương Vân Sênh cố gắng hết sức để kiềm chế cơn tức giận của mình.
Anh ta xoa xoa lông mày, chậm rãi trầm giọng xuống: "Rốt cuộc phải làm như thế nào thì em mới tin đây..."
“Câu này nên là em hỏi anh mới không?” Khương Tử Mặc cao giọng hơn một chút, như là đang giễu cợt: “Từ nhỏ đến lớn, các anh đã có ai từng tin những gì em nói chưa?!
"Em đã nói rằng em gái không còn trên đời này nữa. Cho dù giám định ADN có trùng khớp với người tên là Khương Mạn đó thì cô ta cũng không phải là em gái ruột của chúng ta!"