TRUYEN35.SHOP ĐỔI TÊN MIỀN MỜI BẠN TRUY CẬP TRUYEN35ZZ.COM ĐỂ ĐỌC TRUYỆN. XIN CẢM ƠN

Vô Hạn Đoàn Tàu

Chương 6: Tang lễ của cô La (5)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Ánh sáng trong nhà ăn rất tối, chị Kỷ thắp nến ở bên cạnh, những game thủ đều đến gần xem thi thể.

Nhuế Nhất Hoà không tham gia vào việc này mà đi đến bên cạnh bàn ăn, ánh mắt liếc nhìn bức tranh lớn nhất được treo trên bức tường và cố gắng đẩy nó sang một bên. Đan Tiểu Dã đi đến giúp đỡ, hai người hợp sức lại, một con đường bí mật ở phía sau bức tranh hiện lên trước mặt những game thủ.

"Đây là..."

Chị Kỷ kinh ngạc đi đến, thấy Nhuế Nhất Hoà đưa tay ra lần mò ở bên trong thì vội vàng nhắc nhở cô cẩn thận một chút.

"Có máu." Nhuế Nhất Hoà mượn ánh nến, nhìn thấy rất chất lỏng màu đỏ sền sệt trên tay mình, còn có thể cảm nhận được độ ấm của máu. Cô khẳng định chắc chắn những vết máu chưa đông đặc lại này vẫn còn rất mới, vừa mới cọ xát lên trên vách tường của con đường bí mật này.

"Trên bức tranh có máu thì còn có thể lý giải là máu bị bắn ra khi nhạc công bị gϊếŧ. Nhưng trong con đường bí mật có máu chỉ có một khả năng, kẻ gϊếŧ người đã chạy trốn từ con đường bí mật này..."

Điều này có thể lý giải tại sao chị Kỷ hành động rất nhanh, nhưng không chặn được người đánh úp nhạc công ở cửa.

Chị Kỷ: "Em cảm thấy người gϊếŧ chết nhạc công là ai?"

Nhuế Nhất Hoà hỏi ngược lại: "Những thứ này cần thiết phải chạy trốn thông qua đường hầm bí mật sao?" Cho dù mắt trái của cô đột biến có thể nhìn thấy quỷ nhưng cô cũng chưa từng nhìn thấy quỷ xuất hiện như thế nào và cũng không nhìn rõ quỷ biến mất như thế nào.

Chị Kỷ: "..." Cũng có lý.

Cô ấy từng thấy rất nhiều kiểu chết, nhưng cái chết của nhạc công và cuộc tấn công bất ngờ của Nghiêm Tuấn đều để lại dấu vết và đều thuộc quy tắc điều tra ra dễ dàng nhất.

Tất cả những người có hành động phá hỏng lễ cưới, không chúc phúc cho lễ cưới đều phải nhận trừng phạt.

"Trong lâu đài chỉ có hai người." Chị Kỷ nói: "Không phải là Raymond thì cũng là cô La... Chị cảm thấy là Raymond."

Khi nhạc công đánh sai nhạc, ngài Raymond bị kích động đến nỗi suýt chút nữa đánh chết anh ta.

Nhuế Nhất Hoà không kết luận một cách dễ dàng như vậy, cô không phát biểu ý kiến gì.

Chị Kỷ bảo đồng đội kiểm tra tất cả vách tường trong lâu đài, chuẩn bị phong toả tất cả lối đi bí mật. Cô ấy nhìn sắc trời bên ngoài, nhắc nhở hai người Nhuế Nhất Hoà nhanh chóng để hoa mình hái lên trên đàn thờ: "Mặt trời sắp xuống núi rồi."

Nhuế Nhất Hoà gật đầu, cầm lấy những đoá hoa loa kèn màu đỏ mà Đan Tiểu Dã đang ôm trong lòng. Hai người họ cùng vặt lá rồi mới cầm những cành hoa trụi lủi ra bên ngoài.

