*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cô nhìn anh, nói: “Dù sao người em biết vẫn là anh, không phải Lan Quy.”
Bạc Hạc Hiên mím môi cười.
Advertisement
Khương Mạn chuyển chủ đề: “Anh vẫn chưa độc ác bằng hắn ta, người đàn ông bình thường không làm ra được cái chuyện tích cực cắm sừng lên đầu mình như thế đâu.”
“Anh có tìm người yêu cũ của vợ mình tới, rồi tác hợp cô ấy và anh ta nối lại tình xưa không?”
Advertisement
Bạc Hạc Hiên: “……”
Nếu so sánh như vậy, quả thực là anh thua rồi ……
“Tìm người yêu cũ của vợ mình tới, để cắm sừng chính mình, chuyện này đúng là không thể.” Bạc Hạc Hiên bình thản mỉm cười: “Anh càng thích cái cách xử lý sau cùng của Lan Quy hơn.”
Khương Mạn trợn trừng mắt: “Cắt đứt để giải quyết dứt điểm” wow, anh đúng là một người đàn ông tàn nhẫn!
“Anh Khương à, biết luật mà còn phạm luật thì tội còn nặng hơn đấy, hiểu không?”
“Không cần, người yêu cũ thì không tồn tại, còn về sừng....” Bạc Hạc Hiên nhìn cô, ánh mắt không rời, khóe miệng cong lên: “Em nghĩ anh sẽ để thứ đó xuất hiện bên cạnh em sao?”