<ol itemscope itemtype="http://schema.org/BreadcrumbList" class="breadcrumb"><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com" title="Đọc truyện online" itemprop="url">
<span itemprop="name">Truyện</span>
<meta itemprop="position" content="1" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/the-loai/lich-su" title="Lịch Sử" itemname="Lịch Sử" itemprop="url">
<span itemprop="name">Lịch Sử</span>
<meta itemprop="position" content="2" />
</a>
</li><li itemprop="itemListElement" itemscope itemtype="http://schema.org/ListItem">
<a itemprop="item" href="https://demo.vietcntt.com/vo-dai-lang-ta-con-la-cuoi-phan-kim-lien-dich" title="Võ Đại Lang: Ta Còn Là Cưới Phan Kim Liên (Dịch)" itemname="Võ Đại Lang: Ta Còn Là Cưới Phan Kim Liên (Dịch)" itemprop="url">
<span itemprop="name">Võ Đại Lang: Ta Còn Là Cưới Phan Kim Liên (Dịch)</span>
<meta itemprop="position" content="3" />
</a>
</li></ol>
So sánh với vị Tôn chưởng quỹ có vẻ mặt xấu xa bụng phệ kia, họ có ấn tượng tốt hơn về Võ Thực.
Mặc dù họ không muốn rời khỏi nhà, nhưng cái nghèo của gia đình thực sự không đủ khả năng gánh vác.
Nếu có thể lựa chọn, họ sẽ chọn Võ Thực.
Ông lão cũng đảo mắt: "Vị viên ngoại này có hứng thú với tiểu nữ nhà tôi không?"
Người trong một gia đình giàu đều có thể được người bình thường gọi là viên ngoại, không nghĩ rằng Võ Thực lại có ngày trở thành một viên ngoại giàu có trong miệng người khác.
Ông lão nhận ra Tôn chưởng quỹ, trong khi Võ Thực thì tương đối lạ mặt. Nhưng nhìn thấy quần áo sáng sủa của hắn, lão cũng có ý thương lượng với Võ Thực.
Võ Thực nhìn chằm chằm ánh mắt có chút e ngại của hai tiểu nữ tử thì khá hài lòng, hắn giao năm mươi ba lượng mà không cần mặc cả.
Võ Thực vẫn còn một chút tiền trong tay, mặc dù hắn đã mua một ngôi nhà, nhưng mấy cửa hàng mỗi ngày đều sinh lời nên chút tiền ấy không tính là gì.
Tôn chưởng quỹ bên cạnh nhìn thấy thì sững sờ, chưa từng nghĩ Võ Thực ra tay nhanh như vậy, hắn chỉ nhìn thấy bóng lưng của Võ Thực.
Có người đoạt thiếu nữ với hắn, hắn lập tức có chút không vui, chẳng qua khi nhìn thấy đó là Võ Thực thì nội tâm chấn động.
Hắn từng nghe nói về Võ Thực, Tây Môn Khánh còn không phải đối thủ, bị đánh cho mặt mũi bầm dập, nhìn thoáng qua hắn đã biết đây là người mà hắn không có khả năng chọc nổi.
Tôn chưởng quỹ chắp tay một cái, khách khí nói: "Nguyên lai là Võ chưởng quỹ, hạnh ngộ hạnh ngộ. Võ chưởng quỹ cũng tới mua nha hoàn? . . . Hai người này không tệ đâu."
Võ Thực cũng khách sáo một phen, Tôn chưởng quỹ cũng không dây dưa, trực tiếp rời đi.
Sau một chút trì hoãn, hắn cũng ký kết khế ước với ông lão
Ông lão nhìn hai cô con gái của mình và dặn dò: "Về sau đi theo chủ nhân làm việc phải chịu khó. . ."
"Biết rõ cha, người cũng đã bán chúng con. . ." Tiểu Điệp rất gầy bĩu môi.
Biết rằng vận mệnh tương lai của mình chắc hẳn sẽ rất tồi tệ.
Tiểu Điệp là chị, Tiểu Vũ thì là em.
Tiểu Vũ có chút không muốn chia tay với cha, nhưng biết rằng gia cảnh nghèo khó, không thể làm gì khác được.