Khương Mạn rùng mình một cái, không biết vì lạnh hay là vì run sợ khi nghĩ tới Lan Quy: “Sau khi hòa nhập vào tính cách nhân vật Bất Ly, thật sự hết cách, ai bảo trong lòng ‘hắn ta’ thật sự có Lan Quy để làm gì chứ?”
Bạc Hạc Hiên nhìn cô, tùy tiện hỏi một câu: “Nếu anh là loại người như Lan Quy thì sao? Em có bằng lòng trở thành Bất Ly không?”
“Anh?” Khương Mạn nhìn kỹ anh một lát, lắc đầu nói: “Không bằng lòng.”
Bạc Hạc Hiên mím môi.
Khương Mạn uống một ngụm trà, tiếp tục nói: “Anh không phải là Lan Quy, Lan Quy ở trong phim quái gở, nhạy cảm, đa nghi, xảo trá, ác độc! Hắn ta bởi vì những chuyện gặp phải khi còn nhỏ, mà sau khi lớn lên điên cuồng trả thù tất cả những người xung quanh.”
“Không cần biết là địch hay là bạn, tất cả những người xung quanh hắn ta đều gặp bất hạnh, hắn ta cũng vui vẻ nhìn những người này gặp bất hạnh.”
“Hắn ta chính là một bạo quân thật sự, dùng bất hạnh của người bên cạnh để chữa lành sự bất hạnh của bản thân, nói là chữa lành cũng không đúng, nên nói là thỏa mãn tâm lý vặn vẹo trong lòng hắn ta thì đúng hơn!”
“Tình cảm của hắn đối với Bất Ly rất phức tạp, tình yêu có tính chiếm hữu quá lớn, hoặc là vì khiếm khuyết của Bất Ly khiến anh ta có loại tâm lý được an ủi. Xét về bản chất mà nói, ‘tình yêu’ của anh ta là một loại bệnh!”
“Chủ nghĩa vị kỷ, tàn bạo, không từ một thủ đoạn nào!”
Ánh mắt Bạc Hạc Hiên nhìn cô mang theo vẻ tán thưởng: “Xem ra em đã tìm hiểu kỹ lưỡng về Lan Quy thật rồi.”
“Vẫn còn kém một chút.” Khương Mạn cau mày, Lan Quy trong kịch bản và Lan Quy mà Bạc Hạc Hiên thể hiện vẫn có chút khác biệt.
Nhưng mà cô vẫn chưa nghĩ ra được, điểm khác biệt đó nằm ở đâu.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!