Toà lâu đài được xây ở trên vách núi, ở một nơi tốt nhất có thể thưởng thức cảnh tà dương tuyệt đẹp.

Bãi cỏ vẫn còn hơi ướt, dù sao mấy tiếng trước trời vừa đổ mưa. Khi Nhuế Nhất Hoà đi trên thảm cỏ xanh, cô vô thức quay đầu lại nhìn toà lâu đài cổ phía sau mình.

Bạn đang đọc bộ truyện Vô Hạn Đoàn Tàu tại truyen35.shop

Mái vòm của toà lâu đài được xây bằng đá trông rất dễ thấy, có một đường gạch đỏ lúc ẩn lúc hiện ngăn cách với bức tường ở tầng ba, một hàng cửa sổ hình vuông được sắp xếp ở ngay giữa bức tường... Trong căn phòng trên tầng ba có cửa sổ, và nó còn tốt hơn rất nhiều so với căn phòng dưới tầng hai. Ban đầu căn phòng không thông gió và cũng không có sửa sổ, Nhuế Nhất Hoà luôn cảm thấy mọi thứ trong căn phòng đều bị bao phủ bởi một làn hơi nước, vừa ẩm mốc vừa ướŧ áŧ.

Bỗng nhiên ánh mắt cô dừng lại trên một trong số những cửa sổ.

Đó là cái cửa sổ thứ ba đếm từ trái sang phải... Có một bóng người ở trong đó.

Là ngài Raymond sao? Hay là cô La? Bởi vì khoảng cách quá xa nên cô không thể nào nhìn rõ người đó là nam hay nữ. Cô nhìn thấy người đó đang áp sát gương mặt mình lên trên cửa kính, lặng lẽ quan sát động tĩnh trên bãi cỏ và bí mật để ý tất cả những người đi trên bãi cỏ đó.

Cách quan sát này khiến Nhuế Nhất Hoà cảm thấy rất khó chịu.

Đan Tiểu Dã thấy cô dừng bước, vội vàng hỏi: "Sếp Nhuế, sao vậy?"

Nhuế Nhất Hoà chỉ vào cửa sổ trên tầng ba.

Trời không nổi gió, nhưng rèm cửa lại khẽ lung lay.

Đan Tiểu Dã cũng nhìn thấy. Mẹ nó! Cậu ta thầm chửi trong lòng và có một vài liên tưởng lung tung. Cậu ta đề nghị nhanh chóng đưa hoa vào trong lâu đài, so với bãi cỏ mênh mông này thì toà lâu đài bốn bề xung quanh đều là vách tường cho cậu ta cảm giác an toàn hơn. Huống hồ nơi đó còn có nhiều người.

... Nhiều người có thể tăng thêm can đảm.

Nhuế Nhất Hoà lắc đầu: "Không, chúng ta đi vào trong tháp chuông xem một chút."

Đan Tiểu Dã: "Không có chìa khoá, chúng ta đi vào trong như thế nào được?"

Đỉnh tháp chuông màu trắng cao hơn tòa lâu đài khoảng một hai mét, nơi đó còn có cánh cổng sắt hình vòm ngăn cản người bên ngoài, trên đó còn treo móc khoá màu vàng to bằng nắm tay.

"Có chìa khoá." Nhuế Nhất Hoà rút một cái chìa khóa bằng vàng ra khỏi túi quần, tiếng mở khoá "lạch cạch" vang lên.

Cô giải thích: "Tôi tìm thấy ở tầng một."

Đan Tiểu Dã: "..."

Lúc này cậu ta mới hiểu tại sao sếp Nhuế muốn chọn công việc dọn dẹp vệ sinh.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35zz.com , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Vô Hạn Đoàn Tàu, truyện Vô Hạn Đoàn Tàu , đọc truyện Vô Hạn Đoàn Tàu full , Vô Hạn Đoàn Tàu full , Vô Hạn Đoàn Tàu chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